Xứ sở của nhà sư tự ướp xác

Ngôi chùa cổ ở tỉnh Yamagata, Nhật Bản là một thế giới biệt lập với xã hội siêu hiện đại bên ngoài. Đó là nơi các nhà sư “tự ướp xác”.

Không cần loại bỏ nội tạng

Tượng đất hóa vàng trong ngôi chùa cổ

Chùa Sùng Bảo thuộc xã Xuân Dục (Mỹ Hào - Hưng Yên) vốn rất nổi tiếng với truyền thuyết tượng đất hóa vàng. 

Đây còn là ngôi chùa có một cái giếng thiêng từng bị tướng giặc Cao Biền trấn yểm hòng chặn long mạch của nước ta.

Kỷ lục Bảo tượng đúc bằng đồng nguyên khối lớn nhất châu Á

Ông Biswaroop Roy Chowdhury - TGĐ Tổ chức Kỷ lục Châu Á đã trao bằng Kỷ lục Châu Á "Bảo tượng Phật hoàng Trần Nhân Tông đúc bằng đồng nguyên khối lớn nhất châu Á”. 

Ông Biswaroop Roy Chowdhury trao bằng kỷ lục Bảo tượng Phật hoàng.
 Ông Biswaroop Roy Chowdhury trao bằng kỷ lục Bảo tượng Phật hoàng.
Ngày 22/3 tại Tp.HCM, ông Biswaroop Roy Chowdhury - TGĐ Tổ chức Kỷ lục Châu Á đã trao bằng Kỷ lục Châu Á "Bảo tượng Phật hoàng Trần Nhân Tông đúc bằng đồng nguyên khối lớn nhất châu Á” cho đại diện GHPGVN tỉnh Quảng Ninh là đơn vị quản lý và bà Phạm Thị Mai Hoa - GĐ Công ty Xây dựng mỹ thuật Hà Nội là đơn vị thi công.

Pháp tu Quan Âm

Pháp tu Quan Âm chủ yếu nói về hạnh Quan Âm và chúng ta áp dụng pháp tu của Ngài trong cuộc sống của chúng ta. 

Nói đến hạnh Quan Âm, chúng ta biết Ngài có hạnh lóng nghe tiếng nói tâm trạng đau khổ của tất cả chúng sanh. Vì vậy, một số người nghĩ rằng tu theo Quan Âm thì cần tập hạnh này. Thuở nhỏ, tôi cũng đã từng tập tu hạnh này, nhưng rất khó và coi chừng nguy hiểm, vì chúng ta chưa phải là Quan Âm nhưng lóng nghe tiếng đau khổ của chúng sanh thì đưa điều khổ đó vào mình sẽ không thể chịu đựng nổi. Thật vậy, nghe việc khổ của một người thân mà chúng ta đã cảm thấy nặng lòng, huống chi là nghe nhiều người thì càng khổ tâm hơn, chắc chắn tâm chúng ta không yên được. Lóng nghe tiếng khổ đau của chúng sanh là việc khó làm của Bồ-tát, không phải phàm phu làm được. Nghe hạnh Bồ-tát tốt đẹp như vậy, chúng ta thường sanh kính trọng; nhưng làm theo các Ngài thì ở một chừng mực nào đó mới an toàn.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.

Hôn nhân phải do mình tự quyết

Thương con thì sẽ tham mưu, góp ý nhưng cần tuyệt đối tôn trọng quyền lựa chọn và tự quyết của con cái.

HỎI: Năm nay tôi 25 tuổi. Tôi và bạn trai (bằng tuổi) yêu nhau cho đến nay đã được hơn 8 năm. Trong khoảng thời gian yêu nhau đó, tôi luôn giấu giếm bố mẹ nên gia đình không hề biết tôi có người yêu. Bố mẹ tôi rất thương con, nhưng chưa bao giờ bố mẹ chịu hiểu con cái, và tôi cũng chưa bao giờ dám ngồi đối diện nói chuyện với bố mẹ vì mỗi khi kết thúc câu chuyện thì bố mẹ đều cho rằng tôi là trẻ con, không biết gì.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Gia đình tôi rất gia giáo, nhà chỉ có hai chị em nên bố mẹ đặt rất nhiều kỳ vọng vào tôi, luôn hy vọng tôi sẽ lấy được một người khiến bố mẹ nở mày nở mặt và làm tôi hạnh phúc. Thời điểm gần đây, mẹ tôi đi đám cưới ở đâu về cũng đều bóng gió, “sao con người ta giỏi thế, lấy được thằng rể nhìn phát thèm, không như con gái mình”. Bản thân tôi đã học xong thạc sĩ ở nước ngoài, hiện nay đang làm việc tại một cơ quan nhà nước, công việc nhìn chung là ổn. Hiện chuyện tình cảm của chúng tôi đang bị gia đình tôi cấm cản dữ dội, nguyên nhân chỉ vì sự chênh lệch về nhiều phương diện giữa tôi và bạn trai. Bạn trai tôi chỉ học hết cấp 3, bỏ dở đại học rồi sang Nga làm ăn. 5 năm ở xứ người, cậu ấy phải tự lập, bươn chải mặc dù nhà cậu ấy cũng khá giả. Từ một người con trai mê chơi, nay cậu ấy đã trở nên đĩnh đạc, hiểu biết và trách nhiệm hơn nhiều. Từ ngày cậu ấy đi Nga, tình yêu của chúng tôi cũng trải qua rất nhiều sóng gió có những lúc tưởng chừng sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, nhưng rồi định mệnh khiến chúng tôi gặp lại và yêu nhau hơn. Sau tất cả những chuyện ấy, tôi nhận ra cậu ấy mới là người yêu tôi nhất và cũng là người tôi cần nhất. Mỗi lúc ở bên cậu ấy, tôi thấy được là chính mình, thấy rất vui và hạnh phúc, dù hiện cậu ấy đang ở xa. Bố mẹ tôi lo sợ rằng, bạn trai tôi không có bằng cấp thì không thể có một công việc tốt và ổn định. Bố mẹ khuyên tôi nên tìm hiểu một người nào đấy “ngang bằng” với mình, công việc và thu nhập ổn định thì cuộc sống vợ chồng mới hạnh phúc. Bố mẹ tôi khuyên can rất nhiều, vận động tất cả mọi người hai bên nội ngoại vào để khuyên tôi nữa. Nhưng càng khuyên nhiều, tôi lại càng muốn làm ngược lại. Bố mẹ nghĩ tôi là con nít và đang bị u mê bởi tình yêu. Còn về phía người yêu tôi, cậu ấy rất buồn vì những suy nghĩ ấy của gia đình tôi. Cậu ấy bảo, nếu không phải vì quá yêu tôi thì cậu ấy sẽ không như thế này. Vì một người từng trải, biết làm kinh tế thì không khó khăn gì để lấy vợ. Hiện chúng tôi đã có kế hoạch, nếu sang năm cưới thì cuối năm nay cậu ấy sẽ về hẳn và nghiên cứu để làm ăn tại Việt Nam. Mong quý Báo cho tôi những lời khuyên, làm thế nào để bố mẹ tôi hiểu và chấp nhận cậu ấy.