Giám đốc chết lặng vì biết mình chính là 'cầu nối' để cô vợ xinh đi ngoại tình

Tôi chết lặng, mắt nổ đom đóm, tim đập loạn nhịp bởi nhìn thấy Sa của tôi đang nũng nịu tựa đầu vào vai Hưng, còn Hưng âu yếm ôm eo đỡ Sa vào sâu trong nhà nghỉ…

Huynh là kỹ sư trẻ mới được nhận về làm việc cho công ty tôi. Huynh 28 tuổi kém tôi đến 10 tuổi, nhưng chúng tôi cùng sở thích môn cầu lông, nên khoảng cách giữa nhân viên và giám đốc được xoá nhoà mỗi khi tôi và Huynh gặp nhau trên sân. Khi đã thân thiết sau buổi giao lưu chúng tôi thường chuyện trò vui vẻ với vài cốc bia, ít mồi nhẹ…

Chắc thấy tôi tuổi đã cứng mà vẫn đi về lẻ bóng nên Huynh mạnh dạn giới thiệu cô em con dì ruột đang làm việc cho một công ty có vốn đầu tư ở nước ngoài có trụ sở ở quận bên. Thực lòng mà nói tôi cũng thuộc dạng được trai, cũng trải qua không ít mối tình nhưng chắc Trời không cho duyên nên các người đẹp của tôi cứ lần lượt dứt áo lên xe hoa với đối tác khiến tôi dần đâm sợ yêu.

Vậy mà cô em họ tên Sa của Huynh kém tôi đúng một giáp đã làm con tim ngại yêu của tôi tan chảy ngay lần đầu gặp gỡ. Sa duyên dáng, dễ thương đến mềm lòng để sau gần một năm đi lại tìm hiểu với sự giúp sức nhiệt tình của Huynh, sự ủng hộ tuyệt đối từ ba mẹ và họ hàng, đồng nghiệp đôi bên tôi và em sẽ hạnh phúc sánh đôi bằng một đám cưới long trọng, hoành tráng.

Bước qua tuổi 40 biết mình không còn trẻ và Sa cũng đủ chín để làm mẹ, để cho gia tộc của tôi được có người nối dõi, để ba má tôi được lên chức ông bà nội mà yên vui tuổi già. Thế nhưng thuyết phục thế nào Sa cũng không xuôi. Em khẩn khoản xin để vài năm nữa cho em lên được cái chức trưởng phòng marketing của công ty, rồi sẽ hoàn thiện tổ ấm của gia đình.

Vợ chưa hợp tác, tôi đành bấm bụng chiều em vì không muốn hạnh phúc vừa mới có được lại xáo trộn, rồi thêm phiền lòng ba má đôi bên. Công ty đang làm ăn ngon trớn thì anh trợ lý đã gắn bó với công ty từ đời giám đốc cũ xin chuyển công tác khác khiến không những tôi mà các thành viên trong ban lãnh đạo đều có phần hụt hẫng.

Thay chỗ cho anh trợ lý cũ là Hưng, trai thành phố chính hiệu. Trình độ học thức và hiểu biết sâu rộng về nghề, cộng với tính tình thân thiện, biết trên biết dưới của Hưng khiến tôi thật ưng ý. Để củng cố thêm sự thân tình, nhân sinh nhật lần thứ 28 của Sa tôi mời Hưng đến khách sạn chung vui.

Hưng giữ ý một điều thưa gửi lịch sự với Sa, gọi Sa là sếp bà và xưng em ngọt xớt với vợ tôi mặc dù ngay từ lời giới thiệu Hưng đã biết Sa bằng tuổi mình. Một lòng tin tưởng vợ, lại thêm tình cảm với cậu trợ lý trẻ nên nhiều lần gặp gỡ sau buổi sinh nhật của Sa thấy Sa và cậu trợ lý thân mật, chuyện trò ra vẻ tâm đầu ý hợp tôi cũng không lấy làm khó chịu.

Thế nhưng mọi việc tưởng vậy mà không phải vậy, vì cách đây 1 tuần Sa nhắn với tôi em có việc đột xuất ở công ty nên phải về muộn. Em cẩn thận dặn tôi chăm sóc bản thân, thức ăn em đã chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh tôi chỉ hâm nóng…

Cơm nước một mình buồn tênh, tôi xách xe chạy ra phố tính tìm đến một quán cà phê nào đó để thư giãn.

Ngượng chín mặt hot girl “mặc như không” khoe vòng 1 khi đi chợ

Đi siêu thị, hot girl Đường Đường diện một chiếc áo crop-top hai dây màu nâu, mix cùng chiếc quần đen siêu ngắn, để lộ gần như trọn vẹn đường cong cơ thể bốc lửa của cô nàng.

Nguong chin mat hot girl “mac nhu khong” khoe vong 1 khi di cho
Những ngày gần đây, cư dân mạng chia sẻ hình ảnh của một hot girl ngực khủng, diện áo khoét sâu, khoe đường cong cơ thể khi đi siêu thị. 

Chết lặng trước bản thỏa thuận ly hôn của chồng

Chị đọc đi đọc lại và phát cáu, nhấn phím reply và gõ thật nhanh, nhưng khi đưa con trỏ đến phím send, ngón tay chị ngập ngừng dừng lại…

Anh hẹn sau giờ làm việc chiều nay sẽ bàn với chị về chuyện phân chia tài sản. Họ sẽ ra tòa một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Chị nhìn đồng hồ, càng gần đến giờ chị càng hồi hộp. Chị thấy xấu hổ khi phải đối diện với điều này. Chị ước gì mình đủ giàu có để kiêu hãnh dắt hai đứa con đi ra khỏi nhà mà không cần nghĩ đến chuyện chia chác.

Nhưng, chị đang không có tiền và cũng chẳng có việc làm. Thành vợ anh, chị đã tự nguyện làm người nội trợ vì tiền lương của chị lúc đó chỉ đủ trả công người giúp việc, trong khi nghề xây dựng buộc anh phải thường xuyên đi theo những công trình xa. Nếu lúc đó, chị vượt qua được sự khó khăn chỉ mang tính nhất thời, bây giờ ít nhất chị cũng đã là trưởng phòng. Bạn bè cùng thời với chị có người còn lên đến chức giám đốc. Ai cũng nói chị sướng, chẳng phải làm gì, chẳng phải lo toan gì. Lúc này đây, chị thật sự thấm thía thân phận tầm gửi của mình. Anh chị em bạn bè ai nấy đều e ngại cho chị trong vụ ly hôn này, rõ ràng thiên hạ ai cũng thấy chỉ mình anh vất vả làm lụng, còn chị thì…

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Chăm sóc con cái học hành giỏi giang, ngoan ngoãn và chu toàn chợ búa cơm nước, nhà cửa gọn gàng có đáng gọi là công việc không? Mỗi khi về đến nhà anh được thư thái không phải vướng bận gì nữa, có đáng được đánh giá cao không? Chị tự hỏi trong nỗi tức giận. Nhưng, chẳng còn nhiều thời gian để tự dằn vặt mình nữa. Chị nhìn đồng hồ, gần đến giờ anh về rồi. Chị bật máy tính, vào mạng, nhấp chuột, đọc đi đọc lại những điều đã thuộc lòng nhưng vẫn không ngăn được nỗi phập phồng. Có khi nào… anh sẽ vin vào điểm yếu của chị... Hoặc, chị phải ở lại cùng hai đứa con? Hoặc, hai đứa con ở với anh, chị ra đi với hai bàn tay trắng? Nghĩ tới cảnh đã đến tuổi 40 mà phải làm lại từ đầu, chị không thể không rùng mình.

Hiện ra email của anh: “Không có em chăm sóc con thì anh chẳng yên tâm đi làm xa, không có em thu vén thì anh làm ra bao nhiêu cũng chẳng giữ được, của chồng công vợ, ý anh là mọi thứ để dành cho hai đứa con. Từ nay anh sẽ không về nhà nữa. Tiền lương cuối tháng anh sẽ gửi vào tài khoản như trước đây khi anh đi làm xa, nhờ em chăm sóc con giùm anh. Mong em đồng ý”.

Chị đọc đi đọc lại và phát cáu. Chị không cần sự cao thượng đó. Chị nhấn phím reply và gõ thật nhanh: “Tốt nhất là chia đôi và chấm dứt, em muốn rõ ràng, không muốn ai phải hối hận”. Nhưng, khi đưa con trỏ đến phím send, ngón tay chị ngập ngừng dừng lại…

Những chữ cái trước mặt chị bỗng nhảy nhót, như một bức màn vừa được vén lên, cho chị thấy một người rất khác với người mà từ khi quyết định ly hôn, chị luôn lo sợ người đó sẽ hất chị ra đường với hai bàn tay trắng. Chị đã chuẩn bị để chiến đấu với người đó, chị sục sạo tìm hiểu những quy định có lợi nhất cho mình, bookmark các trang web tư vấn hôn nhân, đọc đi đọc lại những điều khoản a, b, c… và tính toán xem nếu người đó không nương tay thì luật pháp quy định cho chị được chia bao nhiêu… Chị sẽ không tiếc tiền thuê luật sư và chị cũng đã tự trang bị cho mình lý lẽ bằng cách đọc đến thuộc lòng các trang web tư vấn luật…

Không thể không tự đỏ mặt với những tính toán của mình khi đối diện với email anh vừa gửi. Chị nhận ra mình đang quyết chiến với một người chỉ do mình tưởng tượng ra.

Chị bỗng thấy hoang mang và có gì đó như là nuối tiếc. Cuộc sống xa nhà thường xuyên của anh khiến chị luôn có nhiều tưởng tượng. Anh em thợ xây dựng lại thường có những câu giật gân trong bàn nhậu để rồi hôm sau họ quên béng, còn chị thì nhớ… Anh thường ngạc nhiên và cáu kỉnh hỏi lại chị: “Em nghe ai nói điều đó vậy?”. Trong cuộc nhậu, làm sao mà nhớ rõ ai là ai.

Chị đọc lại email mình vừa gõ, mắt chăm chăm nhìn dòng chữ “không muốn ai phải hối hận”. Có phải chị gõ cho chính mình không?

Chầm chậm, chị xóa dần từng chữ rồi thừ người trước màn hình trống không như chính chị. Chị không nghĩ được gì rõ ràng trong đầu, ngoài cảm giác bất an kinh khủng…