Nhìn vết răng trên tay mẹ chồng, tôi kiên quyết đem con đi gửi nhà trẻ

Thấy tôi cứng rắn quá, mẹ chồng lại sụt sùi, tối đến thì cứ ôm cháu suốt trong phòng.

Mẹ chồng tôi rất thương cháu. Từ lúc tôi sinh cu Tít đến giờ, bà chăm bẵm, bế bồng còn nhiều hơn cả tôi. Hồi còn cho bú, đêm bà bế cháu lên phòng mình ngủ, khi nào cháu khóc vì đói mới bế xuống cho tôi. Cháu bú no bụng rồi lại bế đi.

Hiện tại, con tôi đã 2 tuổi rồi mà mẹ chồng vẫn không cho cháu đi học nhà trẻ. Tôi đề cập đến chuyện này, bà lại gạt đi ngay. Bà nói cháu còn nhỏ, bà lại ở nhà không làm gì thì trông cháu cho đỡ buồn. Chuyện nhà cửa, cơm nước đã có bố chồng tôi lo, bà chỉ trông chừng, cho cháu ăn rồi dẫn cháu sang nhà hàng xóm chơi thôi. Được bà nội bênh vực nên con tôi ngang bướng, cáu kỉnh lắm. Thằng bé đòi gì là phải có thứ đó, nếu không sẽ giãy nảy, khóc um sùm lên.

Hôm qua, tôi đang làm báo cáo ở nhà thì nghe tiếng khóc dữ dội của con mình. Sau đó là tiếng hét của mẹ chồng. Tôi vội chạy ra sân xem thử chuyện gì xảy ra thì bất ngờ khi thấy con tôi đang "gặm" tay bà nội. Thằng bé cắn đến mức mẹ chồng tôi đau xuýt xoa, nhăn cả mặt. Tôi giận dữ quát lên, thằng bé mới bỏ tay bà nội ra.

Nhìn vết cắn rướm máu trên tay mẹ chồng, tôi giận run người. Nhưng chưa kịp để tôi dạy con, mẹ chồng đã bế cháu chạy vào nhà.

Tối đó, tôi phát hiện trên tay bà không chỉ có một vết cắn mà còn rất nhiều vết khác nữa. Thế là tôi kiên quyết tìm nhà trẻ để gửi con đi học, không thể để thằng bé ở nhà mãi rồi vòi vĩnh, hành hạ ông bà. Lần này, thấy tôi cứng rắn quá, mẹ chồng lại sụt sùi khóc lóc rồi bế con tôi ở mãi trong phòng không chịu ra ăn cơm.

Bố chồng bảo cứ để cháu ở nhà thêm một thời gian nữa, cháu còn nhỏ, cho đi học rất tội nghiệp. Hơn nữa mẹ chồng tôi cũng vì thương cháu quá nên mới chiều chuộng cháu một cách vô tội vạ, việc này để ông trao đổi lại với bà. Nhưng tôi vừa thương mẹ chồng vừa cảm thấy để con ở nhà thì con chỉ càng hư thôi. Tôi phải làm sao để bố mẹ chồng đồng ý cho mình đem con đi gửi trẻ đây? 

Mẹ chồng gọi thông gia đến đưa con dâu đi đẻ, ớn lạnh lý do

Lúc đó, tôi bị vỡ ối, nhưng chồng và mẹ chồng không đưa tôi đi bệnh viện ngay mà gọi cho bố mẹ tôi đến.

Tôi và chồng quen nhau tại câu lạc bộ ở trường đại học, anh hơn tôi 2 tuổi. Tôi là con một trong nhà, gia đình cũng thuộc dạng khá giả nên được bố mẹ chiều chuộng từ bé, chưa từng phải trải qua điều gì khó khăn cả. Còn gia đình chồng tôi có điều kiện kinh tế kém hơn, bố anh qua đời khi anh còn học đại học, sau anh còn có một cậu em trai nữa.

Hồi đó tôi yêu chồng vì thấy anh là một người hiền lành, chăm chỉ và chiều chuộng tôi. Nghĩ rằng anh là một người có thể trông cậy cả đời nên khi anh ngỏ lời cầu hôn sau 4 năm yêu nhau tôi đã đồng ý ngay. Khi đó tôi và anh đều đã đi làm, anh là nhân viên IT tại một công ty nước ngoài nên có mức lương khá cao, còn tôi chỉ là một nhân viên văn phòng nên lương thấp hơn anh tận 2 bậc.

Mẹ chồng không cho con trai ra ở riêng với bí mật bàng hoàng

Bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao mẹ chồng giữ khư khư căn nhà đó cho riêng mình.

Đôi lúc tôi thấy mẹ chồng hơi hà khắc và đối xử với vợ chồng tôi quá khó khăn. Bà ấy đẻ được hai con, một trai một gái thì cô em út luôn nhận tất cả những đặc quyền rất tuyệt vời. Chẳng hạn như mẹ chồng có 300 triệu tiết kiệm thì khi em ấy kết hôn, bà cũng tặng hết trước sự làm chứng của toàn họ hàng.

Ngược lại, vợ chồng tôi lấy nhau rồi vẫn phải sống chung với mẹ chồng. Ngày xưa hồi bố chồng còn sống, gia đình rất yên bình vì hễ mẹ chồng nổi giận thì bố chồng sẽ luôn có cách để kiềm chế bà ấy. Song đáng tiếc thay, bố chồng mất quá đột ngột sau một vụ tai nạn, ông ra đi khi tôi mới chỉ về làm dâu được vài tháng.

Em dâu có thai, tôi mang đồ sang thăm và bàng hoàng khi nghe chuyện

Nếu không phải vì tiếng bước chân nhẹ nhàng thì có lẽ tới giờ tôi vẫn chưa được mở rộng tầm mắt nhìn rõ con người của em dâu.

Em dâu kém tôi 3 tuổi, cô ấy mới về nhà này từ hồi đầu năm 2021. Tuy năm vừa rồi dịch bệnh liên miên nhưng bố mẹ chồng vẫn đồng ý cho em dâu và em trai chồng dọn ra ở riêng. Bởi nhà em dâu cũng có nền tảng kinh tế vững chắc, hai nhà kết hợp nên đã chọn cho các con một căn mặt đất rộng rãi. Bố mẹ chồng tôi rõ là chiều con trai út hơn. Có thể bởi một phần vì chồng tôi làm ra kinh tế khá giả vượt trội.

Hàng tháng, lương của chồng tôi rơi vào khoảng 40-50 triệu đồng, tôi cũng không hề kém cạnh, kiếm được đâu đó ngàn đô. Quan điểm của tôi không cũ kỹ, cổ hủ kiểu phụ nữ phải ở nhà nội trợ. Mỗi ngày đi làm cũng là mỗi ngày tôi được sống vui vẻ hạnh phúc, được trau dồi và bồi đắp bản thân. Những lúc chồng hăng say miệt mài với dự án lớn, tôi cũng muốn được nhiệt huyết với công việc của mình để haivợ chồngthêm thông cảm cho nhau và gắn kết.