Tôi đã không còn hận thù sau 8 năm bị bạn thân cướp chồng sắp cưới

Bị người yêu và bạn thân phản bội, tôi đã khép cửa trái tim mình. Thế nhưng, giờ đây trong lòng tôi đã không còn thù hận...

Nhiều người hỏi vì sao tôi vẫn chưa kết hôn, tôi chỉ mỉm cười thờ ơ và nói rằng người tôi muốn kết hôn vẫn chưa xuất hiện. Thực ra đó là vì 8 năm trước tôi đã từng bị phản bội và tôi sợ đàn ông từ đó.
Năm 24 tuổi, tôi yêu Huy - 1 chàng kỹ sư CNTT điển trai và hào hoa. Khi yêu anh ấy, tôi đã xác định sẽ yêu lâu dài và yêu là cưới. Chúng tôi đã về sống chung một nhà trước khi cưới. Chúng tôi rất hòa hợp trong cuộc sống và cả trong chuyện ấy. Mặc dù Huy xuất thân nghèo khó, trong tay không có gì ngoài 1 tấm bằng Đại học và 1 công việc lương bèo nhưng tôi vẫn yêu Huy và quyết tâm sẽ theo anh ấy đến cùng trời cuối đất.
Tôi đau khổ khi phát hiện mình bị chồng tương lai và bạn thân lừa dối. Ảnh minh họa
Tôi đau khổ khi phát hiện mình bị chồng tương lai và bạn thân lừa dối. Ảnh minh họa 
Năm tôi 25 tuổi, lúc đó Huy đã gần 30 tuổi, công việc của chúng tôi dần tốt lên và chúng tôi dự định cuối năm sẽ cưới. 2 gia đình đều rất hài lòng và vun vén cho chuyện tình cảm của chúng tôi. Chúng tôi thậm chí đã làm lễ dạm hỏi, chỉ chờ ngày cưới để chính thức trở thành vợ chồng. Chuyện cưới hỏi của chúng tôi có lẽ diễn ra tốt đẹp, nếu không có sự xuất hiện của người thứ 3…
Để chuẩn bị cho đám cưới, Huy ngỏ ý muốn chúng tôi thuê một căn nhà rộng hơn để sinh sống, tiện cho việc sinh con sau này. Thấy tôi nói chuyện, Trinh - cô bạn thân từ nhỏ của tôi gợi ý chúng tôi thuê một căn hộ chung cư ngay sát căn hộ của cô ấy. Trinh chơi thân với tôi từ khi 2 đứa còn học mẫu giáo. Nhà Trinh có điều kiện hơn nhà tôi nên ngay khi cô ấy đi học Đại học, bố mẹ đã mua cho Trinh 1 căn hộ chung cư để tiện cho việc học hành. Trinh nói tôi nên thuê căn hộ ở gần căn hộ của Trinh, sau chúng tôi sẽ có nhiều cơ hội để rủ rê nhau tụ tập, ăn uống.
Căn hộ chúng tôi mới thuê đẹp hơn phòng trọ lụp xụp trước kia rất nhiều. Cả tôi và Huy đều vui mừng và mua sắm nhiều đồ đạc để chuẩn bị cho cuộc sống mới. Tuy nhiên, khi chuyển đến căn hộ mới sống được 2 tháng tôi bắt đầu thấy ánh mắt Huy nhìn tôi đổi khác. Tôi thấy anh không nhìn tôi bằng ánh mắt tràn ngập yêu thương và anh luôn lảng tránh nhìn thẳng vào mắt tôi. Trinh cũng không còn trò chuyện tự nhiên với tôi như trước. Linh cảm của một người phụ nữ mách bảo tôi rằng, có thể 2 người này đang làm chuyện gì sau lưng tôi.
Trong 1 lần dùng điện thoại của Huy, tôi bắt gặp 1 tin nhắn mà Trinh gửi riêng cho anh với nội dung rằng cô ấy đang rất dằn vặt, đau khổ vì đã lừa dối tôi. Thấy tôi làm ầm chuyện, cuối cùng Huy cũng chịu thú nhận rằng trong 1 lần tôi về quê thăm bố mẹ, Huy say rượu nên đã đi quá giới hạn với Trinh. Tôi tức giận đến mức đập vỡ chiếc bàn thủy tinh phòng khách. Tôi cố gắng nén nước mắt, bỏ đi.
Kể từ đó, trong mắt tôi không có tình bạn hay tình yêu nào cả. Tôi chỉ bù đầu vào công việc để quên hết chuyện buồn tình cảm. Tôi làm việc tốt, lương tôi tăng đáng kể. Bạn trai cũ của tôi cũng kết hôn ngay sau đó với 1 người không hề xa lạ - chính là cô bạn thân tên Trinh của tôi.
Mẹ tôi biết tôi đau khổ và tổn thương nặng nề vì chuyện này nên ra sức an ủi, chia sẻ với tôi. Nhiều năm trôi qua, mẹ thấy tôi chưa có bạn trai mới. Mẹ thường động viên tôi và khuyên tôi rằng chuyện cũ đã qua rồi, tôi đừng nghĩ lại làm gì nữa. Tôi chỉ biết nép vào lòng mẹ mà bao biện rằng tôi kết hôn muộn không phải vì còn nhớ chuyện xưa mà là vì chưa tìm được người phù hợp.
Tôi cũng không ngờ rằng giữa Hà Nội rộng lớn này, tôi vẫn có thể tình cờ gặp lại những người từng thân thiết với tôi từ ngày xưa nhưng trong một hoàn cảnh hoàn toàn khác. Sáng chủ nhật hôm đó, tôi đến công viên đi dạo và hít thở không khí trong lành. Tôi sững người khi nhìn thấy Trinh và Huy dắt theo 2 đứa con nhỏ. Nhiều năm không gặp, Trinh già đi trông thấy, ăn mặc xuề xòa, không phải là cô gái sành điệu, chịu chơi mà tôi từng quen biết.
Trinh và Huy ngồi cạnh nhau trên bãi cỏ, liên tục dõi theo 2 đứa con đang chơi đùa. 8 năm trước, tôi từng rất căm hận họ. Nhưng 8 năm sau, khi họ đã có cuộc sống mà mình mong muốn, tôi bỗng chốc cảm thấy lòng nhẹ nhõm lạ thường. Số phận đã đưa họ lại với nhau, có vẻ họ ở bên nhau mới là sự sắp đặt tốt nhất. Nếu Huy đã một lòng một dạ yêu tôi thì làm sao có chỗ cho kẻ thứ 3 xen vào? Nếu năm đó tôi cưới Huy, không chắc tôi đã có được cuộc sống bình yên như Trinh và Huy bây giờ.
Tôi vội vã quay lưng đi vì sợ họ nhìn thấy mình. 8 năm qua, lòng tôi đã hết vấn vương, hận thù. Chắc cũng đã đến lúc tôi nên mở lòng để tìm một hạnh phúc cho riêng mình.

Các con à! Mẹ không phải là osin!

Mẹ thương con nhớ cháu, muốn tuổi già được sum vầy bên các con, nhưng đừng vì thế mà biến mẹ thành... osin!

Ngày mẹ lên sống cùng các con, bắt đầu là ngày mẹ con dâu có bầu. Con dâu nghén quá nên các con về đón mẹ lên để chăm sóc. Mẹ vui mừng lắm. Tuổi già rồi cả một đời chăm sóc các con còn không kể công thì đâu xá gì một vài việc cỏn con khi mà mẹ thực sự muốn được gần con, gần cháu. Nhưng cũng bắt đầu từ đấy, mẹ cảm thấy mình thật khó để "thích nghi".
Cac con a! Me khong phai la osin!
 Ảnh minh họa.

Thời điểm không được chụp ảnh cho con để tránh điều xui xẻo

Theo quan niệm dân gian, trẻ nhỏ vía còn yếu nên mẹ hãy nhớ 4 thời điểm không được chụp ảnh cho con để tránh cho bé gặp phải những điều không may.

Có mẹ nào mắc chứng bệnh cuồng con như em không. Em rất thích chụp hình con, mọi lúc mọi nơi, khi con ăn. lúc con ngủ rồi ngắm suốt ngày ý. Hôm nọ 2 vợ chồng cho con đi chụp ảnh đầy tháng để giữ làm kỉ niệm, sau con lớn lên xem lại những thay đổi thì thích lắm. Bộ ảnh siêu lung linh luôn cơ mà em vẫn tiếc một chút là anh thợ ảnh không cho bé chụp với bố mẹ vì kêu kiêng chụp 3 người. Em thấy hơi vô lý nên về nhà có mò xem có đúng không? Ai dè không chỉ thế mà còn có thêm những thời điểm không được chụp ảnh cho con khác nữa cơ. Em cũng không tin lắm nhưng vẫn làm theo để tránh cho con gặp xui xẻo trong cuộc sống. Các mẹ tham khảo nhé, các giờ em cũng bớt chụp ảnh con lại thui.

Chồng có mùi hôi không thể chịu nổi, vợ nhất quyết đòi ly hôn

Sau 4 năm đi xuất khẩu lao động sang liên bang Nga, cô Duyên trở về quê nhà trong bộ dạng béo trắng, lộng lẫy như một quý bà nơi phồn hoa đô thị.

Sau khi mọi người đã về hết, căn nhà ngói ba gian của vợ chồng Duyên trở lại vẻ yên tĩnh vốn có. Hai đứa con lên giường ngủ ngon lành, Tú sắp xếp đồ đạc cho vợ, rồi giục Duyên đi ngủ sớm cho lại sức. Đã lâu lắm rồi, Tú mới có cảm giác háo hức được gần gũi vợ như đêm nay. Nằm trong màn, trái tim anh đập mạnh, khi thì dồn dập, lúc lại hối thúc như trống hội ngày mùa. Tiếng kim đồng hồ lách cách trên tường chỉ con số 12, mỗi giây trôi qua đối với người chồng dài bằng cả dải ngân hà.