Cậu bé 5 tuổi tận mắt chứng kiến mình bị bán đi như món hàng, 37 năm sau quỳ khóc trước di ảnh mẹ

"Mẹ ơi, con đã về!", người đàn ông quỳ gối trước di ảnh mẹ, nói trong tiếng nức nở sau 37 năm xa nhà.

Khởi đầu cơn ác mộng: Ngày định mệnh ở chợ Quý Châu

Wang Chenglong chào đời tại Hưng Nhân, tỉnh Quý Châu, Trung Quốc vào năm 1983. Cha mẹ đặt cho anh cái tên thân mật là "Jianduo" với ý nghĩa trân quý như nhặt được báu vật. Cuộc sống khi ấy tuy bình dị nhưng tràn đầy hơi ấm gia đình. Nhưng vào ngày 24 tháng Chạp năm 1988, một biến cố định mệnh đã bất ngờ ập đến.

Wang Chenglong khi 5 tuổi đã tận mắt chứng kiến bọn buôn người đếm những đồng tiền do kẻ trung gian đưa tới.

Ngày hôm đó, phiên chợ Hưng Nhân tấp nập, đông vui lạ thường. Wang Chenglong khi ấy mới 5 tuổi cùng cha mẹ và anh trai đi chợ sắm sửa đồ Tết. Tại phiên chợ, cha mẹ đưa cho người anh Liu Zhongxue một hào, cho Wang Chenglong 5 xu. Wang Chenglong cảm thấy tủi thân vô cùng, liền ngồi xuống đất lăn lộn khóc lóc, nhất định không chịu đứng dậy. Người anh Liu Zhongxue cầm tiền định đi xem băng video, nghĩ rằng em trai sẽ đi theo sau nên đi trước một đoạn để rồi khi quay đầu lại, anh giật mình nhận ra em trai mình đã không theo kịp.

Wang Chenglong đã bị bắt cóc như thế. Đứa trẻ 5 tuổi ấy tận mắt chứng kiến bọn buôn người đếm những đồng tiền do kẻ trung gian đưa tới. Anh không hay biết mình đã bị bắt cóc và bán đi, càng không thể ngờ rằng từ đó về sau, mẹ mình đã trở thành một di ảnh lạnh lẽo.

Hành trình tìm về cội nguồn suốt 37 năm

Ký ức về quê hương của Wang Chenglong rất mơ hồ. Khi lớn lên, anh dần hiểu ra mình là một đứa trẻ bị bắt cóc. Những ký ức đau buồn về việc bị bắt cóc như những mũi kim đâm vào tim, khiến anh không ngừng khao khát được trở về nhà, tìm lại cha mẹ ruột. Anh từng tìm được kẻ trung gian, tràn đầy hy vọng có thể thông qua người này để tìm ra bọn buôn người và manh mối về nhà nhưng kết quả nhận được chỉ là thông báo kẻ buôn người đã qua đời.

Suốt 37 năm, anh chưa khi nào thôi nhung nhớ về quê hương.

Wang Chenglong cũng từng nghĩ đến việc báo cảnh sát nhưng lại nghĩ đến công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ nuôi. Dù không phải cha mẹ ruột nhưng tình nghĩa nuôi nấng bấy lâu không thể nào quên. Anh sợ việc báo cảnh sát sẽ làm tổn thương cha mẹ nuôi, đành chôn chặt nỗi đau và niềm khao khát tìm về nguồn cội vào sâu trong lòng, một mình chịu đựng nỗi dày vò tìm kiếm.

Mãi đến khi có sự can thiệp của các tình nguyện viên thuộc tổ chức Baby Come Home, hy vọng mới dần lóe lên. Họ đã nhiều lần giúp Wang Chenglong thu thập thông tin, đăng bài lan truyền, không bỏ qua bất kỳ manh mối nào có thể, mang đến cho anh tia hy vọng này đến tia hy vọng khác.

Giọt nước mắt đoàn tụ sau hơn 3 thập kỷ

Vào tháng 6 năm nay, một manh mối mới đã xuất hiện! Tại một ngôi làng ở Hưng Nhân, Quý Châu, có một gia đình họ Liu, con trai họ cũng từng bị lạc khi đi chợ cùng cha mẹ vào năm xưa. Các tình nguyện viên đã nhanh chóng nhận ra đây rất có thể là gia đình mà Wang Chenglong đang tìm kiếm bấy lâu. Họ hành động cấp tốc, lấy được thông tin liên hệ của anh trai Liu Zhongxue. Khi Liu Zhongxue nhìn thấy ảnh của Wang Chenglong, tay anh run lên vì xúc động. Anh gần như có thể khẳng định, đây chính là người em trai thất lạc bao năm của mình.

Ngày 12/6, các tình nguyện viên đã đưa người cha và Liu Zhongxue đi lấy mẫu máu. Ngày 27/6, tin vui đã đến. Kết quả giám định cho thấy Wang Chenglong chính là cậu con trai út bị bắt cóc của gia đình họ Liu cách đây 37 năm. Khoảnh khắc đó, cả thế giới như bừng sáng. Đoàn tụ đã không còn là giấc mơ xa vời đối với Wang Chenglong.

Ngày 2/7, dưới sự đồng hành của các tình nguyện viên, Wang Chenglong lên đường về nhà. Trên suốt chặng đường, tâm trạng anh vô cùng phức tạp, sự xúc động, phấn khích, lo lắng đan xen. Nhìn thấy người anh trai Liu Zhongxue đang chờ đón từ xa, nước mắt anh không thể kìm nén mà tuôn trào.

"Ngày bé cha chăm sóc con, giờ con cuối cùng đã về rồi, để con chăm sóc cha"

Người anh trai này suốt bao năm qua luôn tự trách mình, nghĩ rằng chính anh đã đưa em trai đến chợ, dẫn đến việc em bị bắt cóc. Gánh nặng tâm lý đè nén bấy lâu cuối cùng cũng được phần nào giải tỏa vào khoảnh khắc này.

Khi Wang Chenglong về đến nhà, nhìn thấy người cha 88 tuổi của mình, anh tràn ngập cảm xúc. Anh cõng cha trên lưng giống như ngày xưa cha từng cõng anh.

"Ngày bé cha chăm sóc con, giờ con cuối cùng đã về rồi, để con chăm sóc cha", anh nói.

Điều đáng tiếc nhất là mẹ anh đã qua đời, không thể tận mắt chứng kiến ngày con trai trở về. Wang Chenglong chỉ có thể đối diện với di ảnh mẹ, trút nỗi niềm thương nhớ bao năm qua mà nói: "Mẹ ơi, con đã về!"

Bạn có thể quan tâm