Tìm em trai suốt 20 năm nhưng rồi không dám gặp

Không ngờ cuối cùng tôi đã tìm được người em bị mất tích từ nhỏ.

Ngày tôi 10 tuổi, bố mẹ giao cho nhiệm vụ trông coi em trai nhỏ hơn tôi 4 tuổi, sau mỗi buổi học. Trong một lần bố mẹ đi làm đồng, em trai đang ngủ, tôi đã đi chơi với đám bạn hàng xóm.

Do mải chơi quá, đến khi tối muộn tôi hoảng hốt chạy về nhà tìm em. Thế nhưng em không ngủ trong giường, tìm khắp các ngóc ngách trong nhà ngoài vườn và cả làng đều không thấy. Nhiều ngày nhờ mọi người tìm kiếm không thấy em, mẹ nằm trên giường khóc suốt, còn bố mặt lầm lì không nói câu nào. Tôi sợ hãi chỉ biết ngồi trong góc nhà và cầu mong có phép màu đưa em về.

Những năm sau đó mỗi lần ai nhắc đến em trai là mẹ tôi lại khóc và sự ân hận trong tôi lại trỗi dậy. Tôi tự nhủ sau này lớn lên sẽ đi tìm em trai về cho bố mẹ.

Khi học xong cấp 3, tôi ra thành phố rửa bát cho nhà cô họ và bắt đầu công việc tìm kiếm em trai. Thấy tôi khát khao tìm em trai, cô họ cho dán một tờ giấy trước cửa, với nội dung tìm trẻ lạc. Thế nhưng nhiều năm không có chút tin tức gì. Sau đó tôi đã làm nhiều nơi khác, di chuyển tới nhiều khu vực và cũng dán nhiều tờ rơi nhưng đều vô ích. Kể cả khi lập gia đình, tôi vẫn không ngừng tìm kiếm.

Tuần trước, có một người bạn của chồng tôi đến chơi. Vĩ bảo gương mặt của tôi rất giống với sếp của anh ấy. Chồng tôi nói trên đời này người giống người là chuyện bình thường. Thế nhưng Vĩ không bỏ cuộc, vẫn khẳng định chắc hai người phải có họ hàng bà con gì thì mới có nhiều nét giống đến thế.

Sau đó Vĩ còn gọi điện cho ai đó và xin được một tấm ảnh để chứng minh là bản thân nói đúng. Vừa nhìn thấy sếp của Vĩ, tôi đã nhận ra ngay đó là em trai của mình, nhờ vào vết sẹo trên lông mày. Tôi đã kể với Vĩ chuyện đứa em bị mất tích ngày nhỏ. Bất ngờ Vĩ nói là người sếp ấy chỉ là con nuôi của sếp tổng, rất có thể là em trai tôi, sau đó anh ấy đã cho tôi số điện thoại và địa chỉ nhà sếp để tôi đến xác nhận.

Chiều qua, lúc đi làm về, tôi đã đi tìm địa chỉ được cho. Nhìn thấy ngôi biệt thự tráng lệ mà tôi lưỡng lự. Lúc tôi lấy điện thoại ra gọi thì đầu bên kia không bắt máy khiến tôi chùn bước.

Đi tìm em suốt 20 năm, thế nhưng bây giờ tôi lại không dám đối diện. Bởi giờ em ấy giàu có, tôi sợ tìm gặp lại khiến em hiểu lầm, cho là thấy giàu mới tìm đến nhận họ hàng. Huống chi chuyện năm xưa như thế nào, tôi cũng không biết cụ thể. Theo mọi người tôi phải làm sao đây? Có đến gặp để hỏi những gì đã xảy ra và nếu đúng thì có nên nhận lại đứa em trai thất lạc của mình?

Tim em trai suot 20 nam nhung roi khong dam gap

Tâm sự
Nói với sếp chồng chị ngoại tình thì chị lờ đi, câu chuyện đằng sau khiến tôi ân hận vì đã mách lẻo

Theo phunuvietnam.vn

Em dâu có thai, tôi mang đồ sang thăm và bàng hoàng khi nghe chuyện

Nếu không phải vì tiếng bước chân nhẹ nhàng thì có lẽ tới giờ tôi vẫn chưa được mở rộng tầm mắt nhìn rõ con người của em dâu.

Em dâu kém tôi 3 tuổi, cô ấy mới về nhà này từ hồi đầu năm 2021. Tuy năm vừa rồi dịch bệnh liên miên nhưng bố mẹ chồng vẫn đồng ý cho em dâu và em trai chồng dọn ra ở riêng. Bởi nhà em dâu cũng có nền tảng kinh tế vững chắc, hai nhà kết hợp nên đã chọn cho các con một căn mặt đất rộng rãi. Bố mẹ chồng tôi rõ là chiều con trai út hơn. Có thể bởi một phần vì chồng tôi làm ra kinh tế khá giả vượt trội.

Hàng tháng, lương của chồng tôi rơi vào khoảng 40-50 triệu đồng, tôi cũng không hề kém cạnh, kiếm được đâu đó ngàn đô. Quan điểm của tôi không cũ kỹ, cổ hủ kiểu phụ nữ phải ở nhà nội trợ. Mỗi ngày đi làm cũng là mỗi ngày tôi được sống vui vẻ hạnh phúc, được trau dồi và bồi đắp bản thân. Những lúc chồng hăng say miệt mài với dự án lớn, tôi cũng muốn được nhiệt huyết với công việc của mình để haivợ chồngthêm thông cảm cho nhau và gắn kết.

Mua xe mới xong, mẹ nói một câu tôi sợ hãi

Cách đây vài ngày, tôi và chồng vừa mua một chiếc ô tô mới. Tôi thực sự rất phấn khích, vì vậy muốn lái xe về nhà bố mẹ đẻ để khoe.

Gia đình chúng tôi có hai chị em, em trai tôi nhỏ hơn tôi ba tuổi. Bố mẹ tôi hơi gia trưởng. Từ nhỏ bố mẹ đã rất cưng chiều em trai, thực ra tôi cũng hiểu được điều này. Hơn nữa, bố mẹ đã sinh ra tôi, nuôi tôi khôn lớn cũng như chu cấp cho tôi học đại học, vì vậy tôi luôn biết ơn bố mẹ và tôi yêu họ rất nhiều.

Trả đũa chồng ngoại tình, tôi ân hận tột cùng

Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày gia đình mình lại tan nát dễ dàng như vậy.

Tôi lấy chồng hơn hai năm thì sinh được một con gái. Cuộc sống vợ chồng không có nhiều sóng gió nhưng tôi luôn không cảm nhận được tình yêu của anh dành cho mình. Mỗi ngày anh đều đi làm, về nhà sớm, ăn cơm cùng vợ rồi lại vào bàn làm việc. Anh ít khi kể cho tôi nghe chuyện công ty, bạn bè. Hầu như trong bữa cơm, tôi đều là người chủ động gợi chuyện. Nhưng có vẻ những câu chuyện của tôi không có sức hấp dẫn với anh.

Hàng tháng, anh đưa tiền đầy đủ, tôi thích làm gì anh cũng không ý kiến. Nhưng chính sự thoải mái của anh lại khiến tôi cảm thấy anh không coi trọng mình. Nếu thực sự anh yêu thương người vợ này thì việc tôi cắt tóc mái, mặc bộ váy mới, anh sẽ nhận ra.

Tra dua chong ngoai tinh, toi an han tot cung

Vì trả đũa chồng ngoại tình, tôi nhận cái kết đắng. Ảnh minh họa: Nguồn Sohu

Sự lạnh nhạt mỗi ngày một tăng khiến tôi hoài nghi chồng có người khác nên cố tình theo chân anh. Và rồi tôi sốc nặng khi phát hiện anh qua lại với bạn gái cũ. Đó là mối tình đầu anh ôm mộng nhiều năm, chia tay vẫn còn nhiều nuối tiếc. Cô ta từng sống ở nước ngoài nhưng bây giờ lại quay về, sống gần anh.

Quá đau khổ, tôi nhốt mình trong phòng suốt nhiều ngày, không nói chuyện với ai. Chồng tưởng tôi có chuyện gì buồn cũng hỏi han nhưng không quá bận tâm. Thái độ của anh khiến tôi càng thất vọng. Tôi quyết định ngoại tình để trả đũa. Người phụ nữ xinh đẹp, cao ráo được bao đàn ông giàu có theo đuổi như tôi đã chọn anh nhưng lại bị anh phản bội. Người cũ của anh cũng không phải cô gái xinh đẹp gì nên tôi càng cảm thấy bị sỉ nhục.

Tôi lao vào vòng tay của vị sếp theo đuổi mình từ lâu. Khi được tôi bật “đèn xanh”, anh ta bắt đầu tặng tôi những món quà giá trị, cho tôi nhiều hợp đồng làm ăn hơn. Từ khi được anh ta chu cấp, tôi trở nên xinh đẹp, sang chảnh và trẻ trung hơn nhiều. Trong công việc, tôi được sếp âm thầm hậu thuẫn nhiều thứ. Những tưởng mối tình giấu kín chốn công sở sẽ kéo dài mãi cho đến ngày tôi nhận được tin nhắn lạ cảnh cáo chuyện tôi qua lại với chồng chị ta.

Lúc đầu tôi có chút sợ hãi nhưng sau khi nghe sếp nói đã ly thân với vợ, tôi tự tin hơn nhiều. Thậm chí khi chồng thấy rõ sự thay đổi của tôi và ý kiến, tôi cũng mặc kệ. Tôi còn muốn cho anh ta biết mình đang có nhiều người theo đuổi và sẵn sàng ngã vào vòng tay ai đó nếu anh ta không biết quay đầu.

Rồi cái gì đến cũng đến. Ngày tôi và sếp đi ăn với nhau, cô vợ của anh ta xuất hiện. Ban đầu tôi còn ngạo nghễ tuyên bố anh ta và cô ấy sắp ly hôn nên tôi có thể bắt đầu mối quan hệ yêu đương với sếp. Thật không ngờ, khi vợ định tung đòn thì sếp đứng lên, đổ hết tội lên đầu tôi. Anh ta nói tôi quyến rũ anh ta, mồi chài để được thăng chức.

Chị vợ nhìn tôi cảnh cáo, yêu cầu tôi phải nghỉ việc ở công ty này ngay nếu không chị ta sẽ cho tôi xấu mặt, mất tất cả danh dự. Vài người đồng nghiệp đi cùng tôi hôm đó chứng kiến tất cả. Tôi biết, dù họ không dám nói gì thì chỗ đứng của tôi trong công ty cũng không còn nữa. Tôi cũng không thể tiếp tục làm việc với người đàn ông coi rẻ mình. May thay, chị ta còn chưa công khai hình ảnh của tôi với chồng lên mạng, cũng là chừa cho tôi đường lui.

Sau buổi tối bị đánh ghen đó, tôi hoảng loạn tâm lý, về nhà trong tâm trạng thất thần. Nhìn chồng ngồi bên bàn làm việc lại thấy chán ngán cảnh hôn nhân tẻ nhạt. Đời tôi giờ không biết đi về đâu, chỉ biết ôm đứa con gái ngủ quên đi những ngày tháng mệt nhọc này.

Sáng hôm sau tôi quyết định ly hôn, đưa đơn cho chồng kí. Đối với tôi mà nói cuộc hôn nhân tẻ nhạt hay chuyện ngoại tình ngoài kia đều không có giá trị bằng cô con gái nhỏ. Tôi quyết định ra đi, về quê sống với bố mẹ đẻ. Chỉ có ở bên mẹ tôi mới cảm thấy yên lòng.

Độc giả T. A