4 kiểu tụ họp vô bổ chỉ mang lại buồn phiền, ấm ức

Có nhiều cuộc gặp gỡ khiến chúng ta vui vẻ, hạnh phúc, nhưng ngược lại có những cuộc gặp chỉ khiến chúng ta thêm phiền não.

Có 4 kiểu tụ họp tốt nhất đừng bao giờ tham gia.

4 kieu tu hop vo bo chi mang lai buon phien, am uc

Gặp gỡ bạn cũ lâu ngày không liên lạc, những buổi họp lớp đến chỉ để khoe khoang

Không ít người thích đi tụ họp tiệc tùng với những người bạn cũ lâu rồi không gặp, có lẽ ngoài chút hứng thú đối với một việc quá lâu rồi không làm, thì họ cũng chẳng mấy quan tâm đến nhau đâu.

Bởi vì nếu thực sự muốn quan tâm xem bạn mình có cuộc sống như thế nào, thì sao họ lại cắt đứt liên lạc trong một khoảng thời gian dài đến thế?

Ngoài ra, trong rất nhiều những buổi họp lớp, khung cảnh chúng ta được thấy không phải là bạn bè lâu năm quan tâm lẫn nhau, mà là một đám người có vẻ quen biết đang so sánh và tâng bốc nhau.

Những buổi hò hẹn mà bạn không có hứng thú

Đừng cố ép bản thân làm việc mình không thích, ví dụ như đến một buổi tiệc mà bạn không muốn tham gia. Ở những buổi tiệc đó, có lẽ sẽ có vài điều bạn không thích và ai đó bạn không muốn gặp.

Việc có mặt ở những nơi ấy là hoàn toàn không cần thiết, bạn tới rồi cũng chỉ khiến mình thêm khó chịu mà thôi.

Mỗi chúng ta không ngừng nỗ lực là để khiến mình hạnh phúc hơn, cho nên nếu được thì bớt làm mấy chuyện khiến mình không vui đi.

4 kieu tu hop vo bo chi mang lai buon phien, am uc-Hinh-2

Những cuộc gặp chỉ toàn người lạ

Khi nhận được lời mời đến một buổi tụ họp nào đó, bạn nhất định phải biết rõ về nó rồi mới quyết định có tham gia hay không.

Nếu là đi gặp người quen thì xem mức độ hứng thú của bạn; còn nếu chỉ toàn người lạ thì bạn nên tỉnh táo suy nghĩ xem sự xuất hiện của bạn liệu có phải chỉ là hòn đá "lót đường" cho mục đích riêng của ai đó hay không.

Bạn có tới buổi gặp mặt đó thì cũng không thể là vai chính, mà thậm chí còn chẳng được yên bình ngồi trong góc xem người ta ồn ào.

4 kieu tu hop vo bo chi mang lai buon phien, am uc-Hinh-3

Cuộc tụ tập đủ loại người "vàng thau lẫn lộn"

Nếu nhận được lời mời đến buổi tiệc ở những nơi môi trường phức tạp, đủ loại người "vàng thau lẫn lộn" thì bạn không nên đi

Bởi vì các buổi tiệc đó rất hay có kẻ xấu trà trộn, bạn dễ gặp phải những chuyện không mong muốn, bị lừa gạt, thậm chí là xảy ra chuyện gì đó có khả năng ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của bạn.

Tóm lại, các cụ đã dạy rồi, gần mực thì đen. Vậy nên đừng để những việc không tốt và cũng không đáng làm ảnh hưởng đến cuộc sống vốn lành mạnh của bạn.

7 triết lý đơn giản giúp bạn quẳng gánh lo đi mà vui sống

Đừng làm khổ bản thân chỉ để vui lòng người khác. Đừng làm cái lốp dự phòng hay vé ăn dài hạn của bất cứ ai.

1. Bảo vệ lòng tự trọng của mình.

Nên nhớ trên đời này, việc bất khả nhất chính là làm hài lòng người khác.

Thực tế nhắc người tốt nên tỉnh táo, kẻ vô ơn cần xem lại mình

Kẻ không biết biết ơn thì không đáng được người khác giúp đỡ.

Biết ơn là cội nguồn của hạnh phúc, người sống biết ơn là người đáng kính, đáng nể. Con người sống biết ơn, cuộc đời sẽ càng đi càng thuận lợi.

Nhân vật Lưu lão lão trong "Hồng lâu mộng" là một người sống biết ơn như thế.

Có người hỏi tôi rằng: "Trong 'Hồng lâu mộng' tôi thích nhân vật nào nhất?"

Tôi nói: "Thích nhất là Lưu lão lão."

Bởi vì tuy Lưu lão lão chỉ là một bà lão xuất thân thấp kém nhưng nhân cách, phẩm chất của bà còn cao quý hơn bất cứ một thiếu gia, tiểu thư nào của Giả phủ.

Tào Tuyết Cần không hề keo kiệt giấy mực để miêu tả nhân vật này cũng chính bởi vì như vậy.

Ban đầu, vì để có thể sống sót, Lưu lão lão đã đến Giả phủ xin giúp đỡ, Vương Hy Phượng coi Lưu lão lão như người ở, tùy ý ném cho 20 lượng bạc.

Sau đó, đến mùa thu, Lưu lão đem rau dưa, lương thực mình trồng được mang tặng đến Giả phủ, để báo đáp ơn đức của Giả phủ.

Sau này, khi Giả phủ bị khám xét, nhà họ Giả người thì bị tống vào ngục, người thì bị xem như đồ vật để mua bán. Người ngoài đều xem người họ Giả như ôn thần mà tránh, chỉ có Lưu lão lão khi nghe tin Giả phủ bị khám xét, Giả mẫu qua đời, đã ngồi ngay trên ruộng mà khóc thương, thương tâm tuyệt vọng.

Ngay trong đêm vượt đường xa vào kinh thành đến ngục thất thăm Vương Hy Phượng, khi thấy Vương Hy Phượng gầy yếu, bà ôm mặt khóc, Vương Hy Phượng thấy vậy thì cảm động rơi nước mắt, trước lúc lâm chung nhờ Lưu lão lão tìm giúp con gái mình là Giả Xảo Thư.

Thuc te nhac nguoi tot nen tinh tao, ke vo on can xem lai minh

Nhân vật Lưu lão lão trong "Hồng lâu mộng".

Sau khi trở về, Lưu lão lão không ngại khó ngại khổ, đi từng nhà từng hộ, hỏi thăm khắp nơi tin tức về Giả Xảo Thư. Sau khi biết Giả Xảo Thư đã bị bán vào chốn lầu xanh, dù bản thân nghèo khó, nhưng Lưu lão lão không hề ngần ngại bán đi toàn bộ tài sản của mình, bỏ tiền của chuộc Giả Xảo Thư từ thanh lâu về, chính là để báo đáp ân đức giúp đỡ mình 20 lượng bạc khi xưa của Vương Hy Phượng.

Đoạn cảnh Giả Xảo Thư gặp Lưu lão lão đã khiến người ta cảm động đến rơi nước mắt, Lưu lão lão quả là một người trọng tình trọng nghĩa.

Lưu lão lão dưới ngòi bút của Tào Tuyết Cần là một bà lão thật thà, chất phác, lương thiện, chịu ơn một phần báo đáp gấp bội.

Người phụ nữ ấy tuy xuất thân không cao quý nhưng phẩm chất nhân cách của bà lại rất cao đẹp, bà chính là hình mẫu đại diện cho phẩm chất tốt đẹp, có ơn tất báo, lương thiện, thành thật mà con người cần phải có.

Lời bình

Trong xã hội hiện đại ngày nay đã thiếu đi rất nhiều người có ơn tất báo như Lưu lão lão. Không ít người chỉ biết đòi hỏi, yêu cầu, tham lam như cái động không đáy và chẳng bao giờ biết phải báo đáp lại, cho dù bạn cống hiến nhiều bao nhiêu thì họ vẫn sẽ nghĩ bạn đang nợ họ.

Bạn giúp họ 99 việc nhưng chỉ có 1 việc bạn làm không tốt, thì yên tâm đi, bạn đã trở thành kẻ thù của họ rồi đó, bởi vì họ xem những gì bạn đã làm cho họ như điều đương nhiên bạn phải làm vậy. Họ chỉ nhớ bạn có 1 việc không làm cho họ, nhưng lại lờ đi 99 việc bạn đã âm thầm giúp đỡ.

Người xưa có câu "bát gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù" chính là như vậy, song loại người như thế lại rất nhiều.

Thuc te nhac nguoi tot nen tinh tao, ke vo on can xem lai minh-Hinh-2

Vài ngày trước, người viết đọc được trên mạng xã hội một câu hỏi rất "hot" là: "Sinh ra ở thành phố hạng 4, cha mẹ lại không giúp gì được cho sự nghiệp của bạn, thì bạn có nên biết ơn họ nữa không?"

Bên dưới là một loạt comment chửi mắng người đó.

Có người tức giận comment rằng: "Đem cậu nuôi từ khi còn là con nòng nọc đến giờ to như con heo, cậu lại còn muốn gì nữa? Không giúp đỡ cho sự nghiệp của câu là cậu không cần biết ơn? Thế cậu khác gì con sói mắt trắng, vong ân phụ nghĩa."

Shakespeare từng nói: "Sự quên ơn của con cái, giống như là bạn dùng tay gắp thức ăn cho chúng, nhưng chúng lại dùng chính cái miệng đó cắn tay của bạn."

Bạn nghĩ xem có đáng sợ hay không?

Kẻ không biết biết ơn thì không đáng được người khác giúp đỡ, bởi vì kẻ không biết biết ơn thì sẽ chẳng thể có được tương lai. Một người mà ngay cả người từng giúp đỡ mình còn không biết cảm kích thì đừng mong kẻ đó có thể giúp đỡ người khác, giúp ích cho đời, cho xã hội.

Đôi khi những người tốt giúp đỡ mọi người, cũng không vì mong nhận được sự đền đáp, nhưng họ không mong muốn nhận được đền đáp không có nghĩa là bạn không cần phải biết ơn họ, báo đáp họ.

Người ta không yêu cầu báo đáp, vì đó là sự cao thượng của họ, còn bạn không biết nhớ ơn báo đáp lại còn lấy oán báo ơn thì đó là sự xấu xa của bạn.

Con người sống ở đời, có thể không xuất sắc, có thể không siêu việt, nhưng nhất định không thể đánh mất lương tri, sự cao đẹp trong nhân cách và lương tri có thể bù đắp cho những thất bại trong sự nghiệp. Nhưng thành công trong sự nghiệp lại vĩnh viễn không thể bù đắp nổi sự xấu xa trong lương tâm.