Chiếc camera khiến tôi nhục nhã ê chề trước mặt cả nhà chồng

Tôi cứ nghĩ khi tôi kể hết đầu đuôi mọi việc, chồng tôi sẽ an ủi, động viên vợ. Ấy thế mà mọi chuyện hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của tôi.

Cách đây 3 năm, đám cưới của tôi được mọi người khen ngợi rất nhiều. Bởi nhà chồng tôi giàu có, đi cưới dâu tới 10 lượng vàng miếng và một số tiền lớn, vàng vòng cũng nhiều. Mọi người đều bảo tôi số sướng, lấy chồng giàu rồi cha mẹ cũng được nhờ.

Nhưng rồi về làm dâu, tôi lại bắt đầu hối hận. Bố mẹ chồng tôi rất cưng chiều con trai nên chồng tôi gần như không có trách nhiệm trong chính cuộc sống riêng của anh. Mọi thứ anh đều tuân theo lời mẹ như một con rối. Tôi vẫn nhớ đêm tân hôn, chúng tôi không được ngủ chung vì mẹ chồng tôi sợ "mệt" con trai bởi cả ngày đã bận bịu đám cưới.

Sau đó, bà quy định rõ ràng một tháng vợ chồng tôi chỉ được ngủ cùng nhau vài lần theo đúng ngày mà bà chỉ định. Đó cũng là lý do mà 3 năm nay tôi vẫn chưa thể có con.

Tôi buộc phải nghỉ làm để nội trợ, dọn dẹp nhà cửa. Mẹ chồng luôn nói tôi phải hoàn thành trách nhiệm một người con dâu thì mới được mọi người tôn trọng. Và tôi đã làm hết sức mình nhưng giữa tôi và mẹ luôn luôn có một khoảng cách nhất định. Khoảng cách ấy, dù tôi cố gắng tới đâu cũng không vượt qua được.

Chiec camera khien toi nhuc nha e che truoc mat ca nha chong

Lắm lúc tôi có cảm giác mình chẳng khác gì người giúp việc trong mác cô chủ. (Ảnh minh họa)

Hiện tại chồng tôi vẫn làm trong công ty gia đình, hàng tháng nhận lương rồi đưa hẳn cho mẹ, chỉ đưa vợ đúng 5 triệu tiền chi tiêu. Mỗi ngày mẹ chồng sẽ đưa tôi 500 nghìn lo ăn uống. Thiếu hay thừa, tôi đều phải báo lại vào bữa cơm tối. Lắm lúc tôi có cảm giác mình chẳng khác gì người giúp việc trong mác cô chủ.

Tuần trước, mẹ đẻ tôi bị tai nạn nhưng không có tiền phẫu thuật. Trong lúc cấp bách, tôi đã mở két sắt lấy 3 lượng vàng đem đi bán mà không hỏi qua ý kiến của chồng và gia đình chồng. Tôi cứ nghĩ đây là việc hoàn toàn chính đáng và có thể thông cảm được.

Đến chiều tôi về nhà thì bàng hoàng thấy túi quần áo của mình đã nằm chỏng chơ ngoài sân. Chồng nhìn tôi bằng ánh mắt giận dữ. Anh hét lên, đòi tát tôi ngay khi tôi bước chân vào nhà. Hóa ra bố mẹ chồng đã xem camera và biết tôi lấy vàng đi. Nhưng họ không hề gọi điện hỏi han mà lại quy cho tôi cái tội lấy trộm vàng để làm việc riêng.

Tôi bật khóc, kể lại mọi chuyện. Mẹ chồng nghe xong lại trách tôi tại sao không hỏi qua ý kiến của gia đình chồng và chồng? Đó là do tôi sai. Dù tôi đã giải thích tình thế cấp bách lúc ấy, họ vẫn khăng khăng bảo tôi có ý đồ riêng khi tự ý lấy tới 3 lượng vàng đi bán.

Sau đó, mẹ chồng cũng bỏ qua và bắt tôi thề thốt không lặp lại lỗi này nữa. Nhưng sâu thẳm, tôi buồn vì cả nhà chồng chẳng ai tin tưởng tôi cả, kể cả chính chồng tôi. Nếu như không có chuyện bán vàng hôm nay, có lẽ tôi sẽ không biết được chồng mình vô dụng đến thế nào? Và bản thân mình chẳng có quyền quyết định gì trong nhà. Tự dưng tôi mất hết lòng tin và chỉ muốn buông tay. Tôi có nên ly hôn vì việc này không hả mọi người?

 

Tình yêu như con dao hai lưỡi, càng nắm chặt lại càng đau

Tình yêu đem đến cho người ta những giây phút hạnh phúc, thăng hoa nhất trong cuộc đời, nhưng cũng chính tình yêu khiến người ta đau khổ vô bờ.

Chia tay một người phải học cách quên đi quá khứ đau khổ, học cách quên đi cái mà ngày xưa mình đã từng sống tất cả vì nó. Ai còn nhớ con người trước đây khi yêu thương đầy vơi thường hay nói hay cười, vậy mà giờ đây khi người dứt áo ra đi thì chỉ còn là sự đau khổ và trở nên câm lặng.

Tình yêu không bỏ sót một ai trong xã hội đầy rẫy những con người, nó là vị thuốc hai mặt. Nó cho ta niềm vui sự thăng hoa trong cảm xúc nhưng rồi cũng lấy đi tất cả niềm vui lẫn cảm xúc đó.

Tình yêu không bỏ sót đối với bất kỳ một ai, đau khổ nó cũng không buông tha cho một ai. Để rồi chỉ còn một cách là học cách quên đi tất cả và ghi lại những kỷ niệm đẹp mà thôi.

Tinh yeu nhu con dao hai luoi, cang nam chat lai cang dau
 

Trong tình yêu người ta thường nói con gái chịu nhiều thiệt thòi nhất, có lẽ nó đúng bởi con gái thường yếu đuối hơn con trai. Đối với họ cảm giác bị người mình yêu thương từ bỏ là điều đau đớn khiến trái tim họ như bị vỡ ra thanh hai mảnh, họ luôn mang trong mình những suy nghĩ trăn trở và cả sự cô đơn, họ trở nên ít nói, ít cười và là người dễ lạnh lùng trước những người con trai khác.

Trái tim họ đau nhưng họ không thể nói ra thành lời, họ cố kìm nén với bao nhiêu cảm xúc đang vỡ òa trong con người họ, bởi họ không muốn ai biết họ không muốn ai thương hại mình cả, họ cảm thấy buồn tiếc cho nhưng quãng thời gian có buồn có vui mà họ đã cùng người ấy vượt qua và tiếc cho những kỷ niệm đẹp bây giờ đã tan như bọt biển rồì.

Màn đêm buông xuống, bóng tối bủa vây là lúc lên ngôi của nỗi cô đơn, là nơi ngự trị trái tim đang đau khổ muốn tìm lấy ánh sáng xóa tan màn đêm đó và đây cũng là nơi họ giải tỏa nỗi lòng bằng những giọt nước mắt vuốt vội khi ai đó bắt gặp. Họ chọn cho mình cách sống trong bóng tối để quan sát mọi thứ xung quanh. 

Đau khổ đối với họ rồi cũng sẽ qua nhưng nó sẽ để lại trong họ những vết thương không bao giờ xóa bỏ được. Mấy ai, mấy ai thấu và hiểu được cảm giác đó của họ, trái tim họ gào thét trong bóng tối nơi sâu thẳm tận cùng của sự tổn thương. 

Chẳng thể phủ nhận rằng, những kẻ hời hợt trong tình yêu sẽ ít bị dày vò, đau khổ khi cuộc tình tan vỡ. Nhưng cũng chính bởi vậy, mà ít ai trong số họ nhận ra được giá trị của tình yêu. Chuyện tình yêu đôi khi thật khó nói, có khi người thật tình ta lại không đón nhận, có khi người ta thích lại vô tình với ta. Chán chường hoài, khiến ta chẳng còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi một tình yêu thật sự. Vội vàng yêu, rồi lại vội vàng ra đi chẳng luyến lưu. Nhưng hãy nhớ rằng, tất cả chỉ nằm ở cách ta nhìn nhận nó thế nào mà thôi! Đừng đổ lỗi cho số phận hay thay đổi bởi một lần vấp ngã.

Yêu, hãy cứ yêu đi, yêu cho ngày hôm nay trọn vẹn dù có thể ngày mai chẳng còn bên nhau nữa. Mỗi nguời bước vào cuộc đời ta không đơn giản chỉ là vô tình, dù họ bước nhanh hay chậm, hay mãi mãi dừng lại bên ta thì cũng đều do duyên số cả. Yêu hết mình, và khi họ ra đi, cũng níu kéo thật nhiều. Để tình yêu khi bắt đầu hay kết thúc đều là trọn vẹn. Dù có mất đi, dù có không bao giờ quay trở lại nữa thì ta cũng chẳng phải nuối tiếc điều gì...

Đêm tân hôn bị chồng cho uống thuốc ngủ, vợ ngã quỵ biết sự thật cay đắng

Cứ ngỡ cuộc đời Huệ đã được bước sang trang mới nhưng nào ngờ, mọi thứ đúng là không như mơ.

Huệ quen Tuấn trong tiệc sinh nhật của một người bạn trong giới con nhà giàu. Nhà Huệ thì gia cảnh bình thường nhưng nhờ tài giỏi, nỗ lực cô cũng có được vị trí công việc đáng mơ ước và quen biết thân thiết với nhiều người tầng lớp thượng lưu. 29 tuổi, cô tự mua được xe, được nhà nhưng chuyện tình duyên thì chẳng đâu vào đâu.

Lần đầu tiên gặp, Huệ cũng khá ấn tượng với Tuấn. Anh điển trai, men lỳ, có cái gì đó lạnh lùng nhưng lại rất cuốn hút Huệ. Huệ chủ động tấn công Tuấn, đó là lần đầu tiên cô làm chuyện đó với một người con trai. Không khó để Tuấn bắt sóng ngược lại. Vì Huệ xét toàn diện mà nói cũng khá đủ tiêu chuẩn của Tuấn. Không lâu sau họ thành một cặp.

Dem tan hon bi chong cho uong thuoc ngu, vo nga quy biet su that cay dang

Ảnh minh họa 

Đám cưới được diễn ra nhanh chóng bởi tuổi tác 2 người không còn trẻ hơn nữa gia đình hai bên lại giục giã. Tiếp xúc nói chuyện, Huệ thấy Tuấn có thể khiến cô dựa dẫm được, anh cũng tỏ ra hết sức chiều chuộng và ga lăng với cô. Có lẽ cũng là lần đầu tiên Huệ cảm nhận được tình yêu của một người đàn ông dành cho mình.

Đêm tân hôn, Huệ bẽn lẽn trong bộ nhất tiến về phía chồng. Tuấn ân cần ôm lấy Huệ, không quên đặt lên trán Huệ một nụ hôn tình cảm. Cứ nghĩ tiếp theo đó sẽ là những giây phút mặn nồng nhưng chồng Huệ lại đưa cho cô một ly nước cam. Nói cô uống để tốt cho sức khỏe. Huệ vui mừng làm theo luôn.

Chẳng hiểu sao, uống xong một lúc mà cô buồn ngủ ríp cả mắt. Cứ thế chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Nửa đêm, thấy miệng đắng ngắt, Huệ mò dậy để uống nước. Cô mơ màng sờ bên cạnh không thấy chồng đâu, bộ quần áo ngủ vẫn còn y nguyên trên người. Cô mới bồi hồi nhớ lại. Họ chưa tân hôn, cô tự thiếp đi sau khi anh cho cô uống cốc nước.

Nửa đêm lại chẳng thấy chồng, linh tính mách bảo cô lục lọi khắp phòng tìm dấu vết thì thấy được một vỉ thuốc ngủ trong thùng rác. Cô vội vã đi tìm chồng. Vừa bước chân tới gần phòng khách, cô nghe thấy tiếng chồng đang nói chuyện với ai đó "em cho cô bé uống thuốc ngủ rồi, em chỉ yêu mỗi anh thôi, anh yên tâm em xử lý được mà, nhớ anh".

Chồng tôi đang nói chuyện với một người đàn ông khác và xưng anh em ngọt xớt như thế. Chồng tôi là gay ư. Tôi chẳng thể nào tin được chuyện này. Người đàn ông lịch lãm, ga lăng tôi quen biết, tôi nghĩ có thể dựa dẫm lại không yêu tôi. Vậy anh ta lấy tôi để làm gì. Cuộc tưởng chừng tốt đẹp viên mãn của tôi cuối cùng lại biến thành thế này. Tôi phải làm sao đây.

Bị đuổi ra khỏi nhà vì không sinh con, tủi nhục khi nhận thêm tin nhắn của chồng

Lấy chồng được 5 năm, cô vợ chịu biết bao tủi hờn, khinh bỉ vì không sinh được con cho nhà chồng. Thậm chí bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà không thương tiếc!

Đối với người phụ nữ, không sinh được con là một điều bất hạnh. Bởi bao nhiều sự khinh miệt, dè bỉu đều đổ lên đôi vai của họ chứ rất ít người nhìn nhận kĩ vấn đề và đánh giá một cách công bằng!