Chồng đòi bán nhà chữa bệnh cho anh, vợ đáp khiến anh run lẩy bẩy

Sau khi mắng tôi là đồ máu lạnh, chồng sập cửa bỏ ra ngoài.

Chong doi ban nha chua benh cho anh, vo dap khien anh run lay bay

Ảnh minh họa: Theo Phụ Nữ Việt Nam.

Vợ chồng tôi vừa làm đám cưới cách đây 5 tháng. Khi đó tôi đã mang thai được 2 tháng. Hiện tại em bé của tôi được 7 tháng, chẳng mấy chốc mà gia đình sẽ chào đón con ra đời.

Cuối tuần vừa rồi, sáng ra tôi định dậy thì chồng ngăn lại, bảo tôi cứ nằm nghỉ ngơi, rảnh rỗi mang điện thoại ra mà đọc tin tức. Anh sẽ nấu bữa sáng bê vào tận phòng cho tôi. Tôi sung sướng cười tít mắt trêu chồng:

- Sao hôm nay anh lại tâm lý quá vậy? Làm điều gì có lỗi với em đúng không?

- Chăm sóc vợ con là bổn phận, em đừng có suy diễn lung tung!

Nhìn chồng ra khỏi phòng, tôi mỉm cười hạnh phúc. Lát sau chồng bê phở vào tận nơi, cho dù anh nấu không ngon lắm nhưng tôi vẫn vui sướng cảm ơn và khen ngợi. Anh ngồi bên cạnh nhìn tôi ăn đầy âu yếm và dịu dàng. Khi tôi ăn được hết nửa bát, chồng đột nhiên thốt lời khiến tôi phải khựng người:

- Anh có chuyện này muốn nói với em. Anh muốn bán căn nhà này đi…

Tôi nghe mà kinh hãi. Chồng tôi bảo anh trai anh ấy bị bệnh ung thư, cần số tiền lớn để chữa trị. Bố mẹ chồng không có, vợ chồng anh ấy cũng chẳng có tiền tiết kiệm, chúng tôi thì không giàu có gì nhưng có căn nhà này. Đây là nhà hai đứa góp tiền mua trước đám cưới, nếu bán đi sẽ đủ tiền chữa bệnh cho anh ấy.

- Tiền bạc cũng có thể kiếm lại được nhưng nếu mất tình anh em thì chẳng bao giờ lấy lại được. Hơn nữa chúng ta có điều kiện chứ đâu phải không có. Chúng ta cũng không phải đi vay mượn, đây là tiền của mình, mất đi căn nhà anh với em chỉ phải đi ở trọ, vẫn còn công việc thu nhập ổn định hàng tháng, thoải mái lo cho cuộc sống.

Nghe giọng điệu của chồng thì biết anh đã quyết tâm, tôi vừa đau buồn vừa tức tối hất đổ luôn bát phở:

- Anh nói nghe thì hay lắm, nếu là anh chị em của em bị bệnh, anh có chấp nhận bán nhà chữa bệnh cho họ không? Giả dụ bố mẹ anh bị bệnh thì em còn suy nghĩ, anh trai anh thì em không chấp nhận bán nhà. Chúng ta không cần có trách nhiệm với anh ấy, cũng không nợ nần gì anh ấy cả. Nếu có thể giúp thì giúp trong khả năng mà thôi. Để cả nhà phải đi ở trọ, để con em ra đời không có nhà ở, em không cam lòng!

Chồng nổi khùng lên trách tôi ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Còn tôi thì nghĩ gia đình chồng không khó khăn tới mức không đi vay mượn được. Họ cố tình nhắm vào căn nhà của chúng tôi, bởi vì cầm tiền của chúng tôi thì không phải trả lại, còn vay người ngoài sẽ phải trả.

Cuối cùng không ai chịu nhượng bộ ai, tôi đưa ra quyết định khiến chồng run lẩy bẩy vì tức tối và không thể tin nổi:

- Được, vậy anh bán nhà đi, chia đôi tiền anh một nửa tôi một nửa. Anh cầm tiền của anh làm những gì anh muốn, còn tôi phải giữ tiền cho bản thân và con. Tôi không có trách nhiệm gì trong chuyện này. Cái thân tôi và đứa con chưa chào đời, tôi chưa lo hết được đây! Sau này đi ở trọ, anh vẫn phải chia sẻ kinh tế, làm tròn trách nhiệm với gia đình và con!

Sau khi mắng tôi là "đồ máu lạnh", chồng sập cửa bỏ ra ngoài. Chúng tôi chiến tranh lạnh. Chồng tôi vẫn muốn lấy được toàn bộ số tiền bán nhà. Còn tôi thì kiên quyết không giao ra phần tiền của mình. Lẽ nào nếu chồng không đồng ý thì tôi chỉ còn bước đường ly hôn hả mọi người?

Số tiền góp chung với chồng mua nhà là mồ hôi công sức và cả nước mắt của tôi suốt những năm đi làm từ khi ra trường. Bố mẹ tôi còn chưa báo hiếu được ngày nào, đứa con sắp chào đời, tôi còn phải chăm lo cho con. Anh trai chồng đối với chúng tôi không quá thân thiết, về tình và lý tôi không cần có trách nhiệm với anh ta.

Tôi thật sự không muốn ly hôn, ngoài chuyện này thì chồng tôi đối xử với vợ con khá tốt. Tôi cũng chẳng muốn con chưa ra đời đã không có bố. Vậy chúng tôi phải giải quyết chuyện này ra sao, tôi nên làm gì nếu chồng khăng khăng một mực không chịu chia tiền bán nhà cho vợ mà mang hết đi chữa bệnh cho anh trai? 

Mượn bạn thân thử lòng chồng, tôi phải trả giá đắt

Cho đến bây giờ tôi thực sự ân hận về hành động dại dột của mình nhưng cũng chẳng có cách nào cứu vãn.

Cuộc hôn nhân của tôi và chồng khiến nhiều người ngưỡng mộ khi tôi được nhận xét là một người phụ nữ giỏi giang, ăn nói dễ nghe, xinh đẹp, gia đình khá giả.

Ngày lấy nhau, chồng tôi chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường nhưng tôi đâu bận tâm. Gia đình tôi quý mến anh vì anh hiền lành, lễ độ, chu đáo. Ngày đưa nhau về ra mắt gia đình, chúng tôi còn biết được mẹ anh và mẹ tôi là bạn học thời cấp 3.

Mọi thứ quá thuận lợi để chúng tôi tiến tới hôn nhân. Sau hơn một năm yêu đương, tình cảm đủ chín, hai đứa quyết định về chung một nhà.

Muon ban than thu long chong, toi phai tra gia dat

Chua chát vì nhờ bạn thân thử lòng chồng. Ảnh minh họa. Nguồn: Pxfuel

Ban đầu chúng tôi ở chung nhà chồng để nhờ ông bà chăm cháu. Hơn 3 năm sau, sự nghiệp của anh bắt đầu có dấu hiệu tiến triển, con cũng cứng hơn, tôi bàn với anh ra ngoài ở riêng. Khi đó anh còn rụt rè vì tiền bạc không nhiều nhưng tôi nói mình có chút tiền tiết kiệm, bố mẹ vợ cũng ủng hộ kha khá nên anh gật đầu mua một căn hộ chung cư nhỏ.

Từ ngày hai vợ chồng sống riêng, cuộc sống tự do nên càng yêu thương quan tâm nhau hơn, tôi cũng sinh thêm một bé gái. Nhiều người nói con gái chính là quý nhân của bố vì từ khi con ra đời, sự nghiệp của bố cứ theo đà thăng tiến. Có ngoại hình lại biết ăn nói, anh lên chức ầm ầm, thu nhập cũng tăng cao. Anh cùng một người bạn thân mở thêm công ty bên ngoài, làm ăn phát đạt. Cuộc sống của vợ chồng tôi phải nói là đầy đủ, hạnh phúc viên mãn.

Mọi biến cố bắt đầu xảy ra khi chồng có thư kí riêng. Tôi dặn chồng không được tuyển mấy cô gái chân dài nhưng cái nghề làm thư kí không phải người chân dài thì đa số cũng là mấy cô mặt xinh, trắng trẻo.

Từ ngày sinh xong đứa thứ hai, tôi không còn tự tin như trước vì già hơn, thân hình không được thon gọn. Thời gian gần đây chồng lại hay đi sớm về muộn, về nhà không thiết đến vợ con, tôi lo lắng anh có mối quan hệ ngoài luồng nên tâm sự với bạn thân. Cô bạn ấy chắc như đinh đóng cột rằng chồng tôi có bồ bởi những người đàn ông có tiền, đẹp trai dù không lăng nhăng thì gái cũng “bu” vào.

Không biết làm cách nào để theo dõi chồng, tôi bàn với bạn thân nhờ cô ấy làm gần công ty chồng để ý giúp. Để thử lòng chồng, tôi với cô ấy bày ra màn kịch nhầm số điện thoại rồi nhờ bạn thân nhắn tin tán tỉnh. Cô bạn thân ban đầu không đồng ý nhưng vì tôi nài nỉ quá nên đã chấp nhận.

Sau hơn hai tháng, bạn thân nói có chát qua lại với chồng tôi nhưng chỉ là câu chuyện hỏi han, không có dấu hiệu tán tỉnh. Tôi giục bạn thử đòi gặp mặt chồng mình xem, cô ấy cũng làm theo. Cuộc hẹn ở quán cà phê hôm đó tôi đứng ở xa chứng kiến. Hai người nói chuyện vui vẻ, cởi mở giống như quen nhau từ lâu. Hôm đó tôi có thử hỏi chồng xem tối anh đi đâu thì chồng bảo đi gặp đối tác. Tự nhiên trong lòng tôi thấy gợn nghi ngờ.

Hôm sau hỏi bạn thân, cô ấy nói chồng tôi không phát hiện ra điều gì bất thường. Là bạn bè nhiều năm nhưng vì cô ấy sống ở nước ngoài mới về nên chưa từng gặp gỡ chồng tôi. Nếu so về ngoại hình cô ấy kém xa tôi, không xinh lại thấp bé. Chỉ là cô ấy khá thông minh, nói chuyện rất linh hoạt nên tôi tin bạn sẽ xử lý được tình huống thay mình.

Bẵng đi vài tháng tôi hỏi bạn về kế hoạch thử chồng thì cô ấy bảo không thấy có kết quả nên dừng lại từ lâu. Nhưng càng ngày tôi càng nhận ra chồng có nhiều dấu hiệu lạ. Lần đó tôi cố tình lấy điện thoại của chồng đọc thử tin nhắn thì thấy hai người họ không chỉ nhắn tin qua điện thoại mà còn thường xuyên chát Zalo với nhau. Vậy tại sao bạn thân của tôi lại nói vậy?

Ngày hôm sau, đợi chồng đi làm, tôi cũng đi theo. Biết chồng hôm nay có hẹn đối tác, linh cảm người phụ nữ mách bảo tôi gọi cho bạn thân hẹn đi ăn. Nhưng cô ấy từ chối, nói có hẹn với khách hàng. Và thật không tin nổi, cô ấy bước vào nhà hàng nơi chồng tôi đang ngồi đó. Vừa nhìn thấy bạn tôi, anh đã vội ôm chầm rồi hai người vào phòng vip.

Tay chân tôi run lẩy bẩy, sợ hãi. Liệu có phải họ đang ngoại tình? Suy nghĩ ấy cứ lởn vởn trong đầu tôi suốt ngày hôm đó và rồi tôi quyết định gọi bạn thân hỏi cho rõ mọi chuyện. Cô ấy khóc lóc thừa nhận đã yêu chồng tôi và anh ấy cũng yêu cô ta. Cô ấy khen ngợi chồng tôi là người đàn ông đẹp trai, là mẫu hình mà không có phụ nữ nào cưỡng lại được.

Bản thân tôi tự tin chồng sẽ không ngoại tình với người phụ nữ kém sắc lại thấp bé như vậy nên mới “trao trứng cho ác”. Nhưng bây giờ, trước mặt tôi, anh khen cô ta thông minh, hoạt bát, là người tự lập, mạnh mẽ khiến anh ngưỡng mộ làm tôi đứng hình. Khi biết kế hoạch của tôi, anh khá sốc nhưng lại cho đó là “duyên trời” đã mang cô ấy đến bên cạnh anh.

Tôi yêu anh từ ngày anh còn tay trắng, vun vén cho anh chăm lo sự nghiệp nhưng khi có tất cả, anh lại bỏ tôi mà đi? Sau nhiều tháng mâu thuẫn, anh quyết định chọn người phụ nữ đó, bỏ lại vợ và hai đứa con.

Tôi chua chát kí vào đơn ly hôn, chấp nhận nhường chồng cho bạn thân. Duyên của họ là do tôi sắp đặt chứ nào phải ông trời. Và nếu có ai đó phải chịu đau khổ về chuyện này thì chắc chắn chỉ có một mình tôi bởi tôi đã làm điều dại dột, đặt niềm tin nhầm chỗ. Chính tôi đã hủy hoại gia đình mà tôi dày công gây dựng.

 

Chồng đi nhậu đến khuya không về, tôi gọi điện nghe giọng đàn bà lạ

Đầu dây bên kia không phải là chồng mà giọng một người phụ nữ, tôi lên cơn ghen mà mắng mỏ cô ta, đòi gặp chồng.

Chồng tôi là người ít nói nhưng tình cảm, thẳng thật và hết lòng với vợ con. 5 năm làm vợ anh, tôi chưa một lần hối hận vì đã lấy Hoàng dù vợ chồng không tránh khỏi những lúc cãi vã. Sau những lần to tiếng, giận dỗi ấy Hoàng luôn là người chủ động làm hoà, xin lỗi tôi bất kể anh đúng hay sai. Tôi rất yêu và tin tưởng người đàn ông này.

Vì tin tưởng nên tôi chưa bao giờ cấm đoán hay dò xét anh điều gì, tài khoản mạng xã hội hay mật khẩu điện thoại của anh, tôi cũng không cần biết. Chúng tôi muốn dành khoảng thời gian riêng cho nhau thay vì kiểm soát, như vậy cả hai mới thoải mái, quan trọng là tôn trọng, hiểu cho người kia vậy là đủ.

Đến nhà đồng nghiệp, suýt ngất thấy chồng lúi húi trong phòng ngủ

Bước vào phòng ngủ của chị đồng nghiệp, tôi bất ngờ đến suýt ngất khi thấy chồng mình ở đó.

Den nha dong nghiep, suyt ngat thay chong lui hui trong phong ngu