Hồi yêu và cưới nhau, chồng tôi từng là người rất chăm chỉ tốt tính. Ở nhà anh không ngại nấu ăn hay dọn dẹp nhà cửa giúp tôi và cũng rất chiều chuộng tôi, chỉ có điều anh hay giao du với bạn bè để nhậu nhẹt. Tôi nhiều lần tâm sự khuyên can chồng bớt nhậu nhưng anh chỉ hứa rồi để đấy, dần dần anh còn trở nên nghiện rượu và lơ là gia đình, nhất là sau khi anh thuê người giúp việc để chăm sóc tôi thời kỳ sinh nở em bé, anh giao hết việc cho cô ấy và tụ tập với bạn bè nhiều hơn.
Tôi càng ngày càng thất vọng với chồng nhưng vì con tôi vẫn cố gắng nhẫn nhịn để giữ gìn gia đình. Tiền lương của anh vốn cao hơn lương của tôi nhưng do tiêu xài cho nhậu nhẹt quá nhiều chẳng còn bao nhiêu, vậy nên tôi phải gồng mình lên làm việc để lo cho con. Sau này thu nhập của tôi cao gấp đôi gấp 3 lần anh nhưng đổi lại tôi rất bận rộn, mỗi ngày tôi chỉ tranh thủ thời gian dành cho con chứ chẳng thể quan tâm nhiều đến chồng nữa. Kể cả khi sinh bé thứ 2, tôi cũng chỉ nghỉ việc hơn 1 tháng rồi thuê bảo mẫu chăm con rồi đi làm lại sớm. Có thời điểm chồng tôi phải nhập viện vì xuất huyết dạ dày nguy kịch, anh biết sợ và kiềm chế rượu bia hơn, biết phụ giúp tôi đưa đón con đi học và thỉnh thoảng chơi với bọn trẻ, tôi đã mừng thầm trong bụng nhưng khi bệnh tình thuyên giảm anh bất ngờ lại tái nghiện rượu.