Chồng có "vợ hai" vì tin lời thầy bói mong phất về hậu vận

“Mợ hai” là một cô gái tuổi chừng 23-24, son phấn như trát, váy áo lòe xòe diêm dúa cứ quấn lấy chồng tôi không rời. Còn chồng tôi giới thiệu rằng theo lời thầy bói phán, chồng tôi đã mất rất nhiều tiền mới có được “mợ hai” về “nâng khăn sửa túi”.

Từ khi yêu nhau đến lúc thành vợ, thành chồng rồi con cái đủ nếp, đủ tẻ, đến nay chồng 38, vợ 32 tuổi mà chưa bao giờ tôi thấy chồng đi xem thầy, hay tin vào môt quẻ bói, một lời phán nào của họ…

Vợ chồng tôi lấy nhau, nhờ sự giúp đỡ của đôi bên cha, mẹ chúng tôi có được một cửa hàng bán đồ gia dụng cho thu nhập đủ sống ở thị xã sát vùng biên này. Tưởng yên ổn làm ăn, tích lũy tiền bạc để 2 con ăn học nào ngờ thời gian gần đây chồng bỏ bê công việc để theo bạn, theo bè đi xem bói.

Chuyện tín ngưỡng tự do, tôi không dám cản chồng, vả lại chồng tôi tính gia trưởng, anh đã quyết là làm, đã làm thì tốt xấu gì vợ con cũng phải chấp nhận. Tôi hay các con có ý kiến, có góp ý gì nhẹ thì nghe chồng chửi, nặng có lúc ăn bạt tai, vì vậy chuyện anh đam mê đi xem bói toán tôi nhủ mình tốt nhất giả điếc, giả mù cho yên cửa, yên nhà.

Thế nhưng hình như tôi càng nhịn, chồng càng được nước lấn tới. Thời gian đầu anh còn đi xem bói, lấy quẻ gần nhà, thỉnh thoảng mới qua đêm ở nhà bạn vì thầy bói đông khách xem cho anh muộn. Sau thì chồng đi tận các tỉnh xa, đâu có thầy bà bói giỏi, phán đúng là anh tìm đến, bất chấp cách trở, nắng mưa.

Không biết mỗi quẻ bói chồng đặt lễ bao nhiêu, mỗi lần tàu xe đến nhà thầy bói chồng tốn bao nhiêu mà càng ngày tiền vốn buôn bán của cửa hàng càng thâm hụt.

Chong co
 

Lo lắng, không nhịn được nhân hôm chồng vui vẻ vì được quẻ tốt, tôi nhẹ nhàng hỏi chồng thì anh đổi mặt cáu giận ngay. Anh bảo tôi đàn bà con gái không qua ngọn cỏ biết gì mà tham gia, mà hoạnh họe, tra vấn chồng!

Anh có bỏ công sức, tiền bạc ra cho các thầy, các bà thì họ mới giúp anh khai sáng đầu óc để làm ăn tấn tới chứ! Biết phận mình, biết tính chồng tôi im không dám nhắc lại chuyện này một lần nào nữa.

Thế rồi cách đây một tháng, chồng tôi hớn hở về nhà bảo tôi chuẩn bị giết gà, đi chợ mua đồ ăn ngon về làm cơm để đón “mợ hai” về ra mắt tôi và các con.

“Mợ hai” là một cô gái tuổi chừng 23-24, son phấn như trát, váy áo lòe xòe diêm dúa cứ quấn lấy chồng tôi không rời. Còn chồng tôi đon đả giới thiệu rằng theo lời thầy bói phán, chồng tôi đã mất rất nhiều tiền mới có được “mợ hai” về “nâng khăn sửa túi”, “mợ hai” là bùa hộ mệnh, là lộc cho nhà tôi làm ăn phất lên về hậu vận!

Mặc tôi tỏ thái độ không đồng ý nhưng chồng tôi chẳng đoái hoài, anh còn nói thẳng rằng nếu tôi "biết điều" chấp thuận thì anh còn ở với mẹ con tôi, nếu không sẽ "đường ai nấy đi"...

Nhưng lộc ở đâu chẳng thấy, phất ở đâu chẳng hay mà từ ngày chồng rước “mợ hai” về tiền trong nhà ngày một đội nón ra đi, cửa hàng ngày trước đông khách là thế nay do không có tiền lấy thêm hàng hóa nên chẳng mấy người ghé mua.

Tôi còn phải nuôi 2 đứa con, không lẽ nay lại gánh thêm “mợ hai” của chồng? Mà sau ngần ấy ngày tháng phải nhịn nhục để chịu cảnh chung chồng, tôi thấy cuộc sống của mình đau đớn và bế tắc vô cùng. Tôi đã quyết định sẽ nói rõ quan điểm của mình để chồng hoặc sống với mẹ con tôi, hoặc sống với cô nhân tình trẻ cùng mộng đổi đời, phất lên về hậu vận theo lời thầy bói phán…

Mãi mới chia tay được với bạn trai "tuyệt phẩm", trước khi đi anh ta còn tạo "cú bất ngờ"

"Tôi hiện tại cũng thỉnh thoảng nhớ lại những việc lúc đó, nhớ lại cái phòng cũ, cái váy chỉ 331 nghìn đồng mà tôi cũng không dám mua, cảm thấy có chút sợ hãi...", cô gái tâm sự

Người con gái khi yêu có rất nhiều tiêu chuẩn cho chồng tươi lai nhưng quan trọng nhất vẫn là tài chính. Dựa vào tài chính ổn định, cả hai có thể xây dựng một tổ ấm hạnh phúc, không cãi vã hay gây gổ chỉ vì miếng cơm manh áo. Nhưng không phải ai cũng có thể tìm được một người đàn ông có dung nhan hợp nhãn lẫn tiền tài, danh vọng đủ đầy. Nếu thiếu vắng những yếu tố đó, cánh mày râu nhất định phải có chí tiến thủ - ước mơ làm giàu cháy bỏng để có thể đảm bảo cuộc sống sung túc về sau cho gia đình mình.

Ngay trong đêm tân hôn, tôi đã bị chồng đánh bầm dập vì lý do không ngờ

Đến với chồng do mai mối nên từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng. Cũng chưa muốn kết hôn nhưng có lẽ duyên số nên chúng tôi đành bó buộc vào nhau.

Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn được một tuần nhưng có lẽ tôi có chết cũng không bao giờ quên được trận đánh bầm dập của chồng đêm tân hôn. Tôi quen chồng qua sự giới thiệu của một chị đồng nghiệp. Từ lúc yêu đến cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng nhưng có lẽ do duyên số nên mặc dù không thích chồng lắm tôi vẫn quyết định cưới.

Trước chồng, tôi từng có sinh viên với Tú suốt 6 năm trời. Lúc Tú mới ngỏ lời tìm hiểu, tôi đã nghĩ rằng tôi và Tú không thể bên nhau lâu vì Tú quê ở Huế, tôi quê ở tận Lào Cai. Bố mẹ tôi nhất định sẽ không cho tôi làm dâu ở một nơi xa như vậy. Huống chi tôi là con gái độc tôn của ông bà.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tôi và Tú lại hợp nhau đến từng chút một. Càng yêu, càng hiểu nhau, tôi và Tú đều quấn lấy nhau không rời. Chúng tôi đã có một đẹp cho đến ngày cả 2 cùng tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, Tú ngỏ ý muốn đưa tôi về lập nghiệp. Trong khi đó, bố mẹ đã có một chân chắc chắn ở quê cho tôi. Mẹ tôi lo lắng cho tôi đến hao mòn cả người. Bà liên tục phân tích nếu tôi ở xa gia đình thì thế nào, ra sao, tủi thân...

Chưa kể nhà Tú cũng không phải kiểu có kinh tế. Mẹ Tú mới bị tai biến nên gần như kinh tế phụ thuộc vào tiền lương của quán cắt tóc của bố Tú và Tú. Nghe mẹ nói nhiều, cộng thêm khoảng cách xa nảy sinh trống vắng, tôi dần dà cũng suy nghĩ lại và quyết định nói lời chia tay với Tú. Nhưng mãi sau đó 2 năm, chúng tôi mới chính thức dứt điểm khỏi nhau.

Ngay trong dem tan hon, toi da bi chong danh bam dap vi ly do khong ngo

Ảnh minh họa

2 năm sau khi chia tay Tú, tôi cũng nguôi phần nào thì gặp chồng bây giờ. Đúng lúc đó, Tú lại liên hệ lại với tôi nói rằng còn nhớ và yêu tôi lắm. Nhưng anh cũng không thể rời xa gia đình. Mọi thứ lại ùa về khiến tim tôi đau nhói. Tôi chỉ biết nói với Tú rằng, chúng tôi có duyên mà không có phận.

Hôm đi chụp ảnh cưới, thấy tôi nghe điện thoại từ Tú, chồng đã tát tôi một cái đau điếng. Nếu hôm đó tôi không kiềm chế thì chắc chúng tôi sẽ không chụp ảnh cưới được chứ đừng nói gì đến chuyện cưới hỏi. Tôi nhớ trong cơn tức giận, chồng đã văng tục chửi bây với tôi. “Mày chặn số thằng đó ngay cho tao. Mày mà còn liên lạc với nó, tao giết cả lũ”, tôi vẫn nhớ anh ấy đã đe dọa như vậy.

Kể từ hôm đó, tôi chặn số, không liên lạc gì thêm với Tú nữa. Chồng tôi cũng nguôi giận và đám cưới của 2 đứa diễn ra rình rang, không gặp sự cố gì. Tuy vậy, trong lòng tôi vẫn cảm thấy buồn bã, bất trắc khi lấy anh ấy. Đêm tân hôn có lẽ là đêm cay đắng nhất cuộc đời tôi. Trước kia yêu Tú, tôi và anh đã quan hệ nên khi chồng thấy tôi không còn trinh anh ta đã hành hạ, mắng nhiếc thậm chí đánh tôi đến thâm tím mặt mày.

Chuyến trăng mật đành phải hủy vì nhìn tôi không khác gì bị tai nạn. Tôi chỉ biết khóc chứ không hề giải thích bất cứ câu nào. Tôi nghĩ anh ấy đã không tin tôi nên dù tôi có nói cũng chẳng ích gì.

Suốt mấy ngày nay, tôi chẳng nói gì với chồng. Đêm đến, tôi cũng ôm chăn ra ghế sofa ngủ. Tôi với anh ấy mới cưới chưa được 1 tuần mà anh ấy đã thế này. Tôi không hiểu sau này làm sao tôi có thể chung sống với người chồng vũ phu, ghen tuông, lắm tật xấu như vậy.