![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Tháng 6/2012, chị Christine Carlos đi tắm biển và đó cũng là lúc chị nhận ra sự thật đau lòng: chị nặng 102kg. Cân nặng quá khổ khiến chị cảm thấy khó thở, hụt hơi và quá mệt khi chơi cùng con gái trên cát. |
![]() |
Kể từ ngày định mệnh đó, chị đã hạ quyết tâm giảm cân bằng cách kết hợp chế độ ăn uống và thể dục nghiêm ngặt. |
![]() |
Chị bắt đầu bằng việc thay đổi chế độ ăn uống và tập thể dục. “Tôi bắt đầu chậm rãi bằng cách thay đổi các thói quen, từng chút một”, Christine cho hay. |
![]() |
Chị bắt đầu đọc các quyển tạp chí sức khỏe và tìm hiểu nhiều về những vấn đề liên quan đến giảm cân. |
![]() |
Christine thay những món chiên xào, thực phẩm chế biến sẵn thành những bữa ăn đầy rau xanh và hạn chế dùng tinh bột. |
![]() |
Ngoài những bữa ăn lành mạnh, Christine còn cố gắng uống thật nhiều nước, trung bình mỗi ngày chị uống khoảng 3,5 lít nước. Đó cũng là một cách để giảm thèm ăn. |
![]() |
Tuy nhiên, mỗi tuần một lần, chị cho phép bản thân ăn một bữa thỏa thích và đó chính là burger cùng khoai lang chiên. |
![]() |
Cùng với chế độ ăn uống dinh dưỡng, Christine tích cực tập thể thao. Chị sử dụng máy chạy bộ 6 ngày trong tuần và chạy 45 phút mỗi ngày. Chị cũng kết hợp các bài tập tabata để cải thiện vóc dáng. Ngoài ra, Christine còn bắt đầu tập gym. |
![]() |
Đến tháng 7/2013, chỉ 1 năm sau đó, Christine đã giảm được 45kg. Lúc này đây, chị đã đặt ra mục tiêu mới: tham gia thi thể hình. Christine đã thuê huấn luyện viên riêng, giúp chị đặt ra chế độ ăn uống và kế hoạch tập luyện. |
![]() |
Hiện tại, cân nặng của Christine dao động từ 56-61kg. Chị đã truyền cảm hứng cho mọi người bằng cách chia sẻ hành trình giảm cân gian nan của mình. |
![]() |
Vòng eo con kiến của chị khiến bao cô gái ao ước. |
![]() |
Christine (giữa) như "bơi" trong chiếc quần khổng lồ của chị mặc nhiều năm trước. Ảnh: BS. |
Video "Bí quyết ăn thoải mái mà không lo béo". Nguồn: VTC.
Cuộc sống chúng tôi vẫn hạnh phúc cho tới một ngày, Lan bạn thân cấp ba của chúng tôi tới chơi và ở lại. Tôi vô tình phát hiện sự thật động trời và chỉ biết khóc trong nước mắt vì thương Hải, thương Lan.
Tôi, Hải và Lan là bạn học cùng cấp 3. Chúng tôi từng ngồi cùng bàn, nhà chung phố, và là bộ ba nổi tiếng học giỏi của lớp. Tôi thầm mến Hải từ lâu nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ. Tôi sợ mình nói ra, tình bạn của chúng tôi sẽ chấm dứt tại đó.
Điều duy nhất tôi có thể làm lúc đó là học thật giỏi, giỏi hơn nữa để tiếp tục sánh bước bên hai người bạn của mình. Thế nhưng, trớ trêu là tôi cũng linh cảm được Lan thầm thích Hải. Cô ấy luôn dành ánh mắt trìu mến nhìn Hải, đôi khi còn lén nhìn trộm cậu bạn thân vui đùa mà mỉm cười ngây ngốc. Tôi sợ, tìm cách dò hỏi nhưng Lan luôn một mực phủ nhận. Có lẽ, cô ấy cũng sợ điều giống như tôi.
Năm đó, thi đại học chúng tôi mỗi người mỗi trường. Riêng Lan, cô ấy chọn đi du học thay vì theo học tại Việt Nam. Ngày chúng tôi biết kết quả cũng là ngày tiễn Lan lên đường. Tôi và Hải khóc trong nước mắt vừa vì hạnh phúc, vừa vì nỗi đau chia ly.
![]() |
Chúng tôi từng là bạn cấp 3 thân thiết. (Ảnh minh họa) |
![]() |
Chồng tôi áy náy vì mắc nợ bạn thân. (Ảnh minh họa) |
- Lan này, năm đó, nếu không có em hiến thận có lẽ anh đã chẳng sống yên ổn được tới giờ! Dù chúng ta không tới được với nhau nhưng em cũng mau chóng ổn định đi, nhìn em mãi một mình đi về sớm tối thế này anh không yên tâm.
- Duyên tới em mới có đôi được chứ! Anh đừng cảm thấy áy náy nữa. Em hy sinh lúc đó là vì chúng ta yêu nhau, còn hiện giờ á, anh có mệnh hệ gì em kệ anh cho Hân lo đó! - Lan cười.
Tôi chết lặng trước cuộc đối đáp giữa hai người. Qua đó, tôi hiểu sơ sơ được rằng Lan và Hải đã từng yêu nhau trong khoảng thời gian chúng tôi chia tay nhau. Thậm chí, khi đó Hải còn từng bị bệnh nặng và Lan là người hiến thận cho anh. Thì ra, vết sẹo dài trên bụng anh vẫn giấu tôi đó là do phẫu thuật ghép thận.
Tôi lẳng lặng lui ra ngoài, bật khóc trong đau đớn và tội lỗi. Thì ra, hai người họ từng giấu tôi bí mật động trời tới vậy. Hơn nữa, Lan còn hy sinh cho chồng tôi tới mức như vậy mà tôi không hay. Tôi đang rất đau khổ, liệu tôi có phải người đã phá vỡ tình yêu của họ hay không? Tình yêu của tôi có quá tầm thường so với sự hy sinh của Lan hay không? Tôi có nên ly hôn và tác hợp lại cho hai người đó hay không?