Choáng váng nhìn chồng cầm 50 triệu biếu mẹ chồng tiêu Tết

Nhìn xấp tiền 500 nghìn trên tay chồng, nghe lời anh nói với mẹ: “Vợ chồng con biếu bố mẹ 50 triệu tiêu Tết” mà tôi choáng váng.

Mời độc giả xem clip Mẹ chồng nàng dâu tại đây:
Tôi vừa mới cưới chồng được 5 năm, có với nhau hai đứa con trai, một đứa 4 tuổi, một đứa gần lên 2. Tôi và anh ấy khác quê, chồng tôi ở Thanh Hóa còn tôi ở Bắc Giang.
Chồng tôi hiện đang đi thầu xây dựng còn tôi kinh doanh ngoài, thu nhập hai vợ chồng mỗi tháng rơi vào khoảng 25 triệu. Chúng tôi cũng vừa tích góp mua được một căn chung cư giá rẻ gần 1 tỷ. Nói là tích góp mua nhưng nhà ngoại tôi, bố mẹ, anh chị cho hơn 300 triệu còn ông bà nội mang tiếng có lương, thu nhập cao lại không còn phải nuôi ai nữa mà cho có 100 triệu.
Nghĩ là ông bà tích góp để dưỡng tuổi già, với cả nghĩ đến sĩ diện của chồng nên tôi chẳng bao giờ thắc mắc, càu nhàu gì với chồng. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không có việc xảy ra vào tối hôm qua, khi cả gia đình chúng tôi về quê chồng ăn Tết.
Năm nay chồng tôi được nghỉ từ 27 Tết, tôi muốn mua sắm vài thứ cho nhà mới đã nên 28 chúng tôi mới mua vé về quê. Nhìn hai đứa nhỏ háo hức được về quê chơi với ông bà, nghĩ đến cảnh các con được khám phá không gian rộng lớn ở quê mà lòng tôi rộn ràng như trẻ lại.
 
Tối ngày 28, khi cả gia đình đã ăn cơm xong, bố chồng tôi gọi cả gia đình ra ngoài uống nước nói chuyện. Sau khi anh trai báo năm nay không kiếm được, lại nợ nần nhà mới xây không có tiền biếu bố mẹ, chồng tôi đột nhiên chạy vào nhà cầm xấp tiền trên tay ra rồi hồ hởi tuyên bố “Năm nay vợ chồng con biếu bố mẹ 50 triệu tiêu Tết”.
Trời ơi, nghe chồng nói mà tôi choáng váng không tin nổi vào tai mình, tim đập thình thịch, chân tay rụng rời, chẳng thể thốt lên lời. 50 triệu chứ có ít đâu, 50 triệu bằng cả 3 tháng tôi chầy chật không ăn không mặc, chạy đi giao hàng từ sáng sớm đến tối đêm mặc mưa rét. Vậy mà chồng tôi thản nhiên cầm tiền rồi tuyên bố như không mà chẳng nói trước với tôi một lời nào. Có mặt bố mẹ chồng, gia đình anh trai chồng ở đó, tôi rơi vào thế bí chẳng thể nói được một lời nào cản chồng.
Mẹ chồng tôi dù khéo léo đùn đẩy không lấy nhưng tôi biết, tất cả chỉ là hình thức, sau đó bà đã nhanh chóng cầm lấy rồi đi vào phòng cho ngay vào két sắt. Tôi đờ đẫn nhìn theo mẹ chồng không kịp trở tay.
Vậy mà mấy tháng qua, vì mua nhà mới, vì nuôi hai đứa con nhỏ mà tôi ăn không dám ăn, mặc không dám mặc. Tiền tiêu Tết tôi phải chi li, tính toán từng thứ nhỏ. Tiền thuê xe về quê không dám mạnh tay chi mà phải canh gần 2 tiếng đồng hồ mới đặt được vé xe cho 4 người về. Vậy mà chồng tôi thản nhiên cầm cả mấy chục triệu biếu bố mẹ như không.
Tôi cũng chẳng tính toán thiệt hơn hay ki bo gì với gia đình nhà chồng nhưng, nếu như chúng tôi kiếm được nhiều, sống thoải mái thì đã đành. Đằng này hai vợ chồng thu nhập chưa đến 30 triệu, tiền vay ngân hàng còn hơn 100 triệu chưa trả hết, tiền nuôi hai đứa con ngót nghét chục triệu mỗi tháng, chưa kể tiền chi tiêu của cả nhà, tiền thuê giúp việc...
Trước khi về Tết, rõ ràng chồng tôi bảo năm nay chỉ được thưởng 10 triệu, còn 50 triệu đó là tiền anh ấy làm thêm cả năm. Tôi đã bảo sẽ góp lại để trả hết nợ ngân hàng, vậy mà chỉ vì sĩ diện với bố mẹ mà anh ấy biếu hết. Trong khi nhà vợ đáng nhẽ ra làm rể cũng phải có quà cáp hay chút gì đó biếu bố mẹ vợ đầu năm thì đến một cuộc điện, chồng tôi còn chưa gọi. Thử hỏi, có ai làm rể mà như thế không?
Đã thế tôi sẽ rút luôn chục triệu biếu bố mẹ đẻ rồi ra Tết không có gì ăn tiêu thì tự về mà xin lại ông bà nội. Chẳng biết rồi tôi có hối hận không nhưng mà cái gì cũng phải công bằng, đằng này chồng tôi làm mà không hề bàn bạc trước với tôi câu nào thì không thể chấp nhận được. Không biết mọi người có ai rơi vào hoàn cảnh giống tôi không? Hãy cho tôi vài lời khuyên lúc này để tôi có thể trấn tĩnh lại.

Trở về nhà sau ba tháng công tác tôi lặng người khi thấy vợ...

Về nhà sau chuyến công tác, vừa đẩy cánh cửa phòng ngủ ra, soi đèn điện thoại vào trong tôi lặng người khi nhìn thấy vợ...

Vừa rồi công ty có đợt cử nhân viên vào miền Nam thực thế 3 tháng. Tôi là một trong 3 nhân viên được cử đi, xa vợ khoảng thời gian dài như vậy là thử thách lớn với tôi. Nhưng vì công việc, vì vợ khuyên nhủ, tôi đành chấp nhận nhiệm vụ bất khả kháng sếp giao cho.
Thời gian 3 tháng vào nơi đất khách quê người đó dài đằng đẵng. Ngày nào tôi cũng gọi điện nói chuyện cho bớt nhớ và xem vợ con ở nhà thế nào. Chỉ cần nghe giọng của mẹ con cô ấy là tôi có thể vui trở lại. Với một thằng đàn ông yêu vợ hơn tất cả mọi thứ như tôi, phải xa vợ như thế này không dễ dàng gì.

Cách trị tiêu chảy không cần thuốc ngày Tết

(Kiến Thức) - Nếu bị đau bụng, tiêu chảy trong những ngày Tết, các mẹ bầu hãy yên tâm vì đã có cách trị tiêu chảy nhanh chóng mà hiệu quả vô cùng.  

Cach tri tieu chay khong can thuoc ngay Tet
 Đau bụng tiêu chảy rất dễ xảy ra với bà bầu ngày Tết. Kiến Thức xin gửi tới các mẹ bầu cách trị tiêu chảy cực hiệu quả mà không cần dùng thuốc với gừng.

Rợn người vì tiếng thở hổn hển của chồng và chị giúp việc

Cầm chiếc túi trên tay mà tôi rơi từ lúc nào không hay. Chẳng lẽ chồng và chị giúp việc ngoại tình với nhau hay sao?

Hai vợ chồng tôi đều là dân kinh doanh nên khá bận bịu với công việc. Từ hồi mang bầu tôi đã phải nhờ đến giúp việc đỡ đần mọi chuyện. 6 năm rồi, vợ chồng tôi cũng chưa có ý sinh thêm con đứa thứ 2, vì muốn tập trung vào kiếm tiền. Sinh con luôn mọi thứ giang dở hết.

Có chị ô sin làm ở nhà dọn dẹp, chăm con giúp tôi cũng yên tâm làm ăn. Chị ấy hơn tôi một tuổi, người ở quê không lấy chồng nên cũng dễ bảo. Nhiều khi tôi cũng mai mối cho chị chỗ tử tế, nhưng chị lại lắc đầu bảo muốn sống một mình. Nói vậy, chứ chị ấy đi lấy chồng tôi cũng tiếc lắm chứ? Giờ chị nghỉ tìm đâu ra người thạo việc, vừa ý tôi như chị được.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 

Cuối tuần tôi có việc phải đi tỉnh giải quyết gấp, dặn chồng ở nhà nhớ ngày mai đưa con sang bà ngoại dự buổi ăn hỏi của em trai tôi. Còn tôi sẽ thu xếp về sớm nhất có thể, vắng mặt tôi kiểu gì ba mẹ cũng giận ra mặt.

Đến đấy xử lý mọi chuyện xong cũng gần 8h sáng. Xong việc tôi vội chạy xe về thẳng Hà Nội, định tới luôn nhà bà ngoại nhưng nghĩ quần áo mình bẩn quá nên về thay. Vội vàng mở cửa vào nhà lên tầng thay đồ. Chọn đại bộ đồ, tôi vội vã trang điểm rồi đi rồi. Xuống tầng 1 đi qua phòng chị ô sin, tôi khựng người lại khi nghe tiếng thở hổn hển ở trong đó, chẳng lẽ chồng và chị giúp việc ngoại tình?

Dừng lại, ghé sát tai vào cánh cửa phòng đóng kín tôi suýt nữa xỉu vì đó là tiếng thở dốc của chồng mình. Còn chị ô sin kia thì cứ động viên anh bằng những lời lẽ nghe sởn cả da già.

- Cố lên anh, một chút nữa là được rồi.

- Em bình tĩnh, để anh thở một chút đã. Làm liền một lèo anh e là không nổi mất. Em biết anh cũng yếu mà.

- Thế thôi, anh cứ cố gắng làm đi. Em sẽ giúp anh là được chứ gì. Sắp được rồi, bỏ dở thì lại phí công sức lắm. Vài phút nữa thôi là được rồi.

- Ừ…nhẹ nhẹ thôi em nhé. Anh sợ bị làm sao lắm.

Cầm chiếc túi trên tay mà tôi rơi từ lúc nào không hay. Chẳng lẽ chồng tôi và chị giúp việc đang hú hí với nhau hay sao? Ai thấy tôi không có nhà cái là xuống phòng chị ta vui vẻ đến kiệt sức như vậy à. Bảo sao tôi nhắm bao nhiêu chỗ cho chị ta lấy chồng, mà chị ta lắc đầu từ chối. Vậy là chị giúp việc và chồng đã có tình ý với nhau rồi sao, chuyện chồng và giúp việc ngoại tình thật không thể tin nổi.

Chân tay tôi bủn rủn định bước đi, nhưng nghĩ như thế là hèn, là không nên. Làm vậy khác gì bảo chồng tôi và chị giúp việc cứ ngoại tình với nhau đi. Nuốt nước mắt vào trong, tôi đập cửa phòng chị giúp việc như cháy nhà. Mãi đến 5 phút sau chồng tôi mới hé cửa thò mặt ra.

Vừa nhìn thấy chồng, tôi đã tát cho anh một cái đau điếng rồi chửi mắng như hét vào tai anh.

- Anh dám giấu em hú hí, ngoại tình với cô ta sao? Em không ngờ, 2 người em tin tưởng nhất lại là người đâm lén sau lưng em như vậy. Tôi hận các người, các người hãy cút khỏi nhà tôi ngay.

- Em bình tĩnh đi xem nào. Em mở mắt ra nhìn kỹ lại phòng đi, anh chỉ xuống giúp chị Thu (giúp việc) kê lại cái tủ quần áo ra chỗ khác thôi mà. Làm gì có chuyện anh phản bội em đâu chứ, chắc vừa em nghe thấy tiếng thở của anh cứ nghĩ là…, em có biết là lôi được cái tủ gỗ to vật vã ra như thế này ai cũng thở vì mệt vợ à.

- Đúng đấy cô Lan (tên tôi) ạ, chị nhờ anh Hà (chồng tôi) xuống giúp chị kê lại cái tủ ra chỗ khác thôi. Em đừng nghĩ linh tinh oan cho chú đấy. Chị nợ ân tình của em còn chưa chả được, chị đâu dám ăn gan hùm làm chuyện này chứ? Nếu em không tin thì xem lại camera là biết liền.

- Hai người nói thật chứ? Sự việc vừa rồi là em nghe và hiểu nhầm thôi ư? Hai người ngồi im đấy đợi em một chút.

Tôi vội vàng mở điện thoại ra kiểm tra camera xem có chuyện ngoại tình hay không, đúng là chồng giúp chị giúp việc kê lại cái tủ chứ không làm gì cả. May mà cũng có camera, không thì có chết tôi cũng không thể tin được lời giải thích của họ. Biết là mình hiểu nhầm, làm hơi lố tôi vội xin lỗi và kéo chồng lên phòng ngay.

Vừa hay lúc đó mẹ tôi gọi điện thoại giục sang nhà. Biết quên chuyện quan trọng vợ chồng tôi lại hấp tấp chạy đi ngay lập tức. Tối về nhà nghĩ chuyện ban chiều mà tôi xấu hổ quá, tự nhiên hiểu nhầm rồi vu vạ cho chồng và chị giúp việc. Ngày mai tôi phải đi mua thứ gì đó về tạ tội với 2 người mới được, suýt chút nữa thì tôi làm tan cửa nát nhà rồi.