Nhục nhã vì bữa lẩu cá mẹ chồng chiêu đãi thông gia

Ngày tôi đưa anh về ra mắt, bố mẹ tôi mừng rơi nước mắt vì cuối cùng con gái đã chịu lấy chồng.

Tôi hiểu, con gái ngoài 30 mà không lấy chồng sẽ khiến bố mẹ vô cùng lo lắng. Nhiều lần tôi tự nhủ mình quên chuyện đó đi nhưng rồi lại thương bố mẹ nên cũng tính chuyện yêu đương.
Cuối cùng 32 tuổi, tôi cũng lấy được chồng mà lại là một tấm chồng được cho là tử tế. Bố mẹ chồng tôi đều làm ăn buôn bán nên có của ăn của để. Tôi cảm thấy mình thật sự may mắn và cũng thầm cảm ơn người đàn ông ấy đã mang cho tôi tia hi vọng về hôn nhân .
Ngày về nhà chồng, nước mắt tôi không ngừng rơi. Tôi cảm thấy nhớ bố mẹ, nhớ những ngày tự do tự tại thích đi đâu thì đi, về nhà lúc nào cũng được. Vậy mà bây giờ lấy chồng, ở chung nhà chồng, một bước cũng phải thưa gửi làm tôi cảm thấy bức bách.
Nhuc nha vi bua lau ca me chong chieu dai thong gia
Cuối cùng 32 tuổi, tôi cũng lấy được chồng mà lại là một tấm chồng được cho là tử tế. Bố mẹ chồng tôi đều làm ăn buôn bán nên có của ăn của để. (ảnh minh họa) 
Tôi thường nói với chồng rằng mình ưa tự do, thích đi lại chơi bời với bạn bè nhưng anh đều gạt phắt đi. Anh không muốn tôi chơi nữa, anh bảo "32 tuổi chơi chưa đủ hay sao mà giờ còn đời chơi?".
Nghe anh nói vậy tôi thấy có chút chạnh lòng. Dù không nói thẳng nhưng anh cũng ngầm ý chê bai tôi già. Yêu nhau rồi mà còn nói câu đó thì hỏi tại sao tôi không phiền lòng.
Buồn nhất là mẹ chồng tôi, bà lúc nào cũng ra sức cấm cản mọi sự tự do của con dâu để thị uy với gia đình. Bà đe nẹt cả chồng tôi để bắt anh phải quản giáo vợ. Tôi cảm thấy bế tắc thực sự khi chuyện gì cũng phải thưa gửi và bị mẹ chồng để ý. Tôi không ngờ mẹ chồng thay đổi một cách chóng mặt so với ngày tôi về ra mắt gia đình anh. Mẹ anh nghĩ tôi có công ăn việc làm ổn định lại là người có lẽ giáo nên cũng ưng ý nhưng bây giờ thì mẹ tha hồ nói kháy nói móc tôi không bằng con trai bà.
Ngày tôi có bầu ốm nghén, mẹ chồng không buồn hỏi han quan tâm tôi một câu. Tôi thèm ăn cái gì có nhờ mẹ nấu mẹ cũng mắng mỏ mãi. Mẹ còn bảo "tôi làm mẹ chồng sao lại phải nấu cơm phục vụ con dâu, ngược đời à?".
Thật không ngờ mẹ chồng lại có suy nghĩ như vậy. Bà luôn trách tôi này kia nhưng một lần đối xử tốt vói con dâu cũng không được thì sao tôi có thể cung kính mẹ.
Lần ấy tôi sinh con, mẹ tôi lên chăm cháu. Cả nhà tôi cũng lên một chuyến để thăm hỏi tôi. Nhìn thấy bố mẹ anh chị mà tôi rơi nước mắt vì buồn, vì nhớ. Từ ngày bầu mẹ chồng không cho tôi về nhà nên tôi vô cùng nhớ bố mẹ. Thái độ của mẹ với gia đình tôi khiến tôi quá ngạc nhiên. Mẹ niềm nở, vui vẻ, vồn vã vô cùng. Mẹ tôi nhìn thấy vậy còn dặn con gái không được làm mẹ chồng buồn vì mẹ nghĩ bà rất tốt với tôi.
Bữa lẩu cá ngon lành, uống bia bọt chúc tụng cả nhà mừng cháu ra đòi giòn giã tiếng cười khiến ai nấy đều hài lòng. Nhưng ngay sau bữa ăn ấy, tôi chịu một trận nhục nhã ê chề.
Mẹ chồng gọi tôi và chồng vào rồi hạch toán tiền ăn. Bà ghi ra từng món đã mua cho bữa tiếp đãi gia đình tôi. Lẩu cá bao nhiêu tiền, bia bọt bao nhiêu, còn tính cả tiền hoa quả ăn tráng miệng và tiền quà gửi về quê biếu bố mẹ tôi. Mẹ đòi chúng tôi phải đưa khoản đó…
Nhìn chồng tán đồng với mẹ mà tôi nhục nhã ê chề. Tôi thật sự không dám tin trên đời này lại có người mẹ chồng như vậy. Coi thường gia đình tôi là điều mà tôi không thể nào tha thứ. Tôi quyết định về nhà ngoại dù bố mẹ có xấu hổ và dù tôi có 32 tuổi mới lấy được tấm chồng thì tôi cũng thà làm mẹ đơn thân chứ không chịu được nỗi nhục này.

Nữ dược sĩ bị mẹ chồng hắt hủi dù chồng yêu thương hết mực

Ngày anh đưa tôi về ra mắt, cả nhà anh ai cũng bĩu môi, quay đi nơi khác. Mẹ anh bảo, nếu anh không bỏ tôi thì đừng xem bà là mẹ.

Vợ chồng tôi cưới nhau đến nay đã hơn ba năm. Tôi là dược sĩ, được chồng yêu và tôn trọng. Hơn ba năm qua, chúng tôi rất ít khi giận nhau, làm chuyện gì cũng đồng lòng.

Vỉ thuốc trong tủ tố cáo bí mật kinh hoàng mà chồng giấu kín

Tôi không dám nhìn vào chồng mỗi khi quan hệ, bởi đó chẳng còn là anh nữa.

Mới kết hôn được gần 2 tháng, thế nhưng vợ chồng tôi đã gặp phải nhiều vấn đề. Nếu chỉ là chuyện sinh hoạt đơn thuần thì tôi chẳng nói làm gì. Đằng này lại là chuyện rất tế nhị, làm tôi không biết phải xử lý thế nào.

Vừa bước ra từ khách sạn với nhân tình, chồng lặng người cảnh tượng trước mắt

Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Sáng nay chủ nhật, chồng có việc ra ngoài, cô đã hứa với con gái 4 tuổi từ trước nên một mình đưa con đi mua đồ chơi. Thời tiết rất đẹp, cửa hàng đồ chơi mà đồng nghiệp cô giới thiệu cũng rất ổn. Hai mẹ con vui vẻ lựa vài món, còn tán chuyện với chị bán hàng chán chê, mới có ý định ra về.

Vừa bước ra khỏi cửa shop đồ chơi, cô còn đang nghĩ cần gọi điện cho chồng, hỏi anh trưa có về ăn cơm hay không, để mẹ con cô còn biết. Thì con gái bên cạnh đã reo lên: "Mẹ ơi, bố kìa!". Cô dõi mắt theo cánh tay bé xíu của con, thì lặng người khi nhìn thấy chồng mình và một cô gái trẻ đang đứng sóng vai ở trước cửa 1 căn nhà cách mẹ con cô ngắn ngủn có hơn chục mét. Điều đáng nói, căn nhà đó lại là một nhà nghỉ!

Cô chưa kịp định thần thì con gái đã chạy ào đến chỗ bố, ôm chân bố rồi ríu rít: "Bố ơi, mẹ đưa con đi mua đồ chơi. Con và mẹ mua bao nhiêu là đồ chơi đẹp. Bố đến đón con đấy à?". Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Vừa vui vẻ hết mình với người phụ nữ khác, con gái lại chạy đến ôm chặt, ngây thơ reo vui khi nhìn thấy mình, người đàn ông còn lương tâm nào có thể bình tĩnh cho nổi?

Cô đau đớn nhìn tất cả trong mắt. Hóa ra anh đã ngoại tình. Thế mà cô chẳng hề hay biết chút gì. Và hôm nay đúng là ông trời sắp đặt, khi để mẹ con cô mua đồ chơi ở ngay sát căn nhà nghỉ mà anh và bồ hẹn hò. Còn gì cay đắng, xót xa hơn thế?

Trái tim cô đau như vỡ tan thành từng mảnh, nhưng nhìn nụ cười ngây thơ trên mặt con gái, cô lại vực lại tinh thần. Cô mỉm cười bước lại gần, bảo với con gái: "Con chưa ngoan nhé! Con đã chào bạn của bố chưa? Chào cô đi con!". Con gái lúc này mới sực tỉnh, vội vàng lễ phép chào người phụ nữ đi cùng bố mình. Trẻ con đâu có hiểu gì chứ!

Thấy cả chồng và cô ả kia đều lúng túng ra mặt, cô tiếp lời: "Anh với bạn đã bàn xong công việc chưa? Nếu bạn anh có thời gian rảnh thì anh hãy mời cô ấy về nhà mình chơi?". Cô ả kia ngượng ngập từ chối. Cô cười: "Vậy nhà chúng tôi xin phép về trước nhé. Con chào tạm biệt cô đi con! Về nhà còn khoe đồ chơi mới với bố nào!".

Vua buoc ra tu khach san voi nhan tinh, chong lang nguoi canh tuong truoc mat
Ảnh minh họa. 

Con gái hồn nhiên chào "bạn" của bố mình, rồi cả nhà cô vẫy taxi lên xe về trước. Cô sắp không chống cự được nữa rồi, tất cả chỉ vì con, cô mới phải diễn phải cười phải làm như không. Cô nhanh chóng đưa con sang gửi bà ngoại, cô không muốn khóc trước mặt con, càng chẳng nỡ để con chứng kiến cảnh bố mẹ to tiếng với nhau.

Gửi con xong về tới nhà, cô lao vào phòng ngủ, đóng chặt cửa khóc như mưa. Cô đau đớn quá, không biết phải làm gì nói gì lúc này nữa, chỉ biết dùng cách giải tỏa nguyên thủy nhất để hi vọng vơi bớt phần nào khổ sở trong lòng mà thôi.

Còn anh lặng người ngồi trên sofa, lòng xót xa khi nghĩ đến nụ cười hồn nhiên chưa nhuốm sự đời của con gái. Một cảm giác tội lỗi, áy náy vô cùng dâng trào khi anh đối diện với ánh mắt trong trẻo đầy tin tưởng, sùng bái mà con gái dành cho mình. Sao anh có thể làm như thế? Chỉ vì chút dục vọng tầm thường mà biến mình thành kẻ tội đồ với vợ con, gia đình.

Còn cô, cô cao thượng cũng như giàu sự hi sinh, nhẫn nại hơn anh gấp bội. Lòng cồn cào nổi sóng, nhưng cô vẫn kìm nén vì con, vì nghĩ cho đại cục. Anh thật hèn hạ, thật xấu xa và bỉ ổi! Cả đời này anh có bù đắp cũng không hết những gì anh đã làm tổn thương đến hai mẹ con cô.