Trầm cảm sau ly hôn, cách gì vượt qua?

Trầm cảm sau ly hôn là một thử thách lớn, nhưng không phải ngõ cụt. Với sự thấu hiểu, hỗ trợ và chăm sóc bản thân đúng cách, ai cũng có thể vượt qua.

Ly hôn là một trong những biến cố lớn nhất trong đời sống của một con người. Dù là người chủ động hay bị động trong việc chấm dứt hôn nhân, cảm giác mất mát, tổn thương, hụt hẫng và cô đơn vẫn có thể xảy ra. Trong nhiều trường hợp, những cảm xúc tiêu cực này không chỉ dừng lại ở nỗi buồn thoáng qua mà có thể phát triển thành một dạng trầm cảm sau ly hôn, một vấn đề tâm lý nghiêm trọng cần được thấu hiểu và hỗ trợ kịp thời.

2.jpg
Ảnh minh họa/ Nguồn internet

Biểu hiện của trầm cảm sau ly hôn

Không phải ai cũng sẵn sàng thừa nhận mình bị ảnh hưởng tâm lý sau ly hôn. Nhiều người cho rằng thời gian sẽ làm lành mọi vết thương, rằng họ chỉ cần mạnh mẽ hơn. Nhưng thực tế, trầm cảm sau ly hôn là một hiện tượng phổ biến, đặc biệt là ở những người đã đầu tư cảm xúc sâu đậm vào mối quan hệ hôn nhân, hoặc khi cuộc ly hôn diễn ra trong căng thẳng, tranh chấp và mất mát lòng tin.

Các biểu hiện của trầm cảm sau ly hôn có thể bao gồm:

Cảm giác tội lỗi, thất bại hoặc vô dụng.

Mất ngủ hoặc ngủ quá nhiều.

Ăn uống thất thường, sụt cân hoặc tăng cân không kiểm soát.

Mất hứng thú với những hoạt động từng yêu thích.

Cô lập bản thân, mất niềm tin vào các mối quan hệ mới.

Có ý nghĩ tiêu cực về bản thân, thậm chí là ý định tự tử.

Không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân, trầm cảm còn tác động sâu sắc đến con cái (nếu có), công việc và các mối quan hệ xã hội. Đặc biệt, nếu không được can thiệp kịp thời, tình trạng này có thể kéo dài và trở thành trầm cảm mạn tính.

Nguyên nhân dẫn đến trầm cảm sau ly hôn

Sự mất mát vai trò và mục tiêu sống: Hôn nhân từng là điểm tựa, là nơi một người định hình vai trò làm vợ/chồng, làm cha/mẹ. Khi ly hôn, họ có thể cảm thấy mất phương hướng, không còn giá trị trong mắt người khác.

Cảm giác bị phản bội hoặc bị bỏ rơi: Đặc biệt khi người kia có mối quan hệ mới hoặc cuộc ly hôn không xuất phát từ sự đồng thuận, người ở lại dễ bị ám ảnh bởi cảm giác bị ruồng bỏ.

Áp lực xã hội và định kiến: Dù xã hội hiện đại đã cởi mở hơn, nhưng ở nhiều cộng đồng, ly hôn vẫn bị nhìn nhận như một thất bại, khiến người trong cuộc thêm mặc cảm và thu mình lại.

Gánh nặng kinh tế và trách nhiệm: Sau ly hôn, nhiều người, đặc biệt là phụ nữ phải đối mặt với áp lực kinh tế, nuôi con, thiếu sự hỗ trợ về mặt tài chính hoặc tinh thần.

Hành trình hồi phục

Hồi phục sau ly hôn không phải là một chặng đường dễ dàng hay ngắn ngủi, nhưng nó hoàn toàn khả thi nếu người trong cuộc biết cách chăm sóc bản thân và tìm kiếm sự giúp đỡ đúng lúc.

Chấp nhận cảm xúc và cho phép bản thân được buồn: Giai đoạn sau ly hôn là lúc con người trải qua nhiều cung bậc cảm xúc như giận dữ, đau buồn, tiếc nuối, sợ hãi. Việc chối bỏ hay cố gắng ép mình vui vẻ chỉ khiến cảm xúc bị dồn nén và bùng phát mạnh hơn sau này. Hãy cho bản thân thời gian và không gian để buồn, để khóc, để đối mặt với nỗi đau.

Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người thân hoặc chuyên gia tâm lý: Nói chuyện với bạn bè, người thân hoặc một chuyên gia tâm lý có thể giúp bạn nhìn rõ hơn tình trạng của mình. Những người thân yêu sẽ giúp bạn thấy rằng bạn không đơn độc, trong khi chuyên gia có thể đưa ra những phương pháp can thiệp cụ thể để vượt qua khủng hoảng.

Thiết lập lại cuộc sống cá nhân: Ly hôn không phải là kết thúc mà có thể là khởi đầu của một hành trình sống mới. Việc thiết lập lại lịch trình sinh hoạt, xây dựng các thói quen tích cực như tập thể dục, đọc sách, thiền định hay học một kỹ năng mới sẽ giúp tâm trí bạn dần phục hồi và ổn định.

Tái định nghĩa giá trị bản thân: Thay vì nhìn nhận ly hôn như một thất bại, hãy xem nó như một cơ hội để bạn hiểu hơn về chính mình. Điều gì làm bạn hạnh phúc? Bạn mong muốn gì ở cuộc sống tương lai? Những câu hỏi đó sẽ giúp bạn dần tìm lại được sự tự tin và giá trị của bản thân.

Hồi phục không phải là quên đi, mà là biết cách sống cùng

Nỗi đau từ một cuộc hôn nhân đổ vỡ có thể không bao giờ biến mất hoàn toàn. Nhưng hồi phục không đồng nghĩa với việc phải quên đi tất cả, mà là học cách chấp nhận nó như một phần của quá khứ, và bước tiếp với trái tim mạnh mẽ hơn. Bạn có quyền đau, nhưng bạn cũng có quyền sống lại, trọn vẹn và đầy hy vọng.

Suýt ly hôn vì chồng mất việc

Chị Nhung bừng tỉnh, nhận ra suýt nữa mình đã đánh mất tổ ấm. Chiều ấy, chị đi chợ, nấu một mâm cơm ngon, toàn những món chồng thích.

Anh Thịnh sinh ra và lớn lên ở quê, lại mồ côi bố mẹ từ nhỏ. Mấy anh em được người thân giúp đỡ, bao bọc, bảo ban nhau học hành, sống rất nghị lực nên ai cũng học giỏi và thi đỗ vào các trường đại học tốp đầu. Anh Thịnh đỗ trường Kiến trúc. Ra trường, anh định cư ở Hà Nội vì xin việc được ở một công ty chuyên làm thiết kế cho các dự án xây dựng lớn, lương bổng hậu hĩnh.
Được bạn bè trong công ty giới thiệu, anh Thịnh quen và cưới chị Nhung khi chị vừa học xong một trường trung cấp nghề. Lấy chồng, chị Nhung chưa tìm được việc làm đã mang thai rồi sinh con. Lần lượt 2 đứa con ra đời, đứa sau cách đứa trước chỉ hơn 1 năm nên chị Nhung ở nhà chăm sóc con nhỏ và lo việc nội trợ. Kinh tế gia đình do một mình anh Thịnh đảm đương.

Mẹ chồng viết sẵn đơn ly hôn bắt vợ chồng tôi ký vào

Tôi rơi vào ngõ cụt thật sự. Mẹ chồng viết đơn ly hôn bắt con trai và con dâu ký, rồi đòi 300 triệu để giữ cho cháu, nghe mà cay đắng làm sao.

Cuộc đời đúng là không lường trước được gì. Mới hôm trước tôi vẫn tự nhủ với mình rằng dù sao mẹ chồng cũng là mẹ, dù bà có khó tính, hơi ngoa ngoắt thì mình vẫn nên cố chịu đựng được thì hôm sau sự thể đã quay ngoắt 180 độ.

Và điều làm tôi sốc nhất không phải là tờ giấy mà là điều kiện để được quyền nuôi con. Nghe xong mà tôi chỉ muốn hét lên: “Trời ơi, tôi đã gặp phải mẹ chồng kiểu gì đây?”.

Đi tìm hạnh phúc cho riêng mình

Ly hôn chồng, chị quyết tâm ở vậy, không đi bước nữa mà chỉ muốn kiếm một mụn con để bầu bạn khi về già.

Chị Hoa và anh Tú đến với nhau như bao cặp đôi nam thanh nữ tú yêu và kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc. Sau đám cưới, hai vợ chồng chung sống rất hòa thuận. Nhưng khổ nỗi, hai năm rồi ba năm, vợ chồng chị vẫn chưa có con. Vợ chồng đưa nhau đi khám, bác sĩ cho biết nguyên nhân không có con là do người chồng, vì trước đây anh Tú mắc bệnh quai bị biến chứng.
Từ ngày biết mình không thể có con, anh Tú sinh ra tư ti, chán nản. Thay vì vợ chồng bàn bạc, chạy chữa để tìm kiếm cơ hội sinh con thì anh lao vào rượu chè giải sầu, bỏ bê công việc, không còn quan tâm, chiều chuộng vợ như trước. Rượu vào lời ra, lúc nào anh Tú cũng kiếm cớ gây chuyện với vợ, khiến cuộc sống vợ chồng lúc nào cũng căng như sợi dây đàn.
Can dam ly hon, di tim hanh phuc cho rieng minh
Ảnh minh hoạ/ Internet
Mặc dù chị Hoa và gia đình hai bên nội ngoại ra sức khuyên nhủ nhưng anh đều bỏ ngoài tai. Ngày nào anh cũng đi ra ngoài uống rượu và trở về nhà trong cơn say xỉn. Uống nhiều đến nỗi anh trở thành một kẻ nghiện rượu, thường xuyên đánh đập vợ.
Thấy chồng ngày càng rượu chè bê tha, sống yếu đuối, không làm chủ được bản thân, chị Hoa cảm thấy thất vọng, chán nản vô cùng. Chị thầm nhủ lòng, nếu cứ chung sống với một ông chồng nghiện rượu, đối xử vũ phu với vợ như vậy thì cả cuộc đời chị sẽ chìm trong đau khổ, bất hạnh và không bao giờ có cơ hội được làm mẹ… Và rồi, chị quyết định ly hôn.
Ly hôn chồng, chị quyết tâm ở vậy, không đi bước nữa mà chỉ muốn kiếm một mụn con để bầu bạn khi về già. Không giống như những người phụ nữ khác đi tìm người đàn ông nào đó để xin con, chị chọn phương pháp thụ tinh ống nghiệm. Niềm khát khao làm mẹ chính đáng của chị làm cho bạn bè, đồng nghiệp vô cùng cảm động.
Hải, một anh bạn cùng quê, chưa vợ, đang làm kỹ sư xây dựng trên Hà Nội biết được câu chuyện của chị Hoa đã rất cảm thông và thương chị vô cùng. Anh động viên chị cứ đi đặt phôi thai, nếu đậu được thai, anh sẽ tình nguyện làm “chồng” của chị để đứa con ra đời hợp pháp, có bố, có mẹ như bao đứa trẻ khác.
Đúng như lời hứa, khi đứa con đang hình thành trong bụng mẹ, anh Hải đưa “vợ” đi làm giấy đăng ký kết hôn. Họ thỏa ước với nhau, trên giấy tờ là danh nghĩa vợ chồng nhưng đó chỉ là giả, còn thực chất hai người vẫn là bạn bè vô tư, ai ở nhà nấy. Hai bên gia đình, bạn bè biết chuyện đều rất cảm động và khâm phục tính nghĩa hiệp, ga lăng, tốt bụng của anh Hải.
Hạnh phúc nhất là bé Bống. Bé gọi anh Hải là bố và rất yêu quý bố. Hải cũng rất yêu quý “con”. Những lúc rảnh rỗi anh vẫn qua lại chơi với bé và đưa bé đi chơi đây đó, quan tâm bé Bống như một người bố thực sự.
Bé Bống đã lớn, năm nay sắp vào lớp 1, chị Hoa vẫn ở vậy nuôi con, trong khi anh Hải vẫn chưa tìm cho mình một mái ấm. Hai bên gia đình, bạn bè đều vun vén cho anh lấy chị Hoa làm vợ luôn, vì đằng nào hai người cũng đã đăng ký kết hôn. Nhưng anh Hải không đồng ý, bởi anh chỉ coi Hoa là bạn chứ không có tình yêu. Tất cả, anh chỉ muốn giúp đỡ người mẹ đơn thân và đứa con sinh ra được hạnh phúc khi có “bố” mà thôi.
Chị Hoa cũng không mong muốn gì hơn. Với chị, chỉ cần có một đứa con, có một người đàn ông tình nguyện làm “bố” của con chị như vậy là đủ hạnh phúc. Chị thầm cảm ơn ông bố dũng cảm, đã mang đến cho mẹ con chị một sắc màu cuộc sống mới. Điều mà không phải chàng trai nào cũng làm được.
Trong hoàn cảnh ấy, chị đã tìm thấy hạnh phúc của riêng mình!