Tâm sự của gái trẻ tự biến mình thành 'mồi ngon' cho Sở Khanh

Lòng thầm biết ơn anh, tôi uống cạn ly và chỉ một lúc sau tôi thấy đầu óc chuếnh choáng, cảm giác rạo rực ham muốn bản năng bừng bừng trỗi dậy, tôi chủ động cuốn anh vào đam mê, mụ mị…

Nhà quá nghèo, ruộng đất ở quê không đủ cho bố mẹ tôi kiếm cái ăn nuôi ba chị em tôi ăn học, là chị cả trong nhà, tôi đành chấp nhận thôi học giữa lớp 12 để khăn gói ra thành phố tự lập, nhường cơ hội cho hai cậu em không phải dang dở con đường đèn sách như tôi.

May mắn tôi được vợ chồng bà chủ quán cơm bình dân gần khu kí túc xá của mấy trường đại học trong thành phố nhận vào làm với mức lương tạm đủ để tôi trả phòng trọ, còn cơm ông bà chủ rộng lòng không lấy tiền, nên chỉ sau 3 tháng làm công tôi đã có được chút tiền gửi về quê phụ giúp bố mẹ.

Vợ chồng chủ quán cơm phúc hậu lại lấy công làm lãi nên quán luôn đông khách, ngoài số sinh viên của nhiều trường Đại học đến ăn thường xuyên còn có công nhân, thợ xây, người bán hàng rong ghé quán, vì vậy ông bà chủ tuyển thêm nhân viên làm theo giờ.

Tam su cua gai tre tu bien minh thanh 'moi ngon' cho So Khanh
 

Trong số những người đến nhân việc tôi dành cảm tình cho Tâm, chàng trai có vóc dáng cao ráo, khuôn mặt nam tính, hiền lành, ít nói. Ngay hôm đầu tiên Tâm đã chia sẻ cùng tôi những công việc nặng để tôi có chút thời gian nghỉ sau vất vả vì bưng bê, chạy bàn phục vụ khách. Tâm thủ thỉ tâm sự anh đang là sinh viên năm hai của một trường Đại học gần đây, gia cảnh ở quê cũng thiếu hụt nên anh tranh thủ đi làm thêm để đỡ phiền dến thu nhập ít ỏi của bố mẹ. Tâm làm ca chiều từ 17h đến 21h tối vì ban ngày anh bận dến giảng đường. Ông bà chủ cũng quý mến Tâm khi anh chăm chỉ, chẳng từ nan việc gì và làm đến đâu gọn gàng, ngăn nắp, sách sẽ đến đấy.

Được ăn cơm phố, mưa chẳng đến mặt, nắng chẳng đến da nên tôi ngày càng nở nang, trắng trẻo, xinh xắn. Thỉnh thoảng nghe đám sinh viên nam buông lời tán tỉnh tôi, bà chủ lại ý nhị gần xa nhắc nhở rằng “có thân thì lo mà giữ, kẻo vướng ba cái chuyện yêu đương qua đường rồi khổ thân mình, khổ lây cho bố mẹ”, tôi biết bà chủ có thương mới quan tâm đến mình như thế nên tôi cũng ý thức để giữ.

Cách đây chưa đầy tháng, nhân dịp nghỉ lễ dài ngày, quán cơm vắng khách nên ông bà chủ tạm đóng cửa để về quê thăm bố mẹ, họ hàng. Khi biết tôi không rời thành phố, ông bà chủ cho tôi một số tiền xứng đáng để tôi trông quán cho ông bà. Tối tôi chốt chặt cửa quán rồi chèn thêm bàn ghế vào mà vẫn sợ… Nỗi sợ vu vơ khiến tôi trằn trọc quá khuya mà không sao chợp mắt được, tôi đánh bạo gọi điện thoại cho Tâm, may mắn anh cũng không về quê, anh nhẹ nhàng trấn an tôi và hứa sẽ bên tôi đế lúc nào tôi hết sợ anh mới về lại kí túc xá.

Anh đem đến cho tôi một ổ bánh mì kẹp thịt nóng sốt, một chai nước cam chưa mở nắp nên tôi yên tâm đón nhận món quà mộc mạc từ anh. Đợi tôi ăn xong ổ bánh mì, anh mới tự tay mở chai nước cam rót cho tôi một cốc đầy. Lòng thầm biết ơn anh, tôi uống cạn ly và chỉ một lúc sau tôi thấy đầu óc chuếnh choáng, cảm giác rạo rực ham muốn bản năng bừng bừng trỗi dậy, tôi chủ động cuốn anh vào đam mê, mụ mị…

Trưa tròn bóng hôm sau tôi mới cất được người ra khỏi chiếc giường, hoảng hốt vì chợt hiểu chuyện gì vừa xảy ra đêm qua, khi chỉ còn một mình tôi trong quán.

Tôi đợi anh trong tuyệt vọng suốt vì kì nghỉ lễ còn lại mà không sao liên lạc được cùng anh.

Bà chủ quán nhìn tôi ái ngại khi hiểu rõ sự tình, bà bảo anh ta chỉ là người làm thuê nhận tiền công theo giờ, mà ở quanh đây có đến hàng nghìn sinh viên làm sao mà tìm? Vả lại ai chứng minh được anh ấy là sinh viên? Đau đớn, thất vọng tôi chỉ cầu mong không có hậu quả nào cho cái đêm mà tôi tự nguyện dâng hiến hay là nạn nhân của kẻ lừa tình đó. Nếu có chuyện, chắc tôi không dám trở về quê gặp lại bố mẹ và các em của mình…

Tam su cua gai tre tu bien minh thanh 'moi ngon' cho So Khanh-Hinh-2

Khi thấy chồng bước ra cùng người đó, tôi rụng rời chân tay

Đời này đúng không ai học được chữ ngờ, tôi có chết cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra cảnh đó.

Cưới nhau hơn 3 năm, có một con trai lên 2 tuổi, vợ chồng tôi gần như chưa có một ngày hạnh phúc trọn vẹn. Tất cả là vì chồng tôi, tôi là vợ anh, ở bên cạnh anh hàng ngày nhưng chưa bao giờ cảm nhận được trọn vẹn tình cảm anh dành cho tôi. Ở anh lúc nào cũng có sự xa cách, hờ hững, tôi cũng không lý giải được cảm giác đó là gì, nhưng tôi biết anh không hoàn toàn yêu tôi.

Đêm tân hôn bị chồng cho uống thuốc ngủ, vợ ngã quỵ biết sự thật cay đắng

Cứ ngỡ cuộc đời Huệ đã được bước sang trang mới nhưng nào ngờ, mọi thứ đúng là không như mơ.

Huệ quen Tuấn trong tiệc sinh nhật của một người bạn trong giới con nhà giàu. Nhà Huệ thì gia cảnh bình thường nhưng nhờ tài giỏi, nỗ lực cô cũng có được vị trí công việc đáng mơ ước và quen biết thân thiết với nhiều người tầng lớp thượng lưu. 29 tuổi, cô tự mua được xe, được nhà nhưng chuyện tình duyên thì chẳng đâu vào đâu.

Lần đầu tiên gặp, Huệ cũng khá ấn tượng với Tuấn. Anh điển trai, men lỳ, có cái gì đó lạnh lùng nhưng lại rất cuốn hút Huệ. Huệ chủ động tấn công Tuấn, đó là lần đầu tiên cô làm chuyện đó với một người con trai. Không khó để Tuấn bắt sóng ngược lại. Vì Huệ xét toàn diện mà nói cũng khá đủ tiêu chuẩn của Tuấn. Không lâu sau họ thành một cặp.

Dem tan hon bi chong cho uong thuoc ngu, vo nga quy biet su that cay dang

Ảnh minh họa 

Đám cưới được diễn ra nhanh chóng bởi tuổi tác 2 người không còn trẻ hơn nữa gia đình hai bên lại giục giã. Tiếp xúc nói chuyện, Huệ thấy Tuấn có thể khiến cô dựa dẫm được, anh cũng tỏ ra hết sức chiều chuộng và ga lăng với cô. Có lẽ cũng là lần đầu tiên Huệ cảm nhận được tình yêu của một người đàn ông dành cho mình.

Đêm tân hôn, Huệ bẽn lẽn trong bộ nhất tiến về phía chồng. Tuấn ân cần ôm lấy Huệ, không quên đặt lên trán Huệ một nụ hôn tình cảm. Cứ nghĩ tiếp theo đó sẽ là những giây phút mặn nồng nhưng chồng Huệ lại đưa cho cô một ly nước cam. Nói cô uống để tốt cho sức khỏe. Huệ vui mừng làm theo luôn.

Chẳng hiểu sao, uống xong một lúc mà cô buồn ngủ ríp cả mắt. Cứ thế chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Nửa đêm, thấy miệng đắng ngắt, Huệ mò dậy để uống nước. Cô mơ màng sờ bên cạnh không thấy chồng đâu, bộ quần áo ngủ vẫn còn y nguyên trên người. Cô mới bồi hồi nhớ lại. Họ chưa tân hôn, cô tự thiếp đi sau khi anh cho cô uống cốc nước.

Nửa đêm lại chẳng thấy chồng, linh tính mách bảo cô lục lọi khắp phòng tìm dấu vết thì thấy được một vỉ thuốc ngủ trong thùng rác. Cô vội vã đi tìm chồng. Vừa bước chân tới gần phòng khách, cô nghe thấy tiếng chồng đang nói chuyện với ai đó "em cho cô bé uống thuốc ngủ rồi, em chỉ yêu mỗi anh thôi, anh yên tâm em xử lý được mà, nhớ anh".

Chồng tôi đang nói chuyện với một người đàn ông khác và xưng anh em ngọt xớt như thế. Chồng tôi là gay ư. Tôi chẳng thể nào tin được chuyện này. Người đàn ông lịch lãm, ga lăng tôi quen biết, tôi nghĩ có thể dựa dẫm lại không yêu tôi. Vậy anh ta lấy tôi để làm gì. Cuộc tưởng chừng tốt đẹp viên mãn của tôi cuối cùng lại biến thành thế này. Tôi phải làm sao đây.

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.