Mâu thuẫn gia đình chỉ vì... tiền mừng cưới

Tiền mừng cưới được hiểu là món quà chúc phúc cho cô dâu chú rể nhưng đôi khi, số tiền này lại là nguyên nhân gây ra bao mâu thuẫn trong gia đình.

Gần đây, trên nhiều diễn đàn mạng xã hội, tôi có đọc được khá nhiều bài than thở của các nàng dâu về chuyện tiền mừng cưới nên được phân chia thế nào, ai sẽ là người cầm? Rồi thì của hồi môn nhà gái cho, tiền vàng nhà trai tặng ai sẽ giữ? Con dâu nên tự quản lý hay đưa hết cho mẹ chồng?
Chỉ từng ấy vấn đề mà thu hút hàng trăm ngàn bình luận, hàng chục chủ đề lớn bé khác nhau. Đặc biệt là mỗi người một ý nên đến cuối cùng thì chẳng giải quyết được việc gì.
 
Đồng ý đây là vấn đề rất khó xử lý vì nó tế nhị và mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Nhưng dù đúng dù sai thì chẳng ai cãi được lý lẽ ở đời, kể cả con dâu hay mẹ chồng. Cái lý lẽ mà tôi muốn đề cập ở đây là việc: Bạn có tự lo hết cho đám cưới của mình không mà đòi giữ tiền mừng. Để giải thích cho quan điểm này của mình, tôi xin được kể hai câu chuyện điển hình như sau.
Câu chuyện thứ nhất, chị bạn tôi cũng thuộc hàng gia đình giàu có nên con trai được ăn sung mặc sướng, từ bé đã chẳng phải lo nghĩ về tiền bạc. Vì có mỗi một mụn con nên đến khi cậu ấm nhà này lấy vợ, chị bạn tôi lo cho từ A đến Z. Nào là nhà, nào là du lịch nước ngoài, nào là vàng bạc làm vốn…Vì mời hơn 300 mâm nên số tiền chi cho đám cưới và số tiền được mừng cũng không nhỏ, trong đó có cả 50 mâm bạn bè của cô dâu chú rể.
Câu chuyện thứ hai, em gái tôi vốn học ở nước ngoài từ bé, đến năm gần 30 tuổi mới về nước lập nghiệp. 2 năm sau thì quyết định lấy chồng. Vì nhà chồng cũng có điều kiện nên họ tuyên bố sẽ lo liệu cho toàn bộ đám cưới, nhà gái chỉ thông báo cần bao nhiêu mâm cỗ thôi, nhà trai sẽ lo liệu hết. Bàn bạc mãi thì bố mẹ tôi mới đồng ý như vậy và không lấy một đồng mừng cưới nào cả, cứ để nhà trai cầm hết coi như lo liệu phần mình.
Khi cưới xong, em tôi chẳng hiểu đầu đuôi thế nào lại bưng thùng cưới nhà gái lên thẳng phòng mình luôn. Đến khi mẹ tôi phát hiện ra thì bà có dặn sau đám cưới nhớ đưa hết phong bì cho nhà trai vì cỗ nhà mình đã do bên đó chi trả hết rồi. Hơn nữa nhà gái cũng chẳng phải chi tiêu gì nên coi như là hỗ trợ nhà trai luôn.
 
Sau tuần trăng mật, em tôi chỉ trả nhà chồng tiền cỗ cưới, còn tiền lãi từ chỗ tiền mừng đó thì giữ lại với lý do bù khoản tiền chụp ảnh cưới, đi trăng mật, trang điểm, thuê váy…mà chúng nó đã phải bỏ ra. Còn tiền mừng cưới như thế nào giữa hai nhà thì nó không biết.
Hai câu chuyện thật như đùa trên không phải hiếm gặp. Bây giờ, nhiều cặp đôi không tự lo đám cưới nhưng lại cứ đòi giữ hết tiền mừng. Được bố mẹ lo liệu cho toàn bộ đám cưới vài trăm triệu chẳng tiếc. Nhưng chỉ có vài chục triệu tiền mừng cưới, vàng cưới thì lại đi so đo, tính toán và đòi bố mẹ trả bằng được. Đến khi bố mẹ không trả với lý do để phụ thêm chi phí đám cưới thì mặt nặng mày nhẹ nghĩ bố mẹ không thương mình. Rồi thì đăng đàn kể lể, kêu ca để thiên hạ xì xào, bàn tán.
Suy cho cùng, đám cưới cũng chỉ là hình thức. Cưới rồi sống với nhau ra sao mới là điều quan trọng, nên đừng mang tiền ra để làm thước đo mà tự hạ thấp mình các cô dâu tương lai nhé.
Bài viết thể hiện quan điểm tác giả.

Hốt hoảng với “quái chiêu” dằn mặt chồng khi giận hờn của con dâu trẻ

Cả nhà tôi đều á khẩu trước những hành động của con dâu nhưng xem ra con bé vẫn thản nhiên như không. Còn con trai tôi thì có lẽ hiểu tính nên chỉ biết âm thầm im lặng.

Con trai tôi và con dâu yêu nhau 2 năm mới đi đến hôn nhân. Ngày đầu ra mắt, cả nhà tôi lẫn họ hàng nội ngoại đều rất ưng con dâu. Vừa khéo ăn, khéo nói, đảm đang lại xinh xắn, quà cáp luôn đầy đủ không thiếu một ai. Đám cưới chúng nó nhanh chóng diễn ra.

Tôi muốn vợ chồng con cái thoải mái nên cho hai đứa ở riêng ngay từ sau khi cưới. Thế nhưng nhà có công việc gì thì con dâu cũng đều vui vẻ xông xáo, làm đâu ra đấy. Nói chung cả nhà tôi chả chê trách gì con bé, họ hàng, làng xóm cũng rất khen con bé nết na, đảm đang, hiền lành.

Nhưng chỉ duy nhất một chuyện mà tôi nghĩ là khá "quái" ở con bé mà từ ngày về làm dâu đến bây giờ nhà tôi vẫn không thể nào hiểu và trị được con bé. Nhắc đến mà vẫn thấy sợ.
Hot hoang voi “quai chieu” dan mat chong khi gian hon cua con dau tre
  Ảnh minh họa.
Con dâu tôi ít khi để bụng chuyện người khác nhưng hay chú ý tiểu tiết, chỉ cần không vừa ý một chuyện gì đó ở chồng là i như rằng con bé không nói ra. Nó giải tỏa việc đó bằng cách tiêu tiền đến số dư cuối cùng.

Hồi mới cưới, chẳng hiểu hai vợ chồng con dâu tôi giận dỗi nhau gì mà thấy thằng con tôi đi về nhà, tá túc ở nhà 1 tuần. Mặt thì buồn mà hỏi mãi không nói lý do. Sau đó con dâu có sang nói chuyện xin lỗi và bảo giận nhau nên đi du lịch cho khuây khỏa. Số tiền mừng cưới của hai vợ chồng con bé đã tiêu hết sạch.

Tôi chỉ biết dặn chúng còn trẻ thì nhường nhịn nhau, sau này con cái thì biết làm sao. Lời nói gió bay, đúng y như vậy. Khi con dâu tôi có bầu, tính cách nó giữ như bà chằn, con trai tôi cũng đã hết sức nhẫn nhịn nhưng với con bé thế vẫn chưa đủ. Hậu quả là đi đẻ trong tình trạng không có số tiền nào trong người và phải vay vợ chồng tôi.

Đến khi cháu chào đời, chuyện học hành của cháu tôi cũng là cả vấn đề. Chồng nó thì muốn con học gần nhà tiện đón đưa trong khi con dâu muốn học trường quốc tế vì sau này người ta phổ cập anh ngữ gì gì đó. Con trai tôi có quát mấy câu nói con bé sĩ diện, khoe khoang thì nó lập tức gửi con sang nhà tôi rồi tắt máy đi đâu suốt 1 tuần trời không ai liên lạc được.

Đến khi về quà cáp mua đầy đủ cho mọi người toàn thứ đắt tiền. Mọi người hỏi lấy tiền đâu mua thì con bé thản nhiên "em tiêu hết sổ tiết kiệm của gia đình, mượn thêm bạn để đi du lịch. Quà này hiếm lắm nên mọi người nhớ dùng nhé. Dù sao con con cũng chẳng được học trường quốc tế, tiền đó cũng không làm gì, con còn kiếm được".

Vậy đấy, cả nhà tôi thì á khẩu, còn chồng con bé chỉ biết lắc đầu chấp nhận. Biết tiền có thể kiếm nhưng cứ mỗi lần tức giận mà con dâu lại thành ra "yêu quái" như thế đúng là tôi cũng "cạn lời". Giờ chẳng biết làm sao để sửa tính đó cho con dâu tôi nữa. Cứ thế này thì nhà nó ra đường ăn mày lúc nào không biết chừng.

Vợ chồng lục đục vì của hồi môn cho em chồng

Tôi chẳng muốn là một người phụ nữ hẹp hòi, nhỏ nhen, trăm sự cũng chỉ tại cái nghèo…

Vợ chồng tôi quen nhau từ hồi năm 2 đại học. Thấy anh là người hiền lành, chịu khó, hết mực yêu thương tôi, lại cùng quê, nên chúng tôi đã sớm nghĩ đến chuyện cưới xin. Nhưng cả 2 gia đình đều không mấy khá giả, nên sau khi ra trường 5 năm, chúng tôi mới làm đám cưới.

Độc đáo kem vị... bắp cải

Mới đây, một quán kem ở Pennsylvania, Mỹ đã ra mắt sản phẩm mới vừa lạ, vừa quen, thu hút rất nhiều người đam mê ẩm thực, đó là món kem vị bắp cải.

Mới đây, một quá kem ở Pennsylvania, Mỹ đã ra mắt sản phẩm mới vừa lạ, vừa quen, thu hút rất nhiều người đam mê ẩm thực, đó là món kem vị bắp cải.
(Ảnh minh họa: bloomcafeqgi.com)
(Ảnh minh họa: bloomcafeqgi.com)