Tôi luôn nghĩ bố mẹ chồng ghét tôi, cho đến khi vô tình nghe được điều này

Hai mươi lăm tuổi, tôi đi làm dâu trong muôn vàn nỗi lo sợ. Chồng tôi chính là người con trai đầu tiên tôi dám để mắt tới nhưng cũng rất lâu mới dám nhận lời yêu anh.

Bởi vì so về hoàn cảnh gia đình, tôi hoàn toàn lép vế. Nhà tôi vốn nghèo, bố tôi là một người nát rượu, mẹ tôi vì buồn chán cho số phận luôn trút mọi nỗi bực dọc lên chị em tôi.

Kinh tế nhà anh khá giả, gia đình nề nếp đàng hoàng. Sống cùng một thị trấn nhỏ, bố mẹ anh muốn tìm hiểu về tôi rất dễ. Có lẽ đó chính là lý do bố mẹ anh đã phản đối anh yêu tôi.

Nhưng tình yêu của anh dành cho tôi đủ lớn để bố mẹ anh phải nhượng bộ. Tình yêu tôi dành cho anh cũng đủ lớn để dám vượt qua mọi sợ hãi mà về nhà anh làm dâu. Có người bảo tôi "chuột sa chĩnh gạo", cũng có người lo ngại biết đâu cuộc đời tôi sắp bước vào những khó khăn mới.

Sinh ra trong gia đình ít niềm vui nên tính tôi trầm lặng, về nhà chồng càng ít nói hơn. Chỉ có khi ở riêng với chồng tôi mới cảm thấy thoải mái tự do, còn không, tôi luôn sợ va chạm với bố mẹ chồng, sợ họ đã không thích tôi sẽ càng thấy khó chịu.

Bố mẹ chồng đối với tôi cũng bình thường. Thật ra thì với việc kinh doanh và làm chủ một cửa hàng, họ khá bận, thời gian ở nhà không nhiều. Những lúc chúng tôi gặp nhau cũng thường chỉ vào buổi tối. Chồng tôi nói bố anh ấy nghiêm khắc, ít lời còn mẹ anh chỉ hay nói chuyện với người bà thấy hợp gu.

Thâm tâm tôi luôn nghĩ, vốn người ta đã không thích mình, không tỏ ra khó chịu hay soi mói mình đã là may mắn rồi, còn mong gì người ta thương yêu. Chỉ cần họ không quá khắc nghiệt hay tệ bạc với tôi, chỉ cần thế thôi là đủ.

Một dạo con gái tôi bị ốm nên tôi xin nghỉ phép mấy ngày ở nhà chăm con. Đêm nào con cũng quấy khóc nên tôi mất ngủ, sáng thường dậy rất muộn. Vào một buổi sáng, lúc tôi đang từ trên tầng xuống bậc cầu thang định xuống nhà thì nghe tiếng bà hàng xóm đang trò chuyện với mẹ chồng dưới nhà.

Toi luon nghi bo me chong ghet toi, cho den khi vo tinh nghe duoc dieu nay

Tôi may mắn có bố mẹ chồng thương yêu. (Ảnh: Sohu).

Giọng bà oang oang: "Khiếp, con dâu cô ngủ giờ này chưa dậy cơ à. Con dâu tôi nó dậy từ mờ sáng, đi chợ, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi mới đi làm".

Mẹ chồng tôi không nói gì nhưng bố chồng tôi lên tiếng: "Chị biết nó ngủ giờ này chưa dậy, nhưng chị có biết nó thức cả đêm không? Con dâu tôi có như thế nào cũng không đến lượt chị ý kiến. Chị cứ dạy con dâu chị cho ngoan là được rồi".

Bố chồng tôi nói xong liền đi, mẹ chồng tôi liền chữa ngượng cho hàng xóm: "Tính ông nhà tôi thế, chị biết rồi, đừng để ý nhé. Bình thường, con dâu tôi cũng dậy sớm, mấy nay cháu Bống nó ốm nên mẹ nó đêm có được ngủ đâu. Vả lại nhà cũng có việc gì làm mà dậy sớm. Bữa sáng thì ai ăn gì tự túc thôi chị, không cầu kỳ".

Khi nghe những lời ấy từ bố mẹ chồng, quả thật tôi rất xúc động. Tôi nhớ khi tôi còn ở với bố mẹ đẻ, bố thì rượu say về là chửi vợ con không ra gì, mẹ tôi thì suốt ngày so sánh tôi với con nhà khác, hễ nghe ai chê bai tôi điều gì là bà còn mắng thậm tệ hơn.

Còn bố mẹ chồng, vừa thấy người ngoài động chạm đến con dâu đã lên tiếng bênh vực một cách thẳng thắn. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi biết rằng bố mẹ chồng tôi rất tốt, và dù họ không thể hiện ra ngoài thì thật tâm họ vẫn thương tôi, coi tôi là con cái trong nhà.

Hôm ấy, sau khi bà hàng xóm đã về, tôi xuống nhà phụ mẹ chồng nấu cơm. Tôi thành thật bảo rằng "con thật sự vẫn còn rất nhiều thiếu sót, có gì không hay không phải mong mẹ bày dạy cho con", nhưng mẹ chồng tôi chỉ cười: "Hồi mẹ mới đi làm dâu cũng vụng dại lắm, dần dần sống lâu sẽ hiểu được nếp nhà thôi con ạ, đừng lo lắng quá. Con đã về đây là thành người nhà này rồi, cứ sống sao con thấy thoải mái là được".

Quả thật tôi chưa từng hình dung rằng mẹ chồng sẽ nói với tôi những lời như thế. Bà không giống những bà mẹ chồng mà tôi biết, suốt ngày chỉ chăm chăm soi mói để bắt lỗi con dâu, chỉ cần con dâu thất thố điều gì ngay lập tức cả phố cả làng đều biết. Bố mẹ chồng càng tử tế, tôi càng phải để ý từ lời ăn tiếng nói đến cách sống của mình hơn. Tôi thật sự không muốn làm họ phải phiền lòng.

Sau đợt ấy, tôi chủ động gần gũi với mẹ chồng hơn, cũng siêng năng hỏi han bố chồng hơn, nhờ đó tôi mới biết vì sao tôi có được một người chồng tốt như vậy. Là bởi vì anh đã được sinh ra, được nuôi dạy bởi bố mẹ tuyệt vời, lúc cần cương sẽ cương, lúc cần nhu rất nhu, luôn sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu.

Người ta vẫn nói, phụ nữ lấy được chồng tốt thì ấm tấm thân, nhưng có được bố mẹ chồng tốt thì ấm từ chân đến đầu.

Định xách vali trốn theo người tình, tôi bất ngờ "quay xe" phút cuối

Tôi suy nghĩ thật nhanh và quyết định không đi theo người tình nữa, nói dối anh ta rằng chồng tôi đã phát hiện. Tôi xếp lại đồ đạc, quần áo rồi lên giường nằm ôm chặt chồng ngủ say như không có chuyện gì.

Lúc yêu đương ai cũng nghĩ hôn nhân là màu hồng, chỉ cần có tình yêu là đủ, vợ chồng đồng lòng thì tát biển Đông cũng cạn. Nhưng về chung sống rồi tôi mới biết hôn nhân không có tiền chẳng khác gì địa ngục.

Chồng tôi lương thấp, được có 13 triệu, bản thân tôi lương 8 triệu. Lương của tôi còn để mua sắm váy áo, mỹ phẩm, đi uống cà phê với bạn bè, rồi tiền thuê nhà đã 5 triệu, còn lại chẳng bao nhiêu nên tôi chưa dám sinh con.

Chồng tôi không phải hàng bất tài nhưng anh ấy rất thẳng tính, thường xuyên mâu thuẫn với sếp. Không biết nịnh nọt và luồn cúi, thành ra vẫn mãi chỉ là một nhân viên quèn. Muốn về làm riêng thì lại không có vốn để gây dựng sự nghiệp.

Chán chồng nghèo, sau hơn một năm kết hôn tôi ngã vào lòng vị sếp hơn mình 15 tuổi đã có vợ con đề huề. Có sao đâu, tôi cần gì về làm vợ chính thức của anh ta, chỉ cần cho tôi tiền bạc để sống sung sướng nhàn hạ là được.

Dinh xach vali tron theo nguoi tinh, toi bat ngo

Chán chồng nghèo, sau hơn một năm kết hôn tôi ngã vào lòng sếp. (Ảnh minh họa)

Chồng tôi chẳng hay biết vợ có người đàn ông khác bên ngoài, vẫn cắm đầu cắm cổ vào làm việc, hết tháng thì đưa sạch tiền lương cho tôi chi tiêu. Tôi đi đâu làm gì, ngủ với ai anh ấy chẳng mảy may biết đến.

Vào cái tối tôi định xách vali hành lý đi theo người tình thì chồng tôi uống rượu say trở về nhà. Nghĩ đến sắp không còn được gặp nhau nữa, tôi cũng thấy có chút bùi ngùi chua xót. Tôi đỡ anh lên giường, cởi giày và lấy khăn ướt lau mặt cho anh. Lúc cởi áo khoác ra cho chồng, định bụng sắp xếp cho anh ngủ say là tôi cũng đi luôn, ai ngờ tay tôi chạm vào một vật trong túi áo anh. Lấy ra xem, tôi sững sờ không thể tin nổi khi thấy đó là một cuốn sổ tiết kiệm trị giá tới 4 tỷ đồng mang tên chồng tôi!

Cuốn sổ mới lập cách đó không lâu, có lẽ vậy nên chồng tôi chưa kịp nói cho vợ biết. Có số tiền này, chúng tôi có thể mua một căn hộ vừa tiền, còn lại vẫn đủ cho chồng làm vốn kinh doanh. Anh ấy rất chịu khó lại có chí, hẳn sẽ thành công thôi.

Càng nghĩ tôi càng thấy ở lại với chồng khả quan hơn rất nhiều so với chạy trốn theo người tình. Ở với chồng, tôi được danh chính ngôn thuận là vợ chính thức, được anh yêu thương cưng chiều hết mực. Người tình cho tôi tiền nhưng đối với anh ta thì tôi cũng chỉ hơn món đồ chơi một chút.

Tôi suy nghĩ thật nhanh và quyết định không đi theo người tình nữa, nói dối anh ta rằng chồng tôi đã phát hiện. Tôi xếp lại đồ đạc, quần áo rồi lên giường nằm ôm chặt chồng ngủ say như không có chuyện gì.

Dinh xach vali tron theo nguoi tinh, toi bat ngo

Tôi xếp lại đồ đạc rồi lên giường nằm ôm chặt chồng ngủ say như không có chuyện gì.(Ảnh minh họa)

Sáng hôm sau, tôi hồi hộp chờ anh nói về cuốn sổ tiết kiệm bạc tỷ kia. Quả nhiên anh lập tức tiết lộ mọi chuyện. Anh bảo bố mẹ dưới quê được đền bù đất, anh lại là con trai duy nhất nên ông bà cho anh phần lớn số tiền để gây dựng sự nghiệp. Khỏi phải nói tôi vui mừng thế nào, từ bây giờ trở đi tôi sẽ được sung sướng an nhàn rồi.

Làm sao có thể ngời nổi vừa dứt lời thì chồng tôi đột ngột rút lá đơn ly hôn đã ký sẵn ra: “Những việc cô làm chắc hẳn cô rõ hơn ai hết. Và tôi cũng biết cả rồi. Cô nghĩ rằng tôi có thể chấp nhận cô nữa hay sao? Đã muốn đi thì phải dứt khoát mà đi chứ đừng vì cuốn sổ tiết kiệm này mà ở lại”.

Tôi lảo đảo đứng không vững. Hóa ra anh đã nắm rõ mọi chuyện, trong khi tôi nghĩ anh khù khờ ngốc nghếch không hay biết gì. Tôi sụp xuống van xin chồng, khóc lóc hết nước mắt nhưng anh kiên quyết không chấp nhận tha thứ.

Cuối cùng tôi mất cả chì lẫn chài, người tình đã đi rồi, chồng tôi thì đòi ly hôn. Tôi lếch thếch kéo hành lý ra khỏi nhà mà không có nơi nương tựa. Tôi phải làm sao để chồng chịu tha thứ cho mình?

Đưa con gái đi ăn sinh nhật mẹ chồng, ai ngờ con bé khóc lóc

Khi yêu chồng, mẹ chồng một mực phản đối vì hai nhà không môn đăng hộ đối. Bà chê tôi học thức kém lại không có công việc ổn định.

Tôi sinh ra ở nông thôn, trong gia đình nghèo, dưới tôi còn có một em trai và một em gái. Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông tôi không đỗ đại học rồi tính cách lên thành phố học nghề đi làm. Tôi rất có năng khiếu với nghề làm đẹp nên học hỏi anh, ai cũng khen ngợi. Rồi tôi vay mượn tiền của người thân mở cửa hàng nhỏ nhỏ. Nói chung tôi chưa giàu có nhưng có thể tự trang trải cuộc sống thoải mái, còn phụ giúp bố mẹ.

Hai năm sau khi lập nghiêp, tôi gặp chồng. Anh là con trai nhà giàu, bố mẹ đều có chức quyền, nhà có hai anh em trai. Khi biết anh yêu tôi, mẹ chồng một mực ngăn cản vì không môn đăng hộ đối. Bà chê tôi học thức kém lại không có công việc ổn định.

Người tuyệt đối không nên ăn đào, càng ăn cơ thể càng suy kiệt

Đào là một trong những “trái cây đáng ăn nhất thế giới” nhờ vị ngọt thơm, giàu dinh dưỡng. Tuy vậy, những người sau không nên ăn đào bởi có thể khiến cơ thể suy kiệt.

Nguoi tuyet doi khong nen an dao, cang an co the cang suy kiet
Trung Y quan niệm, đào có vị ngọt chua, đi vào kinh mạch gan và ruột già, có tác dụng dưỡng âm, thúc đẩy thể chất, làm ẩm ruột, giảm hen suyễn.  (Ảnh: Aboluowang)