Tôi viết đơn ly hôn thì mẹ chồng oán trách "tự rước lấy nhục"

Hai mắt bà thâm quầng, Oanh hỏi thăm mới biết đêm qua mẹ chồng cô thao thức không ngủ được. Bà đã suy nghĩ rất nhiều về nội dung cuộc nói chuyện với con dâu.

Ly hôn chưa bao giờ là lỗi của người phụ nữ, cũng không phải là một khuyết điểm hạ thấp giá trị của cô ấy. Thế nhưng đáng buồn là vẫn còn nhiều quan niệm xưa cũ và sai lầm về ly hôn. Theo đó người phụ nữ bước ra từ cuộc hôn nhân đổ vỡ, khi mà trên người cô ấy chằng chịt vết thương, lại là người đánh bị chê trách và khinh bỉ.

Oanh (34 tuổi) chia sẻ cô và chồng cũ ly hôn cách đây 1 năm, sau 4 năm chung sống. Nguyên nhân vì Huy - chồng cô ngoại tình. "Lúc đầu, dù đau đớn vô cùng nhưng tôi vẫn nén lòng để cho chồng một cơ hội. Cũng là cho cuộc hôn nhân của chúng tôi thêm cơ hội và để con có gia đình đủ đầy bố mẹ", Oanh kể.

Ngoài mặt Huy tỏ vẻ hối hận nhưng thực ra trong lòng không trân trọng cơ hội mà vợ trao. Anh vẫn lén lút qua lại với người tình, khi Oanh làm căng thì anh thản nhiên muốn vợ cho thêm thời gian.

Toi viet don ly hon thi me chong oan trach

Ảnh minh họa

Nhận rõ sự thiếu chân thành của chồng, Oanh quyết định buông tay. Huy đang chìm đắm trong men tình với người phụ nữ khác, lại nghĩ Oanh “ngang bướng và khó bảo”, anh lập tức ký đơn. “Để xem rời tôi ra cô có sung sướng hơn hay không?”, Huy nhếch miệng nói.

Trước đó mẹ chồng Oanh biết chuyện con trai ngoại tình nhưng vẫn một mực khuyên cô nhẫn nhịn, lạt mềm buộc chặt níu chồng về. Vừa nghe tin Oanh viết đơn ly hôn, tối muộn nhưng bà vẫn đến nhà vợ chồng cô để răn dạy con dâu:

"Trước nay mẹ luôn quý mến con, cho rằng con là người phụ nữ hiểu biết và chín chắn. Không ngờ con vì ghen tuông mà hành động nông cạn thế này. Con hãy xé đơn ngay đi, không được ly hôn nữa, kẻo mà tự rước lấy nhục. Chỗ thằng Huy mẹ sẽ nói với nó, nếu con chịu hủy đơn thì nó chắc cũng không muốn bỏ con đâu".

Mẹ chồng Oanh giải thích rằng, chuyện ly hôn với cô chẳng có lợi lộc gì mà trăm đường thiệt hại. Thứ nhất, phụ nữ một lần đò sẽ bị những người xung quanh bàn tán, coi thường, cho rằng cô bất tài mới không giữ được hôn nhân. Vô hình chung Oanh sẽ tự làm xấu mặt mình.

Ngoài ra, gia đình đổ vỡ còn gây hại đến con cái và bố mẹ đôi bên. Những đứa trẻ sẽ không có bố, cha mẹ già bạc đầu còn phải lo nghĩ chuyện hạnh phúc của con gái. Bà kết luận rằng trừ khi chồng kiên quyết đòi bỏ vợ, nếu không phụ nữ phải giữ gìn gia đình đến hơi thở cuối cùng.

Mẹ chồng Oanh không phải người xấu nhưng quan niệm của bà có nhiều điểm cô không đồng tình. Cô đanh thép nói rõ với bà suy nghĩ và quyết định của bản thân:

"Mẹ ạ, ly hôn là một quyền hoàn toàn chính đáng của mỗi người vợ. Từ khi nào mà người phụ nữ lại không được sử dụng đến nó? Tại sao những kẻ gây ra lỗi lầm không cảm thấy mất mặt và hổ thẹn? Mà nạn nhân, những người vợ phải chịu tổn thương lại xấu hổ về mình? Con hoàn toàn được phép ly hôn, mà không ai có quyền ngăn cấm hay gây áp lực với con cả.

Con của con là con gái, con muốn làm gương cho nó. Dạy cho nó một điều rằng nếu không được hạnh phúc trong hôn nhân thì hãy dứt áo ra đi để tìm cho mình hạnh phúc khác. Chứ đừng phí hoài cuộc đời bên một người đàn ông không xứng. Nếu con cứ cố chấp giam mình trong cuộc hôn nhân này, rồi con gái con sẽ coi đó là tấm gương và cuộc đời nó có khi lại là bi kịch nối tiếp. Là bố thì cả đời vẫn là bố, nếu anh ấy thương con, anh ấy sẽ biết phải làm gì.

Cuối cùng, con chắc chắn bố mẹ con sẽ vui vẻ khi con gái được hạnh phúc, dù con có ly hôn hay không. Thay vì bảo con cố chấp giữ cuộc hôn nhân đã mục ruỗng thì mẹ hãy khuyên anh ấy làm một người đàn ông tử tế. Sau này có tái hôn cũng đừng để chuyện như thế này lặp lại. Ly hôn một lần thì còn đổ lỗi do vợ nhưng ly hôn đến lần thứ hai thì người phải xấu mặt sẽ là anh ấy!".

Toi viet don ly hon thi me chong oan trach
Ảnh minh họa

Sau cuộc nói chuyện ấy mẹ chồng Oanh trở về nhà nhưng đến sáng hôm sau bà lại đột ngột tìm đến nhà cô.

"Cuối cùng mẹ chồng tôi không còn ngăn cản tôi ly hôn nữa. Bà chỉ dặn tôi dù có thế nào cũng phải đưa con gái về chơi và thường xuyên gọi điện cho bà. Tất nhiên là tôi vui vẻ đồng ý. Thậm chí sau đó chồng cũ có ý muốn quay lại nhưng bà không xen vào, bà bảo tôi quyết định thế nào tùy tôi", Oanh tâm sự.

Người ta thường nói nhiều về hai chữ "nữ quyền" thế nhưng đâu cần gì những thứ to tát, cao xa. Chỉ cần để người phụ nữ được làm theo nguyện vọng của cô ấy, đi con đường mà cô ấy thấy vui vẻ và hạnh phúc. Đừng áp đặt lên họ những quy tắc hay quan điểm đã lỗi thời chẳng khác gì gông cùm, thế là đủ rồi.

Tôi buốt tim trước lời đồn thổi sau lưng người chồng

Chúng tôi kết hôn đã 4 năm và có 1 con gái 2 tuổi. Chồng tôi là người dịu dàng, yêu vợ yêu con. Anh không hay tụ tập la cà như nhiều người chồng khác mà thường dành thời gian để chơi với con, giúp tôi làm việc nhà.

4 năm hôn nhân, tôi luôn cảm thấy bản thân mình thật may mắn, hạnh phúc. Tôi yêu những phút giây ngồi cuộn tròn trên sofa bên con gái bé nhỏ đang lê la chơi dưới thảm, nhấp ngụm sô cô la nóng thơm nức do chồng pha cho rồi ngắm nhìn anh ấy vào bếp thể hiện một món ngon để vợ chồng cùng ăn.

Đừng lấy tâm linh làm cớ để tháo chạy khỏi cuộc hôn nhân

Nhiều người đang dành sự quan tâm cho tâm linh, nhiều khóa học về tâm linh được mở ra... và một số người đã lấy tâm linh để tháo chạy khỏi cuộc hôn nhân đang có.

Gần đây nhiều người nói tới việc "thế giới này chuyển dịch mạnh về chiều kích tâm linh", bắt đầu dành quan tâm cho tâm linh nhiều hơn, nhiều khóa học tâm linh được mở ra. Có thể bên trong mỗi người thật sự đã có sự thúc giục mạnh mẽ để tìm đường về "nhà", hoặc được đẩy theo xu hướng chung của thời đại và tiếp cận tâm linh như chạy theo một "hot trend"...

Sống chết lấy người không yêu mình để rồi héo mòn trong "nấm mồ” hôn nhân

Tôi từng nghĩ chỉ cần tôi yêu anh và cố gắng thật nhiều là được, nhưng sau bao năm chung sống tôi vẫn không thể có được trái tim anh.

Sau 5 năm chung sống, tôi nghĩ ly hôn là giải pháp tốt nhất cho cả hai. Tôi cứ tưởng chỉ cần tôi yêu anh, chỉ cần tôi hết lòng vì gia đình là đủ. Có thể tôi biết nhưng chưa từng một lần dám tin hay thừa nhận: Chồng tôi, anh ấy không yêu tôi.

Tôi và anh gặp nhau khi tuổi đôi mươi, trái tim tôi gần như ngay lập tức yêu anh khi đó - chàng trai có dáng người mảnh khảnh với ngón đàn guitar điêu luyện và giọng hát mê hoặc lòng người. Khi đó, chúng tôi đều đang là sinh viên, tình cảm đầy si mê nồng nhiệt.

Song chet lay nguoi khong yeu minh de roi heo mon trong
Ảnh minh họa. 

Tôi đã theo đuổi anh, chính xác là như vậy. Tôi chăm lo cho anh từng ly từng tý, coi anh như không khí của mình. Anh không quá nồng nhiệt, cũng không quá vô tình, nó đủ để tôi tin rằng chúng tôi có thể ở bên nhau mãi mãi.

Trong suốt 3 năm quen nhau, tôi là người luôn yêu nhiều hơn, nói đúng ra là chạy theo anh. Còn anh, lúc ấm áp, lúc lạnh lùng băng giá. Nhiều lần, anh muốn rời xa tôi, nhưng là tôi đã bất chấp tìm mọi cách để giữ anh ở lại, bao gồm cả việc cố tình "bẫy" anh uống say để rồi tôi có bầu và phải cưới chạy.

Đám cưới, đó là điều tuyệt vời nhất tôi từng mơ mà có được. Anh không vui, cũng không tỏ ra buồn. Anh nói với mọi người: Tình yêu lúc này có lẽ không quan trọng bằng việc anh phải có trách nhiệm với tôi và đứa trẻ. Và thế, chúng tôi về chung một nhà. Đêm tân hôn, dù anh say đến mức chẳng thể làm thủ tục động phòng, tôi vẫn rơi nước mắt hạnh phúc khi nằm cạnh.

Tôi từng tưởng rằng, chỉ cần được sống với anh thôi là đủ, nhưng không phải. Tôi đã thực sự mong muốn nhiều hơn. Mong được anh hỏi han ân cần khi ốm, mong được anh chia sẻ những chuyện thường ngày, mong một vòng tay ôm lúc nửa khuya đêm lạnh, mong một câu trêu đùa tình tứ, mong được làm một người vợ được chồng yêu thương thực sự.

Nhưng bao năm sống bên nhau, mãi mãi tôi chẳng thể có được cảm giác ấy. Thế rồi, tôi phát hiện anh có bồ. Anh không che giấu, cũng không công khai chuyện đó, anh chỉ lặng lẽ, lạnh lùng, đi sớm về tối. Hàng tháng đưa cho tôi tiền lương để nuôi con như một thứ nghĩa vụ anh phải làm tròn.

Tôi vẫn chịu đựng, tôi nghĩ rằng, tình cảm của tôi sẽ lay chuyển được anh. Nhưng rồi, anh nói với tôi: "Em có thực sự hạnh phúc không? Chúng ta có nên tiếp tục cuộc sống như vậy? Anh xin lỗi, đáng ra từ đầu, anh nên dứt khoát..." Mỗi lời anh nói ra đều như dao đâm trực diện vào trái tim tôi.

Sau bao năm bên anh, tôi vẫn không thể có được trái tim người đàn ông ấy. Tôi không biết mình có nên cố gắng hay mạnh mẽ từ bỏ. Hiện tại, cuộc sống của chúng tôi thực sự nhạt nhẽo và nặng nề, thậm chí còn không bằng những người hàng xóm. Có lẽ tôi đã sai khi sống chết lấy bằng được một người không yêu mình.