Mãi mới tái hôn lần 2 nhưng tôi phải đuổi vợ ngay lập tức

Đám cưới được diễn ra tại khách sạn nhỏ, với sự tham dự của người thân thiết hai bên gia đình. Con gái 10 tuổi của tôi cũng vui vẻ đồng ý.

Sau khi vợ mất, tôi một mình nuôi con gái. Ở tuổi 40, tôi mới thực sự cảm thấy cô đơn, dần quên được người vợ quá cố nên dành nhiều thời gian hơn cho bản thân. Tôi gửi con về cho ông bà nội, đôi lúc tôi lại chạy qua thăm nom con. Ngoài giờ làm, tôi tham gia nhiều các câu lạc bộ nhảy ở trung tâm. Tại đây, tôi tình cờ quen một cô gái. Cô ấy kém tôi 5 tuổi và đã từng qua một lần đò nhưng chưa có con.
Ban đầu chúng tôi chỉ xem nhau là bạn, nhưng dần dần trò chuyện, tôi có cảm giác như cô ấy rất hợp với mình. Một lần cô ấy đang nhảy với tôi thì bỗng dưng bị ngất, tôi vội vàng đưa cô ấy vào viện. Bác sĩ bảo nguyên nhân do huyết áp thấp nhưng cũng nên ở lại một vài ngày để bồi bổ. Trong suốt thời gian đó, tôi chăm sóc cô ấy tận tình.
Đến khi ra viện, cô ấy bỗng tâm sự: "Anh thật tốt với em. Mấy năm qua em sống một mình rồi, giờ em rất muốn anh làm chỗ dựa cho phần đời còn lại của em". Câu nói ấy khiến trái tim tưởng chừng không thể rung động vì ai đập loạn nhịp, tôi thấy mình là người quan trọng nhất đối với cô ấy lúc này nên vui vẻ gật đầu ngay.
Là người sống truyền thống, tôi muốn mình sẽ tổ chức một đám cưới nhỏ cho vợ không phải thiệt thòi. Tôi không muốn yêu chơi bời như một số người xung quanh, tôi muốn có một mái ấm thực sự. Đám cưới được diễn ra tại khách sạn nhỏ, với sự tham dự của người thân thiết hai bên gia đình. Con gái 10 tuổi của tôi cũng hiểu chuyện, nó vui vẻ cho tôi đi bước nữa mà không ngăn cản hay phàn này gì. Vợ mới của tôi cũng rất vui vẻ hứa với tôi rằng, sau khi về chung một nhà, cô ấy sẽ đón con bé về ở chung và xem như con ruột của mình.
Mai moi tai hon lan 2 nhung toi phai duoi vo ngay lap tuc
 
Đêm tân hôn, sau khi tắm rửa xong, tôi trở về phòng. Ngày hôm đó tôi rất hạnh phúc vì mọi thứ đều như ý nguyện. Trước khi lên giường ngủ, vợ bỗng ngỏ lời: "Em có một đề nghị thế này, mong anh chấp nhận". Tôi nói: "Có gì em cứ nói, một điều chứ mười điều anh cũng chấp nhận làm tất cả cho em. Với anh, giờ em là cả thế giới".
Sau đó, vợ tôi lấy trong túi xách ra một bức ảnh, đó là ảnh cưới của cô ấy với chồng cũ. Cô ấy nói: "Em tái hôn với anh rồi nhưng vẫn muốn giữ bức ảnh này làm kỉ niệm, và em muốn để nó ở bàn làm việc trong phòng".
Nghe vợ nói xong, tôi tức điên người không thể chịu đựng được. Cô ấy đã cưới tôi rồi mà còn vấn vương chồng cũ, việc giữ ảnh kỉ niệm cũng không hề tôn trọng tôi chút nào. Chúng tôi cãi nhau rất to. Khi nóng giận lên, tôi đuổi vợ ra khỏi nhà mà không cần suy nghĩ nhiều.
Rất may mà chúng tôi chưa đăng kí kết hôn, không thì giờ ra tòa cũng khó khăn. Giờ ngồi nghĩ lại, tôi thấy cuộc đời mình cũng vất vả, trải qua hai lần kết hôn rồi mà không đâu vào đâu. Trong tương lai chắc tôi sống một mình và dành thời gian nhiều hơn cho con, tận hưởng cuộc sống theo cách riêng chẳng phụ thuộc vào ai.

Tò mò với cuộc sống hiện tại của Phượng "Thị Nở" sau tái hôn

Sau khi thông báo tái hôn, nhiều người vô cùng tò mò về cuộc sống hiện tại của Phượng Thị Nở tức Quách Thị Kim Phượng, cô gái từng đổi đời nhờ phẫu thuật thẩm mỹ.

To mo voi cuoc song hien tai cua Phuong
 Giữa tháng 11/2020, Phượng Thị Nở tức Quách Thị Kim Phượng khiến ai nấy cũng bất ngờ khi chia sẻ hình ảnh diện váy cưới xinh đẹp kèm theo caption: ''Em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trong đời anh''.

Định tái hôn với chồng cũ, tôi 'quay đầu' khi nghe đối thoại này

Chúng tôi đã ly hôn 3 năm, chứng kiến cảnh con thiếu thốn tình cảm của bố nên tôi cũng có ý định tái hôn với chồng cũ.

Chồng cũ học cùng trường đại học nhưng trên tôi 2 khóa. Lúc đó tôi là hoa khôi lớp nên có rất nhiều người theo đuổi, anh cũng là người mến mộ tôi nhưng không dám thể hiện lộ liễu. Sau này anh tâm sự rằng khi ấy anh cảm thấy điều kiện gia đình quá bình thường, diện mạo cũng bình thường nên sợ tôi từ chối thẳng thừng.

Về sau, tôi và anh cùng tham gia công tác đoàn rồi yêu nhau lúc nào không hay, đúng kiểu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, mưa dầm thấm đất.

Ly hôn dắt con về nhà mẹ đẻ, tôi tủi thân vì em dâu

Bố mẹ tôi có hai người con, tôi là chị, dưới tôi còn một đứa em. Em tôi được chiều, từ nhỏ nó đã giành hết tình thương của bố mẹ với tôi. Cho dù nó có bắt nạt tôi thế nào, người được bênh vẫn là nó.

Gia đình tôi điều kiện không tệ nên bố mẹ cũng cho tôi học lên đại học. Ở đại học, tôi có bạn trai. Do thiếu thốn tình cảm từ nhỏ nên với tôi, anh ấy là vật báu, là tất cả những gì tôi có.

Chúng tôi kết hôn sau khi ra trường, dù bố mẹ tôi không ưng chồng tôi cho lắm. Họ chê gia cảnh anh ấy nghèo. Bố chồng tôi lại còn hay rượu chè, cờ bạc. Mỗi lần nhậu nhẹt về ông ấy lại đánh đập mẹ chồng tôi. Nhưng dù gia đình chồng phức tạp, tôi vẫn vì yêu mà về làm dâu trong nhà anh ấy.

Cưới nhau chưa được bao lâu thì tôi sinh con. Nhà nhiều việc, lại tối mắt tối mũi vì tiền nên bố mẹ chồng có nhiều điều không hài lòng về tôi, đặc biệt từ khi có cháu, tôi trở nên căn cơ hơn và muốn dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho con, không còn rộng tay chi tiêu cho gia đình chồng.

Tôi ở xa nhà không có ai nương tựa, chỉ biết dựa vào bản thân nên đã nhờ mẹ chồng chăm con, còn tôi vất vả làm việc bên ngoài. Dần dần, tôi có thể kiếm được nhiều tiền hàng tháng nhờ sự nỗ lực của bản thân, nhưng chồng tôi vẫn giậm chân tại chỗ. Bây giờ thu nhập của tôi gấp ba, bốn lần của chồng. Chính vì điều này mà anh ấy tự ti, ghét vợ, anh ấy tức giận với sự yếu kém của mình nhưng lại đổ tội coi thường chồng lên đầu tôi.

Dần dần, chồng tôi bắt đầu uống rượu như bố anh ấy và sẽ đánh tôi khi say. Không còn cách nào khác, tôi buộc lòng ly hôn và dắt con tôi về nhà bố mẹ đẻ.

Ly hon dat con ve nha me de, toi tui than vi em dau
Ảnh minh họa: Sohu

Về quê, mẹ con tôi muốn làm lại từ đầu. Nhưng ngôi nhà bây giờ còn có vợ chồng em trai tôi đang sống cùng ông bà nữa nên cũng khá bất tiện.

Bố mẹ tôi đã già không còn làm ra tiền nên chi tiêu ăn uống sinh hoạt giao lại cho vợ chồng em trai tôi lo. Em dâu thấy mẹ con tôi về thì nói với mẹ tôi rằng tôi phải góp tiền sinh hoạt mỗi tháng. Tôi cảm thấy cũng nên như vậy để giữ thể diện cho bố mẹ tôi trước em dâu, nên tôi định góp 3 triệu nhưng em dâu bảo 5 triệu mới đủ.

Tôi bỏ việc cũ để về quê nên tạm thời chưa có thu nhập. Vì cần tiền sinh hoạt để đưa em dâu nên phải kiếm gấp một công việc. Công việc vất vả, tôi thường phải về rất muộn.

Mỗi khi tôi về đến nhà, cả nhà đã ăn cơm xong. Em trai và em dâu ngồi xem TV và ăn hoa quả trên ghế sofa. Còn trong bếp, cơ bản là không còn thức ăn ở nhà, đồ phần tôi rất ít. Có hôm tôi về, vì nhìn thức ăn lèo tèo vài miếng thịt với mấy cọng rau thừa, không nuốt nổi nên không ăn mà đi ngủ. Đến tối hôm sau, còn chẳng có cơm phần lúc tôi về.

Cho đến một hôm không nhịn được nữa tôi hỏi mẹ tại sao không có thức ăn khi tôi về, thì em dâu nói: "Em xin lỗi, hôm nay em đi làm về mệt quá nên ăn nhiều hơn. Mà có hôm phần chị, chị lại chẳng ăn nên em mới nghĩ không cần phần ấy".

Tôi đau lòng chỉ biết khóc thầm khi nghe em dâu nói. Nếu có điều kiện, tôi sẽ dọn ngay ra ngoài, nhưng với năng lực tài chính hiện thời của tôi thì không được, mà ở chung với chính gia đình mình thế này, tôi cảm thấy tủi thân như sống giữa những người ngoài vậy.

Bố mẹ cũng thương tôi nhưng lại đang do vợ chồng em trai nuôi nên không biết nói thế nào. Tôi phải làm sao trong hoàn cảnh này đây?