Sắp cưới chồng, nghỉ lễ về quê họp lớp, tôi mê muội với mối tình đầu

Hôm đó, tôi không hề say… Tôi hoàn toàn tỉnh táo. Nhưng cái thứ ái tình năm xưa đã khiến tôi mê muội và lao lên giường với người bạn mà tôi yêu thầm suốt thời học sinh, dù cho chỉ còn hơn tháng nữa là tôi lấy chồng.

Tôi dằn vặt, trách cứ bản thân mình suốt những ngày qua. Tôi đấu tranh tư tưởng dữ dội. Tôi muốn nói cho anh biết sự thật này, để cho lòng mình được thanh thản nhưng tôi sợ, anh sẽ bỏ tôi. Rồi cái đám cưới cận kề này cũng sẽ bị hủy bỏ. Khi ấy, không chỉ tôi nhục nhã mà bố mẹ, người thân hai bên họ hàng cũng sẽ bị thiên hạ chê cười. Chỉ hình dung tới cảnh đó thôi tôi đã khủng hoảng…
Đáng lẽ, tôi sẽ có một cuộc hôn nhân vẹn tròn và đám cưới chỉ còn hơn 1 tháng nữa. Nhưng giờ, mọi thứ đứng trước nguy cơ tan vỡ chỉ vì phút yếu lòng của tôi. Tôi hận bản thân mình khi đã buông thả cảm xúc và sống bất cần như vậy. Chính tôi cũng không hiểu vì sao mình lại có cái gan tày trời để làm điều đó.
Đáng lẽ, tôi sẽ có một cuộc hôn nhân vẹn tròn và đám cưới chỉ còn hơn 1 tháng nữa. Nhưng giờ, mọi thứ đứng trước nguy cơ tan vỡ chỉ vì phút yếu lòng của tôi. (Ảnh minh họa)
Đáng lẽ, tôi sẽ có một cuộc hôn nhân vẹn tròn và đám cưới chỉ còn hơn 1 tháng nữa. Nhưng giờ, mọi thứ đứng trước nguy cơ tan vỡ chỉ vì phút yếu lòng của tôi. (Ảnh minh họa) 
Đợt nghỉ lễ dài ngày vừa rồi, chồng sắp cưới của tôi đề nghị tôi về nhà anh ấy chơi, nhưng tôi từ chối. Tôi nói sẽ về quê mình vì năm nay lớp cấp 3 của tôi tổ chức họp lớp sau 10 năm ra trường. Anh đồng ý. Trước khi hai đứa về quê, anh còn cẩn thận, chu đáo mua quà cho tôi mang về biếu bố mẹ. Không những thế, anh còn dẫn tôi đi mua váy vóc, giày dép để hôm này đi họp lớp. Chồng sắp cưới còn trêu tôi: “Em đi họp lớp phải mặc đẹp vào để ngày xưa yêu thầm anh nào giờ cho anh ấy tiếc hùi hụi…”.
Anh ấy tốt với tôi đến như vậy, mà tôi lại phụ lòng anh. Hôm đó, tôi đi họp lớp, gặp đông đủ các bạn. Sau 10 năm ra trường, đây là lần đầu tiên tôi gặp lại H, người năm xưa tôi thích lắm. Mối tình học trò nên ai cũng nhớ… Không hiểu sao khi bắt gặp ánh mắt của H nhìn mình, lòng tôi xao xuyến đến lạ lùng. Cả buổi hôm đó, hai chúng tôi cứ nhìn nhau tình tứ. H luôn kiếm cớ ngồi gần tôi, rồi nắm tay, thì thầm to nhỏ… Người tôi cứ run lên, một thứ cảm giác rất khó tả.
Kết thúc buổi liên hoan hôm đó, mọi người ra về lúc 9h tối. H rủ tôi đi uống nước riêng, tôi cũng đi. Người tôi khi đó như mụ mị đi. Tôi quên hết việc mình là cô gái sắp lấy chồng. Tự nhiên tôi chỉ có cảm giác mình là cô học trò năm nào, đang hạnh phúc bên người mình yêu vậy…
Chúng tôi vào một quán cà phê vắng người. Hai đứa nói chuyện với nhau, H tình cảm, nói dễ nghe lắm nên càng khiến tôi mê muội đi. Chúng tôi chẳng hỏi nhau cuộc sống bây giờ thế nào, có người yêu, có chồng, có vợ chưa, hai đứa cứ kể mãi về chuyện ngày xưa… Thế rồi, kết thúc cuộc gặp gỡ ấy, tôi đồng ý vào nhà nghỉ với H. Tôi như một con thiêu thân lao vào lửa, bất chấp tất cả. Tôi không màng gì nữa, cứ để cho cảm xúc cuốn đi.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mới hốt hoảng, giật mình… Tôi sợ hãi đến độ rời khỏi nhà nghỉ đó trước khi H tỉnh dậy. Tôi về nhà, tắm rửa sạch sẽ và không ngừng hối hận. Tôi nhắn tin dò hỏi mấy đứa bạn thì được biết H vừa mới cưới vợ xong. Cô bạn của tôi còn bảo: “Mày đi làm xa nhà không biết chứ thằng H thuộc vào loại đào hoa, nó làm khổ bao nhiêu đứa rồi đấy. Nó mới lấy vợ, nhưng chẳng biết có chung thủy với vợ được lâu không. Loại đó, chỉ làm khổ đàn bà thôi… Đúng là ra đời, khác xưa nhiều quá, ngày xưa nó hiền ngoan vậy chứ giờ sống khốn nạn lắm…”.
Tôi á khẩu không nói được lời nào. Tại sao tôi lại có thể ngu muội đến mức như vậy? Hết nghỉ lễ, tôi lên thành phố, gặp lại chồng sắp cưới của mình mà thấy tội lỗi vô cùng. Tôi không biết làm sao để thú nhận với anh. Nếu không nói tôi cũng sẽ tự trách bản thân mình, mà nói ra thì tôi sợ mất tất cả. Tôi phải làm sao đây?

Sững sờ nhận ra bộ mặt kinh khủng chồng giàu sau một lần vào viện

Kết hôn với chồng giàu, cứ ngỡ đã lấy được người đàn ông đàng hoàng, có thể nhờ cậy, cho đến khi vào viện chữa bệnh, cô gái mới sững sờ nhận ra chồng mình lại là người có tính chi li, tính toán ngay cả với mẹ vợ.

Người xưa thường nói "Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng" quả không sai. Có người tốt số, cả một thời thanh xuân vất vả nhưng gặp được đức lang quân như ý, lại được đổi mệnh, giàu sang; có người cuộc sống lại cứ êm đềm ngày qua ngày, rộn ràng niềm vui và hạnh phúc bởi kiếm được người chồng mẫu mực, tâm lý, không có địa vị to lớn trong xã hội nhưng cũng không để vợ con phải thiệt thòi, kém cạnh ai. Nhưng rồi cũng có người ngỡ rằng cuộc sống sau hôn nhân sẽ trải đầy hoa hồng khi có được cho cuộc đời mình một đức lang quân không những tài giỏi mà lại giàu có và rồi đến một ngày nọ lại "vỡ mộng" bởi đời không đẹp như mơ và hình ảnh anh chồng cũng không nên thơ, hoàn hảo như thế.
Câu chuyện của người vợ trẻ nhanh chóng thu hút sự quan tâm của 500 chị em ngay sau khi đăng đàn. (Ảnh chụp màn hình)
 Câu chuyện của người vợ trẻ nhanh chóng thu hút sự quan tâm của 500 chị em ngay sau khi đăng đàn. (Ảnh chụp màn hình)

Sự thật phơi bày sau ngày cưới khiến tôi sốc nặng

Tôi đứng hình khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Tại sao họ đối xử với tôi như vậy? Tôi đã làm gì nên tội mà phải nhận sự đối xử tàn nhẫn như thế này?

Tôi không phải là một cô gái xinh đẹp. Tuy không quá tự ti với ngoại hình của mình nhưng ngay từ thời thiếu nữ tôi đã biết nhan sắc của mình kém hơn các bạn. Khi những bạn đồng trang lứa khác luôn nhận được những món quà, những lời tán tỉnh, hâm mộ thì tôi luôn lẻ loi một mình. Đã từng rất buồn, rất tủi thân vì kém sắc, nhưng dần dần tôi nhận ra, nhan sắc không phải là tất cả. Chính vì thế tôi cố gắng học tập thật tốt, cố gắng phấn đấu tham gia năng nổ các hoạt động trường lớp.

Dành tin có bầu làm quà kỷ niệm 4 năm ngày cưới, không ngờ...

Bàng hoàng, đau đớn và sốc nặng là cảm giác của tôi từ đêm qua tới giờ.

Tôi và chồng quen nhau 4 năm, chính thức yêu nhau 6 tháng thì cưới. Chúng tôi làm cùng một công ty du lịch, cả 2 cùng có đam mê là chinh phục những miền đất mới. Ai cũng khen vợ chồng tôi đẹp đôi và hiểu nhau, chỉ cần nhìn vào Facebook, qua những bức ảnh chụp chung, bao nhiêu người sẽ phải trầm trồ và ngưỡng mộ cuộc sống đẹp như mộng của vợ chồng son chúng tôi.

Chồng tôi mất bố mẹ từ khi còn là sinh viên nên tôi rất thương anh, bố mẹ tôi cũng coi anh như con đẻ. Anh về nhà tôi ở rể gần 3 năm cũng vì chiều lòng vợ và nói là muốn có không khí ấm áp của gia đình.