Tình cờ nghe vợ nói chuyện động trời, tôi chỉ muốn đâm đơn ly hôn

Về việc vợ mãi không mang thai, giờ này không chỉ cô ấy mà chính tôi cũng nghĩ là quả báo.

Tôi và Bích đến với nhau khi cả hai đã bước sang tuổi 30. Cô ấy được đánh giá rất xuất sắc, làm kế toán trưởng của một công ty kinh doanh đồ gỗ nên thu nhập rất khá. Bích cũng rất năng động, luôn thực hiện bằng được những gì mình muốn.
Ngày đó tôi quen Bích cũng bởi một lần về quê nội ăn giỗ, tình cờ thế nào quê nội tôi lại là quê ngoại cô ấy. Đi chợ cùng mẹ, tôi phát hiện có kẻ móc túi một cô gái nên ra tay trượng nghĩa giành lại túi đồ cho cô ấy, vậy là chúng tôi quen nhau.
Sau khi trở về thủ đô, Bích chủ động đến nhà thăm bố mẹ tôi và ra sức tiếp cận tôi. Tuy nhiên, thời điểm ấy tôi đã dành trọn vẹn tình yêu cho Mai vì chúng tôi yêu nhau 2 năm nay nên dù Bích có làm gì tôi cũng không để ý.
Thậm chí có lần tôi từng gặp Bích và nói thẳng rằng cô ấy hãy bỏ ý định theo đuổi tôi vì cô ấy không phải kiểu người tôi thích. Tôi nói thế là bởi không muốn nói thẳng mặt là mình đã có người yêu làm cô ấy tổn thương.
Thế nhưng, sau khi tôi đưa Mai về ra mắt thì mẹ tôi một mực phản đối, còn tuyên bố ngày tôi cưới Mai sẽ là ngày bà không có đứa con trai như tôi.
Mẹ tôi thật vô lý, bà chê Mai chỉ vì gò má cao là tướng sát chồng. Rồi thì Mai con nhà nông dân, sau cô lại cả 3-4 đứa em nheo nhóc, bố mẹ lại đau yếu liên miên nên nếu kết hôn thì mẹ sợ tôi chịu nhiều thiệt thòi.
Tôi rất hiểu Mai, cô ấy là người có lòng tự trọng cao, sau khi bị mẹ tôi thẳng thừng từ chối cô ấy cũng đề nghị chia tay. Tôi không đồng ý, năn nỉ cô ấy cho tôi thêm thời gian tìm cách thuyết phục mẹ.
Mặc dù cô ấy đã đồng ý cho tôi 1 năm nhưng chỉ được khoảng hai tháng sau thì cô ấy biến mất khỏi cuộc đời tôi. Tôi có về tận quê tìm Mai nhưng cũng không thấy, người thân chỉ bảo em đi làm xa không về nhà.
Tinh co nghe vo noi chuyen dong troi, toi chi muon dam don ly hon
Ảnh minh họa 
Những ngày tháng sau đó tôi triền miên trong cơn say. Đúng lúc ấy Bích lại xuất hiện, cô ấy giúp tôi trở về trạng thái cân bằng. Lâu dần tôi cũng có cảm tình với Bích nên chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới mặc dù tôi biết mình không có tình yêu với cô ấy.
Kết hôn đã được 2 năm, mặc dù không dùng biện pháp tránh thai gì nhưng Bích vẫn chưa mang bầu. Mẹ tôi sốt ruột giục vợ chồng tôi đến bệnh viện khám xem thế nào. Chúng tôi răm rắp làm theo nhưng kết quả cả hai vẫn bình thường, bác sĩ khuyên chúng tôi phải thoải mái tâm lý thì tin vui sẽ tự đến.
Hôm đó vì ngày lễ nên chúng tôi về nhà ngoại chơi. Buổi tối mấy đứa bạn lại gọi đi café nên ăn tối xong tôi xin phép bố mẹ vợ ra ngoài một lúc.
Đi được nửa đường tôi phát hiện mình quên điện thoại nên tức tốc về nhà để lấy. Vừa tới cửa tôi nghe thấy cuộc trò chuyện của vợ và mẹ vợ mà choáng váng.
“Năm đó cô ta nói đã mang thai con của Hưng. Sau khi con đưa ra bức ảnh ghép về việc con và Hưng lên giường với nhau thì cô ta nói đến nước ấy sẽ phá thai như cách trả thù gia đình anh ấy rồi đi khỏi nơi đây. Giờ con mãi chưa thể mang thai, liệu đó có phải quả báo cho chuyện năm đó không?”, vợ tôi nói.
Mẹ vợ gạt phắt đi và khuyên vợ tôi đừng suy nghĩ, mọi thứ do cô ấy lựa chọn chứ không phải lỗi của vợ tôi.
Tôi dần dà hiểu ra câu chuyện, thì ra năm ấy Mai mang thai nhưng vì bị Bích đả kích nên cô ấy quyết định rời xa tôi.
Từ những gì vợ nói, tôi tìm cách dò la tin tức về Mai và biết rằng cô ấy đang sinh sống ở một thành phố khác, đáng ngờ hơn khi tôi biết Mai đang làm mẹ đơn thân.
Tôi có nên đâm đơn ly hôn người vợ hiện tại để đi tìm Mai không?

6 “điểm xấu” khiến hôn nhân tan vỡ, vợ chồng cần biết để tránh

Trước khi than phiền với người khác về đời sống hôn nhân của mình, các cặp vợ chồng hãy tự điểm lại xem 3 “điềm xấu” này có đang tồn tại trong cuộc sống của cả hai hay không.

Bát đũa còn có lúc xô nhau, vợ chồng chung sống khó tránh khỏi những bất hòa. Vậy nhưng, khi xảy ra mâu thuận, bạn hãy thử kiểm điểm lại chính mình, xem bản thân đã nghĩ cho đối phương hay chưa, đã hành xử phải phép hay không?. Chỉ khi cùng nhau trải qua những chông chênh chao đảo, khi đã nếm đủ những buồn đau thương tổn nhưng vẫn nắm chặt tay nhau thì hôn nhân của hai bạn mới bền chặt, an yên cả đời.

Hôn nhân bất hạnh vẫn tìm được hạnh phúc bằng cách này

Theo các chuyên gia, bằng cách thực hành các thói quen dẫn đến hạnh phúc, chúng ta có thể tìm ra con đường hạnh phúc cho cuộc hôn nhân của mình ngay cả trong những tình huống xấu nhất.

>>> Mời quý độc giả xem video "5 sao nữ có hôn nhân viên mãn dù từng đóng phim nóng". Nguồn Youtube:
 

Hon nhan bat hanh van tim duoc hanh phuc bang cach nay
Ảnh minh họa 

Sống chết lấy người không yêu mình để rồi héo mòn trong "nấm mồ” hôn nhân

Tôi từng nghĩ chỉ cần tôi yêu anh và cố gắng thật nhiều là được, nhưng sau bao năm chung sống tôi vẫn không thể có được trái tim anh.

Sau 5 năm chung sống, tôi nghĩ ly hôn là giải pháp tốt nhất cho cả hai. Tôi cứ tưởng chỉ cần tôi yêu anh, chỉ cần tôi hết lòng vì gia đình là đủ. Có thể tôi biết nhưng chưa từng một lần dám tin hay thừa nhận: Chồng tôi, anh ấy không yêu tôi.

Tôi và anh gặp nhau khi tuổi đôi mươi, trái tim tôi gần như ngay lập tức yêu anh khi đó - chàng trai có dáng người mảnh khảnh với ngón đàn guitar điêu luyện và giọng hát mê hoặc lòng người. Khi đó, chúng tôi đều đang là sinh viên, tình cảm đầy si mê nồng nhiệt.

Song chet lay nguoi khong yeu minh de roi heo mon trong
Ảnh minh họa. 

Tôi đã theo đuổi anh, chính xác là như vậy. Tôi chăm lo cho anh từng ly từng tý, coi anh như không khí của mình. Anh không quá nồng nhiệt, cũng không quá vô tình, nó đủ để tôi tin rằng chúng tôi có thể ở bên nhau mãi mãi.

Trong suốt 3 năm quen nhau, tôi là người luôn yêu nhiều hơn, nói đúng ra là chạy theo anh. Còn anh, lúc ấm áp, lúc lạnh lùng băng giá. Nhiều lần, anh muốn rời xa tôi, nhưng là tôi đã bất chấp tìm mọi cách để giữ anh ở lại, bao gồm cả việc cố tình "bẫy" anh uống say để rồi tôi có bầu và phải cưới chạy.

Đám cưới, đó là điều tuyệt vời nhất tôi từng mơ mà có được. Anh không vui, cũng không tỏ ra buồn. Anh nói với mọi người: Tình yêu lúc này có lẽ không quan trọng bằng việc anh phải có trách nhiệm với tôi và đứa trẻ. Và thế, chúng tôi về chung một nhà. Đêm tân hôn, dù anh say đến mức chẳng thể làm thủ tục động phòng, tôi vẫn rơi nước mắt hạnh phúc khi nằm cạnh.

Tôi từng tưởng rằng, chỉ cần được sống với anh thôi là đủ, nhưng không phải. Tôi đã thực sự mong muốn nhiều hơn. Mong được anh hỏi han ân cần khi ốm, mong được anh chia sẻ những chuyện thường ngày, mong một vòng tay ôm lúc nửa khuya đêm lạnh, mong một câu trêu đùa tình tứ, mong được làm một người vợ được chồng yêu thương thực sự.

Nhưng bao năm sống bên nhau, mãi mãi tôi chẳng thể có được cảm giác ấy. Thế rồi, tôi phát hiện anh có bồ. Anh không che giấu, cũng không công khai chuyện đó, anh chỉ lặng lẽ, lạnh lùng, đi sớm về tối. Hàng tháng đưa cho tôi tiền lương để nuôi con như một thứ nghĩa vụ anh phải làm tròn.

Tôi vẫn chịu đựng, tôi nghĩ rằng, tình cảm của tôi sẽ lay chuyển được anh. Nhưng rồi, anh nói với tôi: "Em có thực sự hạnh phúc không? Chúng ta có nên tiếp tục cuộc sống như vậy? Anh xin lỗi, đáng ra từ đầu, anh nên dứt khoát..." Mỗi lời anh nói ra đều như dao đâm trực diện vào trái tim tôi.

Sau bao năm bên anh, tôi vẫn không thể có được trái tim người đàn ông ấy. Tôi không biết mình có nên cố gắng hay mạnh mẽ từ bỏ. Hiện tại, cuộc sống của chúng tôi thực sự nhạt nhẽo và nặng nề, thậm chí còn không bằng những người hàng xóm. Có lẽ tôi đã sai khi sống chết lấy bằng được một người không yêu mình.