Vì câu đôi co của tôi với hàng xóm mà giờ em gái không ai rước

Bố mẹ tôi ỉu xìu, không biết phải giải quyết thế nào. Còn em gái thì liên tục trách móc, nói tôi không biết tôn trọng người lớn, thích gây sự.

Giờ tôi mới hiểu tại sao người ta lại nói oan gia ngõ hẹp. Tôi và cô hàng xóm vốn có xích mích từ trước. Cô ấy thì hay soi mói, kể chuyện lung tung. Còn tính tôi thẳng thật, có gì nói đó.

Hồi ấy tôi mới vào đại học, tôi theo ngành thời trang, thành ra cách ăn mặc và đầu tóc cũng khác những bạn cùng lứa. Thế là cô ấy đồn tôi làm "gái bán hoa" nên mới nhuộm tóc xanh tóc đỏ, áo cúp váy ngắn. Tôi nghe chuyện nên cùng bố mẹ sang tận nhà cô ấy đối chất và bắt xin lỗi. Từ đó, chúng tôi sống sát vách nhưng gặp mặt cũng chẳng chào hỏi nhau câu nào.

Cho tới dạo gần đây, tôi thấy nhà mình liên tục có rác trước cửa nhà. Check camera mới biết, con chó mới của hàng xóm chính là nguyên nhân. Thấy thế, tôi mới sang nói chuyện với cô ấy, mong cô ấy để ý vật nuôi trong nhà, tránh ảnh hưởng đến người khác.

Vi cau doi co cua toi voi hang xom ma gio em gai khong ai ruoc

Việc này rõ ràng tôi là người đúng, vậy mà cô ấy giãy nảy lên, nói tôi đặt điều vu khống. Hơn nữa động vật cũng không thông minh được như con người, nếu chẳng may chó cưng của cô ấy làm vậy, tôi cũng không thể trách được. Tôi thấy cô ấy vừa bảo thủ vừa vô lý nên cãi lại, kết quả là ra về mà vẫn nghe cô ấy lẩm bẩm sau lưng: "Con người còn chấp con vật, chẳng biết học hành cho lắm để làm gì".

Sáng nay tôi vẫn còn ôm cục tức đi làm. Thế mà chiều về, tôi đã thấy cô hàng xóm vênh mặt nhìn mình, còn bố mẹ và em gái tôi thì ỉu xìu. Mẹ tôi nói em gái lỡ có bầu với em trai cô ấy, nhưng vì buổi sáng tôi vừa làm họ phật lòng, cô hàng xóm đang ra sức phản đối, mà gia đình bên đó cũng lục đục nên giờ vẫn chưa hứa hẹn sẽ có trách nhiệm.

Nghe tin ấy mà tôi bàng hoàng, không ngờ em mình lại lỡ làng với cậu em trai nhà hàng xóm. Điều quan trọng là bây giờ bố mẹ muốn tôi đi xin lỗi người ta, để họ có trách nhiệm với em tôi. Còn tôi thì nghĩ nếu họ thương con cháu, họ sẽ không để bụng chuyện này, huống chi đây là xích mích giữa tôi và cô ấy, nào có liên quan tới người khác. Chuyện gì ra chuyện ấy, tại sao lại vì tôi mà không nhận đứa cháu trong bụng chứ? Theo mọi người, tôi có nên vì em mà xuống nước trước không?

Vợ chết lặng khi biết chồng 'trả ơn' cô hàng xóm độc thân kiểu này

Sau 2 tháng từ khi tôi ở Bắc vào, tôi chết điếng nghe chồng thú nhận là chị hàng xóm cô đơn kia đã mang bầu cùng anh!

Tuyên là bạn cùng nhóm với chị gái tôi suốt mấy năm học cấp 3. Thỉnh thoảng Tuyên cũng ghé nhà tôi để trao đổi bài vở hoặc cho chị gái tôi đi nhờ chiếc xe đạp điện của anh tới trường nên tôi không lạ gì anh. Nghe chị gái tôi khen Tuyên học tốt hơn chị, thế mà đúng là học tài thi phận chị tôi đậu đại học còn Tuyên trượt nguyện vọng vào trường Bách khoa vì thiếu điểm chuẩn. Ngày tiễn chị gái tôi ra thành phố nhập học, thấy Tuyên buồn ngơ ngẩn, chỉ nhìn tạm biệt chị tôi mà không nói lên lời, tự nhiên tôi mềm lòng thương anh đến rưng rưng nước mắt.
Chị tôi đi học xa, Tuyên cũng thôi không sang nhà tôi nữa, mãi 2 năm sau khi tôi đỗ vào trường trung cấp y bỗng dưng anh xuất hiện với bó hoa tươi thắm chúc mừng tôi, cùng lời chào tạm biệt vì anh được một doanh nghiệp tận trong Nam tuyển vào khu chế xuất làm công nhân của nhà máy.

Chết lặng vì nửa đêm chồng trốn vợ sang gõ cửa "tòm tem" cô hàng xóm

Lúc khó khăn ở chung với bố mẹ thì không sao, có điều kiện mua nhà riêng thì anh bắt đầu hư hỏng.

Vợ chồng tôi kết hôn gần 7 năm, có với nhau cậu con trai 5 tuổi.

Âm mưa thật sự sau hành động tốt bụng của cô hàng xóm

Trên đời đúng là không có miếng bánh nào là miễn phí cả. Dẫu biết rằng trên đời vẫn còn có những người tốt thực sự, nhưng từ sau câu chuyện này, tôi biết rằng, cảnh giác với tất cả là điều không thừa.

Vợ chồng tôi sau bao nhiêu năm làm lụng tích cóp, cộng thêm cả bố mẹ hai bên cho chút ít, cuối cùng cũng mua được một căn hộ chung cư vừa vừa. Khu chung cư này nằm ở vị trí thuận tiện cho công việc của hai vợ chồng cũng như việc đưa đón con đi học nên hai vợ chồng tôi rất ưng ý. Hơn nữa, những người hàng xóm có vẻ rất tốt bụng, nhiệt tình nên vợ chồng tôi càng vui mừng hơn. Chẳng phải gì chứ lối sống thành thị, nhà nào biết nhà đấy không còn là điều xa lạ với chúng tôi. Thế nhưng khi chuyển đến đây, gặp được những người hàng xóm xởi lởi, tốt bụng như thế này, vợ chồng tôi cảm thấy rất vui mừng.