Mẹ chồng bảo tôi nghỉ lễ 2/9 hãy về thăm mẹ đẻ và sự thật

Mẹ chồng tôi vốn là người ưa lễ nghĩa và luôn muốn được coi trọng, chính vì thế mà vào các dịp lễ tết bà luôn bắt vợ chồng tôi phải ở nhà nội rồi sau đó mới về ngoại.

Tôi 32 tuổi, sau 6 năm kết hôn, vợ chồng tôi có hai con 5 tuổi và 1 tuổi. Chúng tôi được bố mẹ chồng cho một mảnh đất sát nhà ông bà, sau bao khó khăn vất vả chúng tôi cũng cố gắng xây được căn nhà 3 tầng kiên cố và đầy đủ tiện nghi.

Nhà tôi cách nhà bố mẹ đẻ 200 km, phần vì con cái học hành, phần vì đường xá xa xôi nên tôi cũng ít có cơ hội về thăm bố mẹ đẻ. Mỗi năm chắc được hai lần tôi về thăm ông bà là dịp tết và khi các con nghỉ hè.

Cuộc sống làm dâu của tôi không dễ dàng gì vì ngay từ đầu tôi đã không được lòng mẹ chồng. Bà cho rằng tôi không xứng đáng với con trai của bà. Tôi vì yêu chồng nên cũng tặc lưỡi chấp nhận chuyện này, nghĩ rằng từ xưa đến nay, chuyện mẹ chồng- nàng dâu mấy khi được ấm êm, hòa thuận đâu.

Me chong bao toi nghi le 2/9 hay ve tham me de va su that
Ảnh minh họa

Năm nào cũng thế, cứ nghỉ lễ là mặc định tôi ở nhà chồng lo cúng kiếng rồi thì làm cơm để đón tiếp vợ chồng em gái của chồng. Hễ mà tôi xin phép về nhà ngoại thăm bố mẹ thì lập tức mẹ chồng mặt nặng, mày nhẹ.

Dịp nghỉ lễ 2/9 năm nay được nghỉ những 4 ngày, ở quê tôi người ta tổ chức mừng Quốc khánh to lắm, trong khi mấy năm nay dịp này bố mẹ tôi không có con cháu về thăm vì tôi không về được, em gái tôi cũng lấy chồng xa.

Dịp 2/9 năm ngoái, khi tôi nói đưa hai con về ngoại thì mẹ chồng làm ầm lên, nói tôi lúc nào cũng chăm chăm về ngoại, còn cho rằng bố mẹ tôi không thương cháu ngoại, nghỉ có mấy ngày bắt cháu đi đường xa cực khổ.

Mẹ chồng tôi bị bệnh cao huyết áp nên dù thấy mẹ chồng vô lý nhưng chồng tôi vẫn động viên tôi rằng cố gắng giữ hòa khí gia đình để anh không phải khó xử. Thương chồng nên mấy năm nay tôi cứ nhịn mẹ chồng như thế.

Vậy mà năm nay thật lạ kỳ, hôm trước ăn cơm xong đột nhiên mẹ chồng gọi tôi ra phòng khách nói chuyện, bà bảo nghỉ lễ 2/9 năm nay tôi muốn thì có thể đưa hai con về thăm ông bà ngoại.

Mẹ chồng còn bảo tôi đi lấy chồng xa nên bố mẹ tôi thiệt thòi, từ nay nếu muốn thì tôi cứ chủ động đưa các con về.

Khỏi phải nói nghe được câu này từ mẹ chồng tôi mừng đến nhường nào, cuối cùng thì mẹ chồng cũng hiểu cho tôi. Từ trong thâm tâm tôi cảm ơn mẹ chồng lắm.

Thế nhưng, hôm qua tình cờ nghe được cuộc điện thoại của mẹ chồng và em gái chồng mà tôi chết lặng. Bà bảo con gái rằng nghỉ lễ 2/9 thì về sớm sớm một chút, mời cả ông bà thông gia về chơi, không phải lo chỗ ăn ngủ vì đã “tống” con dâu và hai đứa cháu về nhà đẻ rồi.

Hóa ra, không phải bà có ý tốt muốn tôi về thăm bố mẹ tôi mà chỉ muốn tống khứ tôi đi để gia đình con rể về chơi còn có chỗ ăn ngủ đàng hoàng.

Tôi có nên coi như không nghe thấy gì để mọi việc được êm ấm hay nói tất cả cho cả nhà biết để mọi người rõ hơn sự toan tính của mẹ chồng?

Bạn đọc giấu tên

Chị dâu sinh con khi anh trai đi công tác, tôi tới thăm thì rụng rời

Mẹ tôi ở quê hay đau ốm nên không lên chăm cháu nội được. Vợ chồng tôi đang sinh sống ở thành phố cùng anh chị, tôi cũng cố gắng thường xuyên sang thăm chị và cháu cho chị đỡ tủi thân.

Chị dâu tôi sinh con đúng lúc anh trai đi công tác. Cũng may có mẹ đẻ chị ấy từ quê lên thăm con gái ở cữ. Anh tôi đi công tác được mấy ngày thì chị dâu mới trở dạ sinh bé. Anh không biết trước tuy nhiên tôi hiểu đây là sai sót của anh mình, anh quá ham mê công việc, vợ gần đến ngày sinh rồi cũng không ở nhà.

Mẹ tôi ở quê hay đau ốm nên không lên chăm cháu nội được. Vợ chồng tôi đang sinh sống ở thành phố cùng anh chị, tôi cũng cố gắng thường xuyên sang thăm chị và cháu cho chị đỡ tủi thân.

Về ra mắt bị chê bán hoa quả, tôi khiến họ biến sắc

Tính có nói thế nào bố mẹ Tính vẫn khăng khăng không nghe. Ông bà từ đầu đến cuối luôn cho rằng tôi bán hoa quả thì sao sánh được với Tính là tiến sĩ.

Tôi chỉ học hết cấp 3 rồi phải nghỉ học đi làm. Cũng vì gia cảnh khó khăn, dưới tôi còn có 3 đứa em tuổi ăn tuổi lớn mà bố tôi thì đau ốm liên miên. Tôi khởi nghiệp bằng công việc bán hoa quả ở chợ, cứ thế cho tới nay tôi vẫn chưa đổi nghề.

Tôi quen Tính vì anh ở trọ gần chỗ tôi bán hoa quả. Có lần anh đến mua hoa quả, hai đứa nói chuyện thấy hợp nhau ra trò. Qua nhiều lần như vậy, tôi và anh yêu nhau lúc nào chẳng hay.

Tính đến vừa rồi là chúng tôi yêu nhau đã được 2 năm. Dự định sang năm kết hôn nên anh dẫn tôi về ra mắt gia đình. Bác gái hỏi cặn kẽ chuyện gia cảnh nhà tôi, công việc của tôi rồi quá trình 2 đứa quen nhau, yêu đương thế nào.

Ve ra mat bi che ban hoa qua, toi khien ho bien sac

Bố mẹ Tínhvẫn cho rằng tôi bán hoa quả thì sao sánh được với Tính là tiến sĩ. (Ảnh minh họa)

Sau khi hỏi xong, bố anh im lặng không nói gì, còn mẹ anh thở dài nói với tôi thế này:

- Bác cũng nghe nói thằng Tính yêu cháu nhưng nghĩ tụi trẻ yêu đương cứ phải lúc nào cưới mới chắc được. Hôm nay nó đã đưa cháu về ra mắt, nghĩa là nó có ý định bàn chuyện trăm năm với cháu. Vậy nhà bác nói thẳng luôn, cháu cũng có thể tự ra cân nhắc ra vấn đề, cháu với thằng Tính không xứng đâu. Nó chỉ còn 2 tháng nữa là lấy được bằng tiến sĩ, còn cháu chỉ học hết cấp 3, là người bán hoa quả. Không phải bác khinh thường cháu nhưng nếu chênh lệch quá lớn về học thức và địa vị thì cũng không thể hạnh phúc được. Các cụ nói môn đăng hộ đối là có cái lý của nó cả!

Trong suốt 2 năm yêu nhau, tính tổng số tiền anh vay tôi cũng ngót nghét 300 triệu! Tôi cho Tính vay, lấy lãi theo lãi ngân hàng, giữa chúng tôi rất sòng phẳng và rạch ròi. Tôi cũng chẳng dại mà cho Tính vay không giấy tờ gì, chẳng qua thấy anh là người tốt, không phải muốn lợi dụng mình nên tôi mới cho vay tiền.

Sau khi tốt nghiệp thạc sĩ thì Tính không xin tiền bố mẹ nữa. Anh vừa học lên tiến sĩ vừa đi làm. Nhưng chuyên ngành của Tính không phải là lĩnh vực hot có thể kiếm ra nhiều tiền. Vì thế vừa học vừa làm khiến Tính gặp rất nhiều khó khăn. Từ đó mới có chuyện vay nợ tôi. Sắp tới anh lấy bằng tiến sĩ, chuyển đổi vị trí làm việc, có lẽ thu nhập mới khá hơn.

Ve ra mat bi che ban hoa qua, toi khien ho bien sac-Hinh-2

Mãi sau hai người mới cười gượng xin lỗi vì thái độ ban đầu đối với tôi. (Ảnh minh họa)

Còn tôi, nhiều năm đi làm tôi đã phát triển công việc kinh doanh của mình lên một tầm cao mới. Tôi mở cửa hàng hẳn hoi, chuyên bán hoa quả nhập khẩu, còn đổ buôn cho các mối khác. Chính vì thế thu nhập của tôi rất cao, có tháng lên đến cả trăm triệu. Tôi đã nuôi được các em học hành, còn xây cho bố mẹ căn nhà mới rộng rãi. Thú thật nhiều anh chàng có điều kiện hơn Tính muốn yêu tôi nhưng tôi quý trọng con người chân thật, giản dị của Tính.

Nghe xong mọi chuyện tôi và Tính thay phiên nhau kể lại, bố mẹ Tính im lặng rất lâu. Mãi sau hai người mới cười gượng xin lỗi vì thái độ ban đầu đối với tôi. Bố Tính còn bảo, đợi khi nào Tính trả nợ xong cho tôi thì mới được làm đám cưới. Ông bà không muốn con trai mang tiếng lợi dụng tiền bạc của người yêu, tiền lãi cũng phải trả đủ.

Tôi mỉm cười gật đầu đồng tình. Xem ra bố mẹ Tính vẫn là người sòng phẳng, đàng hoàng, chỉ là ông bà muốn 1 cô con dâu xứng đáng với con trai mình mà thôi.