Được mẹ chồng chiều chuộng giành làm hết việc nhà

Tôi thật vui vì có mẹ chồng tâm lý, san sẻ việc nhà với con dâu nhưng rồi sự thật lại làm tôi thất vọng.

Được mẹ chồng chiều chuộng nhưng giờ tôi lại thấy sợ (Ảnh minh họa)

Tôi kết hôn mọi thứ đều thuận lợi, bố mẹ đẻ tôi tôn trọng quyết định của con gái nên không hề can thiệp vào chuyện yêu đương, cưới xin của tôi. Về phía nhà chồng tôi thì rất đón nhận, dường như tôi chưa hề nhận được một lời nói, cử chỉ nào không mấy thiện cảm về tôi. Đám cưới diễn ra cách đây 2 năm được cả hai gia đình tổ chức vui vẻ, đầm ấm.

Cưới xong, tôi về ở hẳn nhà chồng cho đến nay. Nhà chồng tôi không khá giả gì nhưng tôi hài lòng và cố gắng để làm người vợ ngoan, con dâu hiếu thảo. Mẹ chồng tôi là người khá tâm lý, tôi chưa gặp bất kỳ trở ngại nào, thậm chí còn được bà chiều chuộng. Hàng ngày tôi muốn phụ giúp mẹ chồng làm các công việc nhà nhưng bà không muốn con dâu động vào dù đó cũng chỉ là quét, lau nhà, nấu cơm, rửa bát.

Đi làm về, tôi thấy mẹ chồng đang nấu cơm liền vào phụ giúp thì bị mẹ chồng xua ra ngoài: "Con đi làm mệt rồi, mau đi tắm rửa lát xuống ăn cơm. Có mấy món thôi, mẹ làm loáng là xong. Việc của con là giữ sức khỏe, sớm sinh cho mẹ mấy đứa cháu nội là mẹ vui rồi. Con là người có ăn học, động tay làm gì mấy chuyện bếp núc, nhà cửa. Mẹ không làm nổi cũng ráng thuê giúp việc chứ không để con phải làm đâu".

Tôi ở chồng mà cứ như làm khách, ngại vì không giúp đỡ được việc gì trong nhà, muốn làm gì cũng phải âm thầm tự làm, không để cho mẹ chồng biết. Không nỡ để con dâu làm việc nhà đã đành, đi đâu mẹ chồng tôi cũng hết sức ca ngợi con dâu xinh đẹp, con nhà gia giáo, hiền lành, chịu khó… Tôi cũng không hiểu nổi, tại sao mình lại sướng đến thế, chẳng bao giờ tôi nghĩ mình ra ngoài ở riêng làm gì.

Đang yên ổn là vậy, tôi có thể phải ra ngoài ở riêng cũng chính vì mong muốn của mẹ chồng. Cách đây một tuần, gọi riêng tôi vào phòng, mẹ chồng tôi đưa ra lời đề nghị: "Cuối năm nay, chú út kết hôn, vì thế để tránh bất tiện cho con, mẹ nghĩ vợ chồng con nên ra ngoài ở riêng, nhường nhà cho em vì mới cưới xong chắc sẽ gặp nhiều khó khăn. Mẹ không có tiền cho đâu, nên con cứ về bên nhà ngoại mà xin tiền mua nhà. Ông bà bên đó có điều kiện, đất đai rộng, vài cái nhà mua cho con còn được huống chi chỉ cần một cái thôi".

Chưa hết, mẹ chồng còn nhờ tôi nếu về xin bố mẹ đẻ tiền mua nhà thì để ra một khoản đưa cho bà còn lo tổ chức đám cưới cho con trai, cấp vốn làm ăn... Tôi khá bất ngờ với chuyện này, chưa biết phải làm thế nào nên cũng đành "vâng, dạ" để hôm nào về hỏi ý kiến bố mẹ. Từ hôm đó đến nay, mẹ chồng cứ thúc giục tôi về xin tiền bố mẹ đẻ làm tôi rất khó xử.

Được mẹ chồng chiều chuộng nhưng giờ tôi lại thấy sợ, tôi nghĩ rằng bà chỉ muốn được con dâu yêu mến để sau này tha hồ nhờ vả bên nhà thông gia. Tôi vẫn chưa dám về nhà trao đổi với bố mẹ đẻ, sợ nếu chuyện không thành tôi ở giữa sẽ làm mất lòng cả hai bên. Tôi chỉ muốn sống yên ổn nhưng gặp tình huống khó xử này, tôi chưa biết phải làm sao. Tôi có nên làm theo ý mẹ chồng hay thẳng thừng từ chối?

Mua nhà, mẹ chồng ở ba ngày, tôi tức giận đuổi bà đi

Đến lúc ở cữ, tôi mới nhờ mẹ chồng lên ở cùng nhưng từ đó mối quan hệ giữa tôi và bà trở nên khác hẳn.

Tôi và chồng đều là người nông thôn. Trên chồng tôi có một chị gái, chị lớn hơn chồng tôi bốn tuổi. Khi tôi mới hẹn hò với chồng, chị cũng mới lấy chồng. Nhưng chỉ một thời gian sau đó, chị chồng ly hôn lại về nhà mẹ đẻ ở.

Mẹ chồng tôi một mình nuôi chồng và chị gái cũng vất vả nên tôi luôn muốn đối xử tốt với bà. Sau khi cưới, tôi thường xuyên trợ cấp tiền và mua thuốc bổ cho bà. Mẹ chồng đã ngoài 50 nhưng trông rất trẻ trung và ăn mặc hợp mốt. Chồng còn khen ngợi mối quan hệ của tôi và mẹ chồng rất tốt.

Cả họ nhà chồng đến ăn chực, vợ đuổi khéo thì bị mắng nhỏ mọn

Nhiều khi em nghĩ thà mình cứ ghê gớm một chút ngay từ đầu để mọi người đỡ làm phiền còn hơn nhún nhường mà vẫn bị chê.

Nhiều lúc em thấy đi làm dâu mà cứ như đi đày ấy các chị ạ. Sống thế nào cũng bị chê trách. Mà không nhường nhịn thì lại bảo con dâu lạm quyền, đè đầu cưỡi cổ chồng. Thành ra có nhiều lúc, em bức xúc lắm mà chẳng biết kể với ai. 

Em lấy chồng tính ra cũng được 5 năm rồi. Mặc dù cưới xong, bọn em được ra ở riêng nhưng cuộc sống chẳng dễ thở chút nào. Bố mẹ chồng em hay ốm vặt. Mà ông bà thì rất sợ chết, chỉ hơi đau nhẹ cái chân cũng phải đón xe lên Hà Nội để khám.