Vợ muốn thờ bố mẹ đẻ, chồng sợ làm ăn lụi bại quyết phản đối

Giờ tôi rước bát hương nhà ngoại về thờ chẳng phải là bất hiếu sao? Nghe nói sau này làm ăn lụi bại nữa.

Vợ chồng tôi cưới nhau đã 7 năm nay. Chúng tôi cũng đã tích cóp mua được căn nhà riêng của mình. Ngày vợ chồng tôi mua nhà, bố mẹ vợ dù ở xa và chỉ làm nông nghiệp, thế nhưng họ cũng cho chúng tôi 200 triệu. 

Tôi còn nhớ như in ngày bố mẹ vợ đến ăn tân gia nhà mới. Họ phải vượt qua quãng đường 150km để đến nhà con gái. Song họ mang rất nhiều quả ngon ở quê cùng 200 triệu lên dúi vào tay con gái con rể bảo:

“Biết 2 đứa mua đất xây nhà, bố mẹ chẳng có gì, chỉ có được 200 triệu này cho các con. Thôi thì có thêm đồng nào hay đồng ấy, các con để trả nợ hoặc mua nội thất trong nhà mà dùng”.

Vo muon tho bo me de, chong so lam an lui bai quyet phan doi

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Tôi cũng rất biết ơn bố mẹ vợ vì khoản tiền này. Thật sự mua đất xây nhà chúng tôi phải nợ ngân hàng 700 triệu. Có thêm tiền ông bà cho chúng tôi cũng trả nợ bớt, đỡ áp lực. 

Phải nói rằng, bố mẹ vợ tôi tuy nghèo, lại ở quê nhưng ông bà sống tình cảm và hiểu biết lắm. Mỗi khi chúng tôi cho con cháu về chơi, ông bà toàn thết đãi các món ngon.

Rồi lúc rảnh thì hỏi han, tâm tình. Tôi rất quý trọng những tình cảm, sự chỉ bảo của bố mẹ vợ. Chẳng thế mà những ngày lễ Tết, tôi thường bảo vợ gửi nhiều đồ ngon và tiền về cho ông bà chi tiêu rủng rỉnh. Khi biết ông bà ốm, tôi cũng gọi điện hỏi thăm và nhờ người mang tiền biếu về cho ông bà bồi dưỡng.

Bố mẹ vợ còn sống thì gia đình tôi rất bình yên. Tuy nhiên, 3 năm trước họ bị tai nạn khi đang đưa nhau đi bệnh viện khám sức khỏe. Cú tai nạn đã làm cho vợ tôi mất đi bố mẹ đẻ mãi mãi.

Lại thêm nhà vợ chỉ có mỗi vợ tôi là con cái trong nhà nên bỗng dưng vợ tôi vừa cùng lúc phải gánh mất mát lớn vừa phải gánh trách nhiệm ma chay nặng nề.

Suốt từ ngày vợ tôi mất đi người thân, lúc nào cô ấy cũng bận rộn đi lại lo cúng giỗ. Thấy vợ đi lại nhiều như vậy tôi thương lắm. Nhưng biết làm sao được, hoàn cảnh đành phải vậy chứ sao.

Hôm qua, sau 3 năm mất bố mẹ, vợ tôi mới đề nghị tôi đưa bát hương nhà ngoại về nhà riêng của 2 vợ chồng thờ cúng. Cô ấy bảo vì đường sá xa xôi quá nên đi lại bất tiện. Cô ấy muốn thờ cúng bố mẹ đẻ ở ngay nhà mình để tiện lợi và chu đáo hơn.

Nhà tôi thì tôi là con trai cả trong nhà. Dù là nhà riêng thật nhưng tôi không thể đồng ý cho vợ làm điều này được. Tôi có hỏi ướm qua bố mẹ đẻ của mình thì họ không đồng ý. Họ bảo ở chỗ tôi không có lệ cúng nhà ngoại hay rước bát hương đằng ngoại vào nhà.

Vo muon tho bo me de, chong so lam an lui bai quyet phan doi-Hinh-2

Tôi cũng đã nói hết với vợ điều này nhưng vợ tôi vẫn khăng khăng muốn thờ cúng bố mẹ đẻ của cô ấy. Cô ấy đưa ra lý lẽ, bố mẹ nào cũng là bố mẹ, tại sao lại phân biệt nội ngoại.

Hơn nữa sao tôi được phép thờ tổ tiên nhà mình còn cô ấy thì không? Chưa kể, hoàn cảnh vợ tôi giờ như thế, không thờ cúng để bàn thờ lạnh lẽo như vậy quanh năm suốt tháng sao ai có thể nhìn được.

Nhưng tôi vẫn nhất quyết không đồng ý. Vì 1 nhà không thể thờ 2 họ được. Tôi là cháu đích tôn thì sau này cũng phải thờ tổ tiên và các cụ đằng nội. Như vậy sao tôi có thể sống nổi đây?

Tôi nói mà vợ cứ khóc rồi còn cùn lên đòi ly hôn khiến tôi đau hết cả đầu. Chẳng lẽ tôi nói vậy là sai sao? Chả lẽ chỉ vì không thống nhất được việc thờ cúng mà gia đình tôi đôi ngả?

Khốn khổ vì vỡ nợ, tôi khóc như mưa khi nhận được thứ này từ vợ cũ

Công việc làm ăn thất bát nên tôi buộc phải giải tán công ty và bán nhà trả nợ. Giữa lúc không biết phải bấu víu vào đâu thì tôi nhận được thứ này từ vợ cũ khiến tôi bật khóc như mưa.

Tôi cưới vợ khi vừa tốt nghiệp đại học mặc dù gặp sự phản đối của gia đình. Bố mẹ tôi muốn tôi tập trung cho sự nghiệp trước khi nghĩ đến chuyện hôn nhân, nhưng chúng tôi yêu nhau đã lâu, nên tôi quyết định làm đám cưới.   

Vợ tôi học trung cấp kế toán và đi làm cho một cửa hàng vật liệu xây dựng ở quê. Cưới xong, tôi làm việc cho công ty trang trí nội thất ở thành phố nên vợ nghỉ việc đi theo tôi.  

Thi thể nữ giới phân khúc trong vali, lạnh người động cơ gây án

Thấy chiếc va li màu đỏ nhạt trôi trên sông Hàn tại khu vực chân cầu Trần Thị Lý, TP Đà Nẵng, người dân đã kéo lên thì thấy bên trong có thi thể một cô gái....

Thi the nu gioi phan khuc trong vali, lanh nguoi dong co gay an
 Theo hồ sơ vụ án, khoảng 3h15 ngày 7/2/2020, Công an TP Đà Nẵng tiếp nhận tin báo của ông Nguyễn Khánh (1965, phường Hòa Cường Nam, quận Hải Châu) về việc trong lúc lái ghe trên sông Hàn đánh bắt cá khu vực dưới chân cầu Trần Thị Lý phát hiện 1 vali màu đỏ. (Ảnh: Nhịp sống Việt)
Thi the nu gioi phan khuc trong vali, lanh nguoi dong co gay an-Hinh-2

Ông Khánh vớt vali lên mở ra thì phát hiện thi thể 1 nữ giới không còn nguyên vẹn. Nạn nhân mặc áo len màu hồng, cúc áo màu đen, quần ren bó sát đùi. Nhận tin báo, Công an, VKSND TP Đà Nẵng phối hợp với các cơ quan chức năng có mặt khám nghiệm hiện trường. (Ảnh: Nhịp sống Việt)

Chồng một lần 'bóc bánh trả tiền' gào khóc khi bị vợ bỏ

Chỉ vì một lần ham vui, tôi đánh mất tất cả. Giờ đây tôi vô cùng hối hận.

Ngày yêu nhau, tôi đi đâu cũng được khen là cậu bạn trai giỏi giang, ăn nói dễ nghe và có ngoại hình nổi bật. Các cuộc vui của vợ, tôi rất tích cực xuất hiện. Vợ dù không phải người xuất sắc về ngoại hình nhưng lại khá thông minh và chu đáo, gia cảnh tốt.

Bố mẹ vợ rất yêu quý con rể, coi tôi thực sự là người thân trong nhà. Có cơ hội làm ăn nào tốt, bố vợ sẽ mách cho tôi để chúng tôi cùng nhau kiếm tiền. Phải nói sự nghiệp của tôi có được như ngày hôm nay phần lớn là sự hậu thuẫn từ gia đình vợ.

Nói về vợ, tôi không có gì chê bai. Cô ấy rất yêu chồng, xứng đáng là người vợ đảm, mẹ hiền và luôn hết lòng với hai bên gia đình. Bố mẹ tôi cũng dành hết lời khen ngợi cho cô con dâu trưởng. Tôi tự hào lắm, tin rằng mình lấy đúng người. Thế nhưng tôi không phải là người chồng mẫu mực, sáng đi làm, tối về nhà ăn cơm với vợ.

Chong mot lan 'boc banh tra tien' gao khoc khi bi vo bo

Đau khổ vì vợ không tha thứ cho một lần sai lầm của tôi. Ảnh minh họa: Nguồn 163

Tôi thường xuyên ra ngoài nhậu nhẹt cùng bạn bè và uống say mèm. Nhiều lần vợ ý kiến nhưng tôi lại lấy cớ phải ngoại giao mới phát triển công việc tốt được. Vợ vì sự nghiệp của chồng nên cũng bỏ qua.

Một lần vì có men trong người, tôi gây gổ với một gã trong quán rượu, vợ phải đến tận nơi xin lỗi người ta rồi đưa tôi về. Sau trận đó tôi rút kinh nghiệm và xin lỗi vợ. Biết vợ khó chịu nên tôi tìm cách mua quà, mua hoa làm lành. Vài ngày sau vợ cũng cho qua.

Khi tôi làm ăn thua lỗ, phải đền bù một khoản tiền lớn, vợ biết cũng buồn lắm, miệng thì mắng chồng nhưng lại đi vay tiền bố mẹ đẻ để lo cho tôi. Tôi biết ơn vợ vì tình yêu và sự bao dung cô ấy dành cho mình, tự nhủ sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc hay phản bội vợ.

Chúng tôi có với nhau hai cô con gái xinh xắn. Lúc nào vợ cũng dặn tôi phải cố gắng tu chí làm ăn, con cái gia đình mới là trên hết. Biết tôi đào hoa, vợ luôn miệng nhắc tôi phải chú ý giữ mình, không được ra ngoài chơi bời, để vợ biết thì mọi chuyện không đơn giản như những lần rượu chè, thua lỗ làm ăn. Nghe vợ nói vậy tôi nghĩ cô ấy chỉ dọa rồi sẽ lại tha thứ cho lỗi lầm của tôi như những lần trước.

Khi con gái lớn tròn 10 tuổi, sự nghiệp của tôi ổn định lại, tiền bạc cũng dư dả hơn. Tôi lại bắt đầu lao vào các cuộc vui, nhậu nhẹt tối ngày. Lần đó đi công tác với đồng nghiệp, tôi bị dụ dỗ và thử “bóc bánh trả tiền” một lần. Ngày về, tôi hí hửng mua quà tặng vợ nhưng lại quên việc xóa bằng chứng và vợ phát hiện.

Chong mot lan 'boc banh tra tien' gao khoc khi bi vo bo-Hinh-2

Đàn ông ham vui nhận quả đắng. Ảnh minh họa: Nguồn Pxfuel

Hơn 10 năm chung sống, tôi chưa bao giờ thấy vợ phản ứng dữ dội như vậy. Cô ấy như một người khác, điên loạn, bực tức, khóc lóc còn đập phá đồ đạc. Nhìn bộ dạng của vợ, tôi thực sự sợ hãi. Có lẽ chưa bao giờ vợ thất vọng về tôi đến thế!

Tôi quỳ gối khóc lóc cầu xin vợ tha thứ. Tối đó cô ấy không nói gì, lẳng lặng cho các con đi ngủ. Những tưởng mọi chuyện đã êm xuôi như bao lần khác nhưng không. Sáng hôm sau, cô ấy đưa tờ đơn ly hôn đã kí và yêu cầu tôi kí vào để sớm ra tòa giải quyết.

Tôi tiếp tục cầu xin vợ tha cho tôi lần này và hứa sẽ không bao giờ tái phạm. Thậm chí tôi còn gọi điện về nhà bố mẹ vợ, van xin bố mẹ nhưng tất cả đều vô nghĩa. Bố mẹ tôn trọng và ủng hộ quyết định của con gái.

Thật không tin nổi tôi sắp mất đi gia đình này trong chớp mắt. Trước lúc tìm đến thú vui tôi đã nghĩ đến vợ nhưng lại chỉ nghĩ đến sự bao dung của cô ấy và tự nhủ vợ sẽ tha thứ nếu bị phát hiện. Tôi còn ích kỉ khi nghĩ rằng đàn ông ai chả “bóc bánh trả tiền” ít nhất một lần, huống hồ hơn 10 năm qua tôi chưa từng sai lầm.

Về đến nhà, thấy mọi thứ trống không, vợ và con đã dọn về ngoại mà tôi thấy sợ hãi. Tôi nhắn tin cho vợ nhưng cô ấy đáp trả đanh thép: “Em đã nhiều lần cảnh báo anh, anh rượu chè, đánh nhau, thua bạc… em đều có thể tha thứ nhưng riêng chuyện thiếu chung thủy, em không bao giờ chấp nhận. Nếu còn yêu vợ thì anh sẽ không nghĩ đến chuyện trai gái bên ngoài. Còn nếu nghĩ rằng đàn ông có quyền lăng nhăng nhưng về nhà vẫn được ôm ấp vợ, được vợ cung phụng thì xin thưa anh đã sai rồi. Em có thể chấp nhận tất cả thói hư tật xấu của anh nhưng em không bao giờ chấp nhận chung chồng với người khác.

Em ghê sợ khi ở bên cạnh người đàn ông nói yêu mình nhưng lại ăn nằm với cô gái khác. Nếu anh thích được tự do vui vẻ, em trả lại tự do cho anh, để anh từ nay về sau được thỏa sức với thú vui của mình. Đây không phải là lần đầu tiên em cảnh cáo anh chuyện này nhưng anh vẫn mắc sai lầm. Có nghĩa là anh không coi trọng lời nói của em, anh xem thường tình yêu thương và sự thủy chung của em. Vậy thì chia tay là tốt nhất. Anh kí vào đơn, con cái sẽ ở với em vì anh không xứng đáng làm cha của chúng”.

Nhìn lại hơn 10 năm hôn nhân và tất cả những gì vợ đã làm vì mình, tôi ôm mặt gào khóc. Chỉ vì một lần ham vui, tôi đánh mất tất cả. Giờ đây tôi vô cùng hối hận vì tôi biết sẽ không bao giờ tôi tìm được người phụ nữ nào tốt hơn cô ấy.