Tôi có nên bỏ chồng, tách con khỏi nhà nội để tránh làm hỏng con?

(Kiến Thức) - Không thể thỏa hiệp với cách nuôi dạy, làm hư cháu của bố mẹ chồng, tôi có nên bỏ chồng để tránh làm hỏng con?

Phải nói ngay rằng, bố mẹ chồng tôi là những người rất tốt, tôi luôn trân trọng ông bà, nhưng riêng với cách nuôi dạy cháu, tôi không thể chấp nhận, vì như vậy không khác gì làm hỏng con
Là một người mẹ ở thời đại này, quá nhiều thông tin bổ ích trên mạng, tôi hiểu rằng không nên nuông chiều trẻ con, con sẽ không biết trân trọng những gì mình có, chưa kể không biết để ý, quan tâm người khác, thậm chí hỗn láo và vô ơn. 
Thế nhưng ông bà chiều cháu vô độ, lúc nào cũng lôi quan điểm "Trẻ con biết gì" để chiều, cũng không bao giờ để tôi dạy dỗ, bảo ban con nên người.
Chồng tôi là con trưởng và cũng là con trai duy nhất trong gia đình toàn con gái nên ông bà chiều cháu đích tôn ra mặt. Nhiều lúc tôi thậm chí cảm thấy ngượng ngùng khi ông bà tỏ thái độ phân biệt ra mặt giữa con trai tôi và con của các cô em chồng.
Điều đáng nói là dù rất nhiều lần tôi đã chia sẻ, cũng như nhờ chồng khuyên can, nhưng cũng không thể nào thay đổi được quan điểm đã đóng đinh của ông bà. 
Toi co nen bo chong, tach con khoi nha noi de tranh lam hong con?
 Ảnh: minh họa
Nếu chỉ gặp ông bà một sớm một chiều thì còn có thể nhịn được, đằng này chồng tôi là con trưởng nên buộc phải ở cùng bố mẹ. Cách bố mẹ chồng dạy dỗ con cái cứ đối lập với tôi từng ngày từng giờ. 
Nếu tôi lấy cớ lôi bác sỹ, chuyên gia trên mạng chia sẻ cách dạy con, ông bà sẽ lại lấy lý do ngày xưa chăm sóc chồng tôi như vậy vẫn nên người ra làm lý do. Không chỉ ông bà bảo thủ, chính chồng tôi cũng nhu nhược và đồng ý theo ông bà. 
Con tôi vì luôn được ông bà chiều vô điều kiện, trong khi mẹ nghiêm khắc, nên tỏ thái độ ra mặt, thường xuyên theo ông bà để vòi vĩnh. Điều này khiến ông bà càng có cớ nói rằng việc nghiêm khắc của tôi là sai lầm. 
Trong nhà thì như vậy, mỗi lần tôi đưa con đi chơi quả thật là cực hình. Trong khi con cái của bạn bè ngoan ngoãn và biết điều, con tôi lại nghịch ngợm, bướng bỉnh, thậm chí có lúc nói hỗn. Thái độ gần như bất lực trước con cái khiến tôi mệt mỏi, cảm thấy mình là người mẹ thất bại và vô cùng xấu hổ trước mắt bạn bè. 
Khó ai ngờ, được bố mẹ chồng yêu chiều như tôi lại cũng có ngày thành bi kịch như vậy. Yêu chiều con, yêu chiều cháu, cuối cùng làm hỏng con cái. 
Câu chuyện nhỏ mà cứ đẩy dần thành mâu thuẫn trong nhà. Sau một ngày đi làm về mệt nhọc, tôi lại vật lộn cho con ăn vài tiếng đồng hồ, rồi làm đủ việc, dọn dẹp trong nhà. 
Quả thật dù là con mình, nhưng vì được nuông chiều nên mải chơi ăn mãi không xong bữa cơm khiến tôi thực sự bực dọc. Nhưng mỗi lần tôi tỏ thái độ, ông bà lại vào cuộc. Kết cục tôi hết bực mình vì con, rồi lại mâu thuẫn bực dọc vì ông bà. 
Đấy chỉ là những mâu thuẫn mỗi ngày, còn lâu dài, con trai tôi sẽ được nuôi dạy thành người thế nào? Tôi không thể làm hỏng đời con được! Nhất định tôi sẽ yêu cầu chồng ra ở riêng, nếu không tôi sẽ quyết định ly hôn. Tôi là mẹ, tôi phải có trách nhiệm quan trọng nhất trong việc nuôi dạy con nên người! 

Nuốt nước mắt nhìn mâm cơm mẹ chồng phần cho con dâu vừa đẻ

Cho con bú xong và ra ngoài ăn cơm, cô con dâu không ngờ chỉ còn lại thức ăn thừa một vài miếng bởi không đẻ được con trai.

Chuyện sinh con trai hay con gái vẫn còn là vấn đề nhức nhối ở nhiều gia đình. Nhiều người làm mẹ chồng vẫn không thể nghĩ thoáng hơn chuyện con dâu sinh cháu đầu lòng là trai hay gái, vẫn ao ước có cháu đích tôn và gây áp lực cho con dâu của mình. Tư tưởng ấy ăn sâu vào nhiều gia đình và trường hợp của cô con dâu dưới đây chính là một câu chuyện như thế.

Cô kể từ ngày mẹ chồng biết cô mang bầu con gái, bà đã thay đổi thái độ chóng mặt. Sau đó, đến ngày sinh, cô đau khổ vì mẹ chồng còn mải đi đánh bài, chồng đi nhậu, chỉ có bố mẹ đẻ của mình đến.

Chồng mua đồ hiệu cho bồ mặc kệ vợ con đói khát

Ngoại tình với người phụ nữ hơn tuổi, chồng tôi bỏ mặc vợ con khốn khổ ở quê. Anh còn rút tiền tiết kiệm, mua cho nhân tình chiếc túi hàng hiệu.

Chồng tôi làm tài xế trên Hà Nội, tôi ở quê chăm sóc nhà cửa, dạy dỗ con cái. Hai vợ chồng kết hôn từ năm 19 tuổi nên giờ con gái đầu tôi đã 20 tuổi. Hai đứa sau, một đứa 15, một đứa lên 10. Con lớn tôi học đại học, trọ gần công ty bố.

Tôi vất vả đồng áng, chăn nuôi lợn gà, người lúc nào cũng thấm đẫm mùi mồ hôi. Chồng tôi thi thoảng tạt về nhà thăm con, mua chút quà bánh rồi lại đi. Mẹ chồng tôi khi xưa còn sống, vẫn than thở, tôi là người có mệnh khổ.