Mỗi lần về quê, chúng tôi tốn kém như thể đi du lịch cả tuần

Từ ngày chồng biết lái xe, lần nào anh cũng nói là mượn xe bạn để về quê. Đến khi nghe cuộc nói chuyện giữa 2 bố con anh ấy, tôi mới biết chồng bỏ ra 1 khoản tiền không nhỏ để thuê xe.

Chồng tôi mắc "bệnh nan y", đó là bệnh sĩ diện, cực kỳ khó chữa, suốt 9 năm nay, tôi càng chỉnh "bệnh" anh càng nặng hơn.

Thu nhập của vợ chồng tôi mỗi tháng được 30 triệu. Tôi muốn thuê phòng trọ ở cho rẻ, số tiền tiết kiệm được để dành mua nhà. Nhưng chồng nói phải thuê nhà ở cho rộng rãi, anh không muốn sống trong phòng trọ hơn 20m2.

Vậy là từ khi cưới đến nay, mỗi tháng tôi phải bỏ ra 6 triệu tiền thuê nhà ở, tiếc tiền lắm nhưng tính chồng bảo thủ. Tôi mà nói nhiều anh lại nổi khùng lên mắng vợ toàn những lời khó nghe.

Lúc trước, mỗi lần về quê, chúng tôi thường dùng xe máy. Mấy năm nay, chồng thi được bằng lái xe, anh thường mượn xe bạn bè để về.

Tháng trước, gia đình tôi về quê nội chơi, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bố và chồng. Bố hỏi vợ chồng tôi mới mua xe phải không? Chồng tôi nói là làm gì có tiền mà mua xe, lần nào về cũng phải bỏ ra 15 triệu thuê xe tự lái.

Tiếc tiền quá, sau đó, tôi chất vấn chồng. Anh nói rằng ngày trước được mang tiếng học giỏi nhất họ, bây giờ mấy đứa em kém cỏi hơn đều có xe ô tô, chẳng lẽ anh lại thua mấy người ấy sao. Thì ra, chồng chấp nhận bỏ ra 1 khoản tiền lớn để thuê xe sang về quê cho đẹp mặt.

Ngày hôm kia, bố gọi điện báo về ăn giỗ tổ, nghe nói năm nay con cháu ở khắp mọi nơi về rất đông. Năm nào vào ngày này, những người con đi làm xa về cũng ủng hộ tiền, bố nhắc chúng tôi nên có chút ít cho gia đình được nở mày nở mặt.

Tôi bảo lần này về quê nội nên đi xe khách cho rẻ, ủng hộ là tùy tâm, gia đình còn khó khăn, chỉ nên góp 2 triệu là được, không thể đua đòi với những anh em giàu có khác. Chồng nói trong nhà dù không có tiền thì về quê vẫn phải đàng hoàng, không thể thua kém ai được. Nếu tôi không chịu đưa tiền cho thì anh ấy sẽ vay đồng nghiệp, khi nào có lương rồi trả dần.

Tôi thật sự chán nản, không thiết tha về quê khi chồng nói sẽ ủng hộ dòng họ 10 triệu và thuê chiếc xe xịn chắc khoảng 20 triệu đồng trong 2 ngày. Tôi không biết phải nói sao để chồng sống đúng với hoàn cảnh thật của gia đình, đừng vì sĩ diện với người khác rồi phải gồng mình kiếm tiền trả nợ? Và cứ ăn tiêu thế này thì bao giờ mới có tiền mua nhà đây?

Anh trai đòi mẹ mua xe hơi, đáp trả của bà làm tôi mất ngủ

Lo anh tôi lớn tuổi khó lấy được vợ nên bố mẹ hối thúc chuyện lập gia đình. Nào ngờ, anh yêu cầu bố mẹ mua xe hơi mới chịu đi tìm bạn gái.

Anh tôi năm nay 37 tuổi, chưa có vợ, hiện đang làm thợ điện nước. Mang tiếng đi làm lương khá nhưng chẳng tiết kiệm được đồng nào. Có những tháng tụ tập chè chén với bạn bè nhiều quá còn bị âm tiền, phải xin tiền mẹ hoặc vay của em gái.

Thứ 6 vừa rồi, anh tôi xin tiền mẹ đi sửa xe máy. Mẹ bực bội nói là tháng này anh xin quá nhiều tiền, lúc thì sinh nhật bạn, khi thì trả nợ, bố mẹ già rồi, làm gì ra tiền. Bố bảo anh tôi lấy vợ về cho vợ quản lý, lớn tuổi không cưới sớm thì sau này "cha già con mọn" rồi khổ thân.

Gây tai nạn cho người ta, chồng tôi không nhận lỗi còn thách thức

Dù biết là sai nhưng chồng tôi không chịu nhận lỗi, vẫn lớn tiếng lấn át người ta. Bây giờ thì anh rước họa về gia đình thật rồi.

Ngày còn yêu nhau, tôi biết chồng cục tính, hay nói những lời mang tính sát thương với mọi người. Thế nhưng vì yêu anh quá nhiều, tôi cho rằng về sống với nhau, chồng sẽ chín chắn thay đổi dần. Nhưng tôi nhầm thật sự, càng sống với anh tôi phát hiện ra nhiều tính xấu.

Mỗi lần nói chuyện với ai, chồng phải luôn là người nói cuối cùng. Trong lúc tranh cãi, anh hay lớn giọng để lấn át lời nói của người khác. Biết cái tính khó chịu của chồng tôi nên mọi người im lặng cho anh là đúng nhất. Nhưng tôi biết trong lòng họ là sự chán ghét và coi thường anh. Chính vì thế mà bạn bè của chồng tôi cứ dần ít đi.

Chồng đi nước ngoài tưởng vợ ra đón, ai ngờ là... anh hàng xóm

Đối với đàn ông, bị vợ phản bội nó đau lắm mọi người ạ. Nhà của tôi anh hàng xóm ra mở, vợ tôi thì hằng tối anh ta ôm.

Từ trước đến giờ, tôi thấy mọi người cứ chê trách đàn ông là bạc tình bạc nghĩa. Rồi khi xa vợ con thì thế này thế kia. Nhưng ở hoàn cảnh của tôi thì ngược lại. Nói ra cũng thấy xấu hổ lắm. Có điều mấy hôm nay, lòng tôi cứ rối như tơ vò và chẳng biết phải làm thế nào. 

Tính ra thì tôi kết hôn được 6 năm rồi. Hồi ấy, vợ chồng tôi đến với nhau là do mai mối. Hay nói đúng hơn thì bố mẹ đặt đâu, con ngồi đấy. Thế nhưng khi về chung một nhà, tôi chưa bao giờ có tư tưởng là sẽ có người khác ngoài vợ mình. Sau khi vợ sinh bé đầu tiên, cô ấy tụt đến 10kg vì phải thức đêm chăm con và hút sữa.