Nghe câu "chê" từ đồng nghiệp của chồng, tôi bật cười hạnh phúc

Anh đồng nghiệp của chồng tôi vừa kể chuyện vừa chê thẳng chồng tôi. Nhưng tôi lại thích thú và bật cười.

Chồng tôi thuộc kiểu người đàn ông "nghiện" vợ con. Đặc biệt là sau khi tôi sinh bé Bơ, chồng tôi không còn đi nhậu hay la cà với bạn bè nữa. Tan làm, anh lại về nhà, bế con cho vợ nghỉ ngơi.Hôm qua, chồng tôi gọi điện, báo có vài anh đồng nghiệp thân thiết đến nhà tôi chơi. Nhưng anh ấy lại dặn tôi không cần đi chợ, khi nào về, anh ấy sẽ mua mấy món nhậu được nấu sẵn về luôn.

Chiều, quả nhiên ngoài chồng tôi còn có thêm 3 người đồng nghiệp của anh nữa. Nhưng họ rất nhiệt tình, tự giác. 3 người cùng chia nhau công việc chứ không để tôi đụng tay vào việc gì. Người hâm nóng thức ăn, người dọn bát đũa, người gọt trái cây. Còn tôi chỉ việc bế con và ngồi trò chuyện.

Trong lúc lai rai, một anh đồng nghiệp của chồng bỗng "chê" chồng tôi: "Không đi nhậu, không đi uống cà phê, đến công ty toàn khoe vợ khoe con thôi. Rảnh là ngồi lấy hình con ra ngắm. Đấy, em làm sao mà Tuấn nó sợ 'nóc nhà' quá mức. Lâu lâu cũng phải thả cửa cho chồng đi chơi với bạn bè cho thoải mái chứ".

Tôi ngồi nghe mà bật cười hạnh phúc. Chồng tôi nghe đồng nghiệp nói thế thì cãi lại ngay: "Ô hay, tôi sợ 'nóc nhà' của tôi chứ sợ 'nóc nhà' của ai mà phải lo. Hơn nữa, con còn nhỏ, cứ phải về trông con cho vợ còn nghỉ ngơi chứ. Bạn bè thì bạn bè mà vợ là phải hơn bạn bè nhé".

Đùa qua đùa lại, cả nhóm cười ha hả. Dù miệng nói thế chứ 3 anh đồng nghiệp của chồng tôi cũng "sợ vợ" lắm. Vợ gọi một tiếng là về ngay. Mà trước khi về, mọi người cũng tự giác dọn rửa sạch sẽ, không để tôi phải bận bịu lo toan điều gì.

Thấy bạn của chồng như vậy, tôi càng thêm yên tâm. "Gần đèn thì sáng" mà. Vợ chồng tôi đôi khi cũng cãi nhau, cũng bất đồng quan điểm nhưng chúng tôi đều nhường nhịn nhau và tự giác giảng hòa. Ngẫm lại, tôi đúng là hạnh phúc khi có một người chồng tuyệt vời như vậy. 

Tự hào chồng tặng bố mẹ vợ ô tô 700 triệu, tôi tím tái thấy thứ trong túi áo anh

Sáng hôm sau chồng đưa bố vợ đi mua ô tô, lái về đến ngõ mà cả xóm phải xuýt xoa khen ông có chàng rể quý. Tối ấy nhà tôi còn làm một bữa liên hoan to để “rửa xe”.,

Cách đây nửa năm, chồng tôi bị mất việc. Nhưng anh không hề buồn bã mà bảo rằng đây là cơ hội để anh tách ra ngoài tự làm ăn riêng, gây dựng sự nghiệp của bản thân. Chứ cứ làm công ăn lương thì bao giờ mới giàu được.

Anh hùn vốn làm ăn với bạn. Tôi chẳng có tiền, không giúp được gì cho anh, chỉ biết đi làm tự lo cho gia đình. Biết khởi nghiệp rất khó khăn nên cũng chẳng hỏi han tiền nong của chồng từ ấy đến giờ.

Cách đây 1 tuần, chồng đột nhiên hồ hởi thông báo anh vừa trúng mánh lãi cả tỷ đồng. Anh sẽ trích ra 700 triệu mua 1 chiếc ô tô biếu bố mẹ vợ, còn lại thì lo việc trong công ty. Tôi ngạc nhiên quá đỗi, vậy nợ nần lúc đầu anh vay để góp vốn với bạn thì sao? Anh bảo trả hết rồi.

Tôi chẳng có tiền, không giúp được gì cho anh, chỉ biết đi làm tự lo cho gia đình. (Ảnh minh họa)

“Anh biết ước mơ của bố lâu nay vẫn là có một chiếc ô tô để đi lại cho đỡ mưa nắng và được nở mày nở mặt với hội chiến hữu. Chiếc xe 700 triệu không phải xịn nhưng người già đi vậy cũng được rồi. Ông bà có công sinh thành, nuôi dưỡng để anh có được một cô vợ tuyệt vời, luôn là hậu phương vững chắc cho chồng. Người đầu tiên anh muốn báo đáp chính là bố mẹ vợ. Còn bố mẹ anh và vợ con, sau này sẽ đến lượt”, chồng dịu dàng nói như thế.

 

Sau 3 ngày mua xe cho bố, tôi dọn đồ đi giặt, thấy áo khoác của chồng đã lâu không giặt nên thu thập luôn. Áo khoác ấy là đồ đắt tiền, tôi giặt tay. Kiểm tra xem còn sót thứ gì trong áo không, ở túi áo phía bên trong tôi tìm được một mảnh giấy.

Mở ra xem mà tôi tối tăm mặt mày không thể tin nổi. Đó là giấy vay nợ, số tiền đúng tròn 700 triệu. Tên người cho vay và địa chỉ rất lạ lẫm, tôi nghi ngờ khả năng cao là bên cho vay nặng lãi. Người vay tiền chính là chồng tôi. Số tiền đó bằng giá trị chiếc ô tô chồng mua tặng bố vợ!

Tôi để lại tờ giấy nợ vào túi áo anh, không giặt đồ cho chồng nữa, coi như không biết gì. Quả nhiên tối đó tôi đã biết được động cơ sâu xa thật sự của chồng mình. Cố tình theo dõi, tôi nghe được cuộc nói chuyện của anh với người bạn mở chung công ty.

Ra là vậy, anh ta muốn thả con săn sắt để bắt con cá rô. (Ảnh minh họa)

Họ nói về tình trạng khó khăn rồi nợ nần mà công ty đang mắc phải. Người kia hỏi anh đã xoay xở được tiền chưa thì chồng đáp: “Yên tâm, đã thả mồi câu rồi, chẳng mấy chốc sẽ câu được con cá lớn. Đợi thêm một thời gian ngắn nữa thôi… Chắc chắn mà, bố vợ tao có mảnh đất theo giá thị trường phải được 2 tỷ là ít. Lúc đó mượn sổ đỏ của ông đi cầm cố vay ngân hàng, ông sẽ đồng ý, vì mình chỉ mượn tạm thôi chứ không xin hẳn”.

Ra là vậy, anh ta muốn thả con săn sắt để bắt con cá rô. Cắm sổ đỏ vay ngân hàng được 2 tỷ, trả nợ 700 triệu thì vẫn còn 1, 3 tỷ lấy vốn kinh doanh. Tự dưng đến mượn chắc chắn bố tôi không đồng ý. Nhưng bây giờ ông thấy con rể làm ăn ra lợi nhuận cao, lại hào phóng tặng ông hẳn món quà to như thế, ông sẽ vừa ham vừa ngại mà đồng ý ngay.

Chuyện này tôi chắc chắn sẽ nói với bố, không hiểu khi ông từ chối thì chồng tôi sẽ có phản ứng ra sao. Nhưng điều đó tính sau. Bây giờ tôi đang băn khoăn chẳng biết có nên sống tiếp với người chồng mưu mô tính toán thế này hay không? Sợ có ngày đến mình cũng bị anh ta đâm sau lưng mất!

Chồng dẫn nhân tình về nhà, tôi đưa một thứ ả ta bủn rủn

Anh trai định tiến lên cho cô ả nhân tình cái bạt tai nhưng tôi ngăn lại, đợi cô ta nói hết tôi mới bắt đầu lên tiếng.

Tôi và chồng yêu nhau qua mạng, sau khi trò chuyện được 2 tháng, cảm thấy hợp nhau thì mới hẹn gặp mặt ngoài đời. Lần đầu gặp nhau trong quán cà phê, cảm thấy đối phương không khác mấy so với mong đợi nên chúng tôi bắt đầu gặp gỡ thường xuyên hơn, lâu dần trở thành người yêu của nhau.

Trong suốt thời gian này anh chiều chuộng, yêu thương tôi hết mực. Dù nhà ngược đường nhau nhưng mỗi sáng anh đều tới đón tôi đi làm, bất kể trời nắng hay mưa. Tôi thích gì anh đều cố gắng đáp ứng, dĩ nhiên tôi cũng khá biết điều, chẳng bao giờ đòi hỏi anh cái gì quá cao sang cả.

Cưới vợ hai được 2 năm, sự thật phơi bày tôi hối không kịp

Khi nhân tình báo tin có thai, tôi tìm mọi cách để ly hôn với vợ nhưng sự thật 2 năm sau mới khiến tôi hối không kịp.

Tôi là giám đốc của một công ty bất động sản với hơn 20 nhân viên, còn vợ làm kế toán. Chúng tôi lấy nhau được 10 năm và có 2 con đủ nếp đủ tẻ. So với bạn bè cùng trang lứa, gia đình tôi cũng thuộc hàng khá giả, con cái được ăn học đầy đủ trong những môi trường tốt nhất. 

Hôn nhân bước sang năm thứ 10 thì tôi cảm thấy vợ mình quá khô khan, lúc nào cũng xuề xòa trong mọi thứ, tình cảm vợ chồng cũng cạn khô, những câu chuyện hằng ngày chỉ là vài ba nội dung quanh việc con cái, công việc nội ngoại rồi trả lương nhân viên. Thú thật, ngọn lửa hừng hực men tình trên giường cũng không còn. Một tháng, vợ chồng đụng chạm cũng chỉ một lần, gọi là qua loa cho có vậy thôi…