Vợ đòi ly hôn, về nhà ngoại, tôi sững sờ bởi hình ảnh mẹ vợ

Ba năm sau kết hôn, tôi luôn đối xử tốt với vợ. Tôi nghĩ mình chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với cô ấy.

Tôi lấy vợ cách đây 3 năm. Có thể nói cuộc sống hôn nhân của tôi với cô ấy không mấy suôn sẻ. Cô ấy là gái miền Tây, còn tôi là thanh niên chính gốc Bắc. Hai gia đình ở rất xa nên từ khi yêu, bố mẹ cô ấy phản đối mãnh liệt, ép chia tay.

Nhưng lúc đó tình cảm giữa hai chúng tôi mặn nồng. Dù bố mẹ có ngăn cản thế nào cũng không được. Hai đứa quyết tâm yêu và tự đi làm giấy đăng ký kết hôn.

Vì chúng tôi đã đăng ký kết hôn rồi, thực sự không còn cách nào khác nên bố mẹ cô ấy chỉ có thể đồng ý đám cưới. Tôi nhớ rất rõ, khi kết hôn, mẹ vợ tôi đã khóc và chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là phải đối xử tốt với con gái bà.

Nhưng đột nhiên, cô ấy đòi ly hôn khiến tôi ngỡ ngàng. Mối quan hệ hai vợ chồng không có vấn đề gì, hơn nữa còn có một đứa con vừa tròn một tuổi. Tôi thật không hiểu điều gì có thể khiến cô ấy nhẫn tâm như vậy.

Vo doi ly hon, ve nha ngoai, toi sung so boi hinh anh me vo

(Ảnh minh họa)

Sau đó, vợ tự động bỏ về nhà ngoại mà không nói một lời. Không còn cách nào khác, tôi vội vàng bắt xe đến nhà vợ. Vừa đến nơi, tôi sững sờ bởi hình ảnh mẹ vợ đang nằm liệt trên giường. Thì ra đây là nguyên nhân khiến vợ đòi ly hôn với tôi, cô ấy muốn về nhà chăm sóc mẹ bị ốm. Vì tôi là con trai duy nhất trong gia đình tôi nên vợ không muốn kéo tôi theo, làm ảnh hưởng đến bên nội.

Nhìn thấy thế, tôi thật không thể buông tay. Tôi rất yêu vợ nên chấp nhận theo vợ về nhà mẹ để cùng cô ấy chăm mẹ tuổi già. Tôi sẽ ở bên vợ đến hết đời và không rời xa nhau.

Vợ sững sờ khi thấy chồng đi mua sắm với người phụ nữ lạ

Tôi không thể tin nổi vào những điều đang thấy về chồng mình.

Lần đầu đi ăn tối với bạn trai, ăn xong anh yêu cầu tôi trả tiền

Ăn uống nói chuyện xong xuôi. Anh bỗng yêu cầu tôi trả tiền. Tôi rất sững sờ, lần đầu tiên mà anh lại bảo tôi thanh toán như thế, chẳng lẽ anh không ngại hay sao?

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi về quê làm việc. Trước đó, tôi đã tìm được một công việc ở thành phố và bố mẹ tôi cũng ủng hộ nhưng chưa đi làm thì tôi nghe tin mối tình đầu đã về nước. Mặc dù nhiều năm tôi không liên lạc nhưng vẫn để ý đến tin tức của anh ấy qua bạn bè. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết tâm về nhà. 

Bạn bè biết được ai cũng phản đối nhưng tôi đã chọn làm việc ở quê, so với các thành phố lớn, tuy lương không cao lắm nhưng lợi thế là rõ ràng. Tôi có thể sống ở nhà với bố mẹ, chi phí sinh hoạt rất nhỏ và điều hơn cả là gần người đàn ông tôi dành tình cảm trong tim bấy lâu.

Từng dọa tự tử ngăn bố tái hôn, tôi khóc khi về thăm bố

Một buổi chiều, giờ tan học tôi đứng ở cổng trường đợi mẹ. Thấy mẹ đạp xe tới gần tôi liền vui mừng gọi, mẹ nhìn tôi cười tươi chuẩn bị đạp xe sang đường, một chiếc xe máy lao tới và mẹ ngã.

Cả hai chị em tôi đã ngồi khóc đợi mẹ về suốt đêm. Cuối cùng thì sáng hôm sau mẹ cũng về nhưng trong hình hài bất động. Bố tôi nói: "Mẹ các con mất rồi". Chỉ sau một đêm, bố trông như một người khác. 

Sự ra đi của mẹ ám ảnh tôi suốt tuổi ấu thơ. Lúc nào tôi cũng nghĩ rằng vì tôi mà mẹ chết, mặc dù bố tôi nói mỗi người sinh ra đều có số mệnh sẵn rồi, và số mệnh của mẹ chỉ ngắn chừng ấy thôi, thì tôi vẫn luôn cho rằng nếu không phải vì mẹ mải nhìn theo tiếng gọi của tôi sẽ không phải ra đi trong đớn đau như vậy.