Bực bội vì bác hàng xóm lúc nào cũng hỏi "bao giờ lấy chồng"

Mỗi lần tôi về quê, bác hàng xóm đều sang chơi rồi lân la hỏi chuyện “bao giờ lấy chồng” khiến tôi chỉ muốn tăng xông.

Tôi không biết bạn sẽ thế nào khi rơi vào hoàn cảnh như tôi. Nhưng mỗi lần về nhà, tôi luôn bị áp lực vì những câu hỏi.

Hơn 4 năm học đại học trên thành phố, tôi chỉ mong ra trường kiếm được công việc ổn định. Vậy nên tôi đã phải cố gắng rất nhiều. Ngày còn là sinh viên, tôi chịu khó xin đi thực tập chỉ để học hỏi thêm kinh nghiệm. Cũng nhờ những điều đó mà tôi có được nhiều kiến thức bổ ích.

Ra trường, gửi CV vài nơi, tôi bất ngờ khi được nhận vào một tập đoàn lớn. Công việc khá ổn, lương thưởng cũng khá cao. “Trăm hay không bằng tay quen”, tôi nổi trội hơn nhiều bạn cùng trang lứa.

Khuôn mặt ưa nhìn, ngoại hình được, ăn nói khá ổn, đó là những gì bạn bè nhận xét về tôi. Tất cả những điều đó đều là lợi thế cho công việc truyền thông. Nhờ vậy tôi cũng được sếp ưu ái và cất nhắc.

Công việc cũng đòi hỏi tôi phải ăn mặc sành điệu hơn để gặp gỡ khách hàng. Ra ngoài, tôi gây được ấn tượng khá lớn với nhiều người.

Chính vì tôi xinh đẹp, có công việc ổn định mà việc tôi chưa lấy chồng luôn là vấn đề nan giải.

Lần nào về quê, mấy bác hàng xóm cạnh nhà cũng chạy sang xem con gái nhà bên lớn cỡ nào, xinh cỡ nào. Họ nói chuyện với mẹ tôi cả tiếng, thậm chí vài tiếng. Có người sáng sang, tối lại sang. Ngoài ngó nghiêng xem tôi ăn chơi ra sao, mặc đồ gì, họ còn liên tục hỏi về mức lương của tôi.

Bản thân tôi không thích ai tò mò về thu nhập của mình. Đến bố mẹ cũng không biết lương của tôi huống hồ là hàng xóm. Vậy nên tôi thường lảng tránh sang chuyện khác hoặc không đáp lời.

Không thấy tôi nói gì, các bác hàng xóm có vẻ không vui. Về nhà, các bác lại đem câu chuyện đó đi nói khắp nơi. Đương nhiên, con nhà ông Hưng bà Thanh được gắn cho cái mác hỗn láo, hỏi mà không thèm trả lời.

Gần 30 tuổi, chưa một lần tôi đưa bạn trai về ra mắt. Xinh đẹp, có công việc tốt lại chưa có người yêu, đối với tôi đó là cái tội. Các bác đua nhau mai mối cho tôi người này, người kia dù tôi không có ý nhờ vả.

Rồi tự nhiên, tiếng xấu đồn xa. Họ đồn tôi có đại gia bao nuôi nên mới nhiều tiền, ăn chơi. Chuyện tôi từ chối lời mai mối cũng là nguồn cơn của câu chuyện cặp kè đại gia đó.

Chuyện đến tai khiến mẹ tôi xấu hổ, khóc lóc suốt ngày. Người ta ác khẩu nói tôi, tôi bỏ qua. Nhưng tôi buồn vì mẹ cũng không tin mình, tự nhiên vu cho con cái chuyện mà con không làm.

Bực bội vì bị đổ oan, tôi đã nghĩ đến chuyện phản đòn. Lần đó về quê chơi, mấy bác hàng xóm lại sang như thường lệ. Họ vừa hỏi tôi đã nổi máu nóng đáp trả: “Cháu xin lỗi các bác, mẹ cháu bận không tiếp khách. Cháu cũng không muốn các bác hỏi đến chuyện của cháu nữa. Từ nay về sau, cháu xin phép các bác đừng bao giờ nhắc lại chuyện lấy chồng. Các bác vẫn còn mấy cô con gái ở nhà, nếu có mai mối thì các bác giới thiệu cho các chị ấy đi ạ. Cháu cảm ơn”.

Hàng xóm “cạn lời”, không nói thêm được câu nào, đành quay lưng ra về.

Cũng sau lần ấy, mỗi lần tôi về, tuyệt nhiên không có bác hàng xóm nào sang nhà chơi nữa. Thấy mẹ tôi thở dài thở ngắn nói con gái hỗn láo, tôi lại buồn trong lòng.

Thực tình, tôi không biết thế hệ các bác hàng xóm như thế nào nhưng bản thân người trẻ chúng tôi luôn có nhiều lựa chọn cho cuộc sống. Đâu phải con gái cứ lớn là phải lấy chồng?

Đâu phải con gái cứ xinh, sống ở thành phố, lắm tiền là được bao nuôi? Bản thân tôi luôn nỗ lực không ngừng để có được công việc tốt. Chưa bao giờ tôi thôi cố gắng vì tương lai tốt hơn. Vậy mà khi thành công, có chút của cải, tôi lại bị người ta vu oan.

Biết rằng, miệng lưỡi thiên hạ thì khó đoán nhưng không thể cứ ngồi mà nghe họ đàm tiếu về những việc mình không làm.

Nhiều người nói tôi hỗn với người lớn, ăn nói hơi quá nhưng tôi lại không thấy vậy? Tôi chỉ đang làm việc để bảo vệ danh dự của mình. Không lẽ tôi đã sai?

Giám đốc chết lặng trước phản ứng của vợ khi bị phát hiện ngoại tình

Bởi có gắn bó theo kiểu gắng gượng, ép buộc thì cuộc hôn nhân của anh và vợ sợ rằng sẽ chỉ tạo nên bi kịch cho cả hai.

Giam doc chet lang truoc phan ung cua vo khi bi phat hien ngoai tinh

Tôi cho rằng với những gì xảy ra trong câu chuyện Vợ trẻ đòi ly hôn vì bồ mới đẹp trai lại khéo… 'chiều', thì cuộc hôn nhân của vợ chồng anh không phải dựa trên tình yêu chân thành như những đôi nam nữ khác. Tất cả chỉ là yêu đơn phương về phía anh và vợ anh thay lòng đổi dạ với người yêu cũ để theo anh vì mục đích vật chất hơn là tình cảm. Như vậy chuyện trục trặc giữa anh và vợ thật khó tránh khỏi cho dù hiện nay vợ chồng anh đã có mối dây ràng buộc là đứa con trai mới miệng ăn chân chạy.

Vỡ mộng về cô vợ "điểm 10"

Em không nghĩ cô gái ngày nào em yêu tha thiết, tính tình chỉn chu, cẩn thận, đến khi sống cùng lại khiến em vỡ mộng như vậy.

Chị Thanh Tâm thân mến!

Em không nghĩ cô gái ngày nào em yêu tha thiết, tính tình chỉn chu, cẩn thận, đến khi sống cùng lại khiến em vỡ mộng như vậy.Chị đừng hiểu nhầm về tình cảm của em, không phải em là người "đứng núi này, trông núi nọ", dễ dàng thay đổi. Vì với em, để đến với nhau, gắn bó với nhau, ngoài những thu hút về giới tính, sự hấp dẫn, hợp gu, thì cả 2 phải cùng cố gắng vượt qua "sóng gió".

Chị ạ, trước đây, người yêu em, mỗi lần hẹn hò là lung linh lắm. Cô ấy tỏ ra là người sạch sẽ, không thấy vứt rác bừa bãi bao giờ. Có lần em quăng cái lọ trượt khỏi thùng rác, cô ấy còn tới tận nơi nhặt lên để cho vào, khiến em thầm nghĩ, thế này thì hợp với mẹ em lắm, riêng khoản gọn gàng là điểm 10 rồi.

Vo mong ve co vo

Ảnh minh hoạ.

Vì em là con độc nhất nên khi chúng em quyết định lấy nhau đã xác định sẽ ở cùng bố mẹ. Khi lấy về rồi, em mới ngã ngửa vì vợ em chỉ làm hành động đó để gây ấn tượng tốt với em mà thôi. Thực tế, mỗi lần vợ vào bếp, em phải đi dọn đến mệt. Cô ấy mà gọt củ, quả thì vỏ rơi vãi khắp mặt bếp, đồ ăn thừa không bọc cất cẩn thận, làm gì cũng bày bừa rồi vứt đấy... Mẹ em "ngứa" mắt, đâm ra lại nói. Đã vậy, cô ấy còn không biết lắng nghe, không biết nói xin lỗi khi mình sai mà chỉ lẳng lặng sửa sai. Bố mẹ em không thích như vậy. Ông bà muốn con dâu phải biết nhận lỗi, sau đấy làm gì thì làm. Có vài chuyện nhỏ như vậy mà cũng ầm cả nhà.

Ngay như việc đặt tên cho con cũng vậy. Ông bà muốn vợ chồng em hỏi ý kiến ông bà trước khi quyết định. Em chưa kịp nói thì vợ em đã tự tìm hiểu năm sinh, cung vận, quyết định đặt tên con là Minh Thuỷ. Ông bà giận, vậy là cả nhà lại tranh cãi chỉ vì một chuyện vui.

Nhắc tới cãi nhau, em lại bực mình với vợ. Chị có thấy ai mà chồng nói 1 câu, vợ phải cãi vài ba câu không? Dù chưa biết đúng sai ra sao, cô ấy cũng gân cổ lên nói, không chỉ xưng "anh - tôi", "ông- tôi" mà những lúc không kiểm soát được, vợ em còn xưng "mày - tao" khiến em rất khó chịu. Mặc cho em giải thích, vợ em vẫn không thay đổi, những lúc hiểu chuyện thì xin lỗi nhưng khi tức lên lại đâu vào đấy.

Dù vậy, em thừa nhận cô ấy là một người nỗ lực trong công việc và yêu thương gia đình. Em có được sự nghiệp như ngày hôm nay không thể không nhắc đến sự giúp đỡ của vợ. Ngày còn yêu nhau, em chỉ là 1 thanh niên nghèo. Cô ấy đã rất ủng hộ các dự án của em, đồng thời tư vấn, hỗ trợ em về mảng tài chính, thứ mà em rất thiếu lúc đó. Cách cô ấy sử dụng các nguồn lực, kêu gọi đầu tư, tư vấn thuế... khiến em rất nể phục. Có những lúc em tưởng chừng như đã thất bại, cô ấy vẫn ủng hộ và động viên em. Nhờ có sự giúp đỡ ấy, công ty của em mới khởi sắc. Bởi vậy, dù cô ấy có vụng về, em vẫn thông cảm và thương yêu cô ấy.

Nhưng chị Thanh Tâm ơi, chúng em sống chung cùng bố mẹ, chị có cách nào giúp em khuyến khích cô ấy thay đổi cách sống được không?

Tuấn Hùng (Hà Nội)

Tuấn Hùng thân mến!

Vợ của em là một người năng động và có năng lực trong công việc. Những vụng về trong cuộc sống như em chia sẻ đều có thể thay đổi được, vấn đề nằm ở việc cô ấy có muốn hay không.

Chị tin rằng vợ em là một người thông minh và hiểu chuyện. Nhân một dịp nào vợ đang vui, em có thể nhẹ nhàng tâm sự những điều em đang giữ trong lòng, cô ấy sẽ dễ dàng chấp nhận. Chắc chắn điều đó sẽ hơn là việc chỉ trích và dạy dỗ nhau rồi.

Em có điều kiện thì tìm 1 người giúp việc nhà cho mẹ và vợ, được giải phóng sức lao động cũng là một cách giúp 2 người phụ nữ ấy bớt xích mích.

Gia đình cũng nên thống nhất một vài điều như tôn trọng những việc riêng của bố mẹ, con cái. Cả nhà tăng cường việc chia sẻ với nhau những khó khăn trong cuộc sống... Quan trọng là chấp nhận những điểm yếu của mỗi người, đừng bắt họ phải làm tốt điều họ không thể.

Chúc vợ chồng em không còn phải tranh cãi về những điều vụn vặt nữa nhé!