Sự thật cay đắng sau việc chồng đột nhiên yêu cầu vợ về quê dưỡng thai

Đợi anh đi được khoảng 2 tiếng, cô lại xin phép bố mẹ chồng về thăm nhà ngoại nhưng thực chất là bắt taxi lên thành phố.

Phát hiện chồng có đến 2 bồ nhí ở ngoài, vợ khôn ngoan "bắn 1 mũi tên" nhưng lại trúng tận 3 cái đích / Mẹ chồng suốt ngày khen con dâu cũ vừa ngoan vừa tốt, dâu mới chỉ hỏi lại một câu khiến bà cứng họng
"Trên đời này không có người đàn ông nào thương em như anh đâu", Thành đáp quả quyết sau màn cầu hôn lãng mạng dành cho Xuân. Thêm một vài lời hứa ngọt ngào, anh khiến Xuân không ngần ngại ngả vào lòng anh còn những người xung quanh thì không tiếc lời khen cho một "soái ca ngôn tình".
Cũng là lẽ dĩ nhiên thôi, bởi một người đàn ông khéo ăn khéo nói lại có được gia cảnh không tầm thường lại hiểu tâm lý phụ nữ như anh thì có cô gái nào lại không đổ gục. Thế nên dù trước đó Xuân khẳng định sẽ không động lòng với anh thì cuối cùng cũng bị anh chinh phục lúc nào chẳng hay.
Sau lời cầu hôn, Xuân qua lại nhà Thành một thời gian rồi cả hai cũng quyết định gật đầu cho một đám cưới trong mơ. Cuộc sống hôn nhân thời gian đầu tương đối êm thấm. Anh không ngần ngại làm những điều lãng mạn để dành tặng cho vợ. Những chuyến du lịch đắt đỏ cũng được anh đầu tư cho vợ. Thậm chí lương thưởng anh đều trích một phần tiết kiệm, một phần đưa cho mua sắm với bạn bè, phần còn lại mới là chi tiêu trong gia đình.
Su that cay dang sau viec chong dot nhien yeu cau vo ve que duong thai
Ảnh minh họa.. 
Lãng mạn và tâm lý là thế nhưng Thành có một cái tật không bỏ được đó chính là quá thân thiết với những cô gái mới quen. Trong những chuyến du lịch của hai vợ chồng, anh đều dễ dàng kết thân và trò chuyện với những cô gái. Mỗi lần về nhà, anh thỉnh thoảng lại nhắn tin rồi cười tủm tỉm. Đến khi vợ hỏi thì anh cũng chẳng ngần ngại đáp: "Anh nhắn với cô A, cô B nhưng chỉ là bạn ấy mà, em đừng hiểu lầm".
Mỗi lúc như thế Xuân lại bán tín bán nghi, thế nhưng anh lại bắt đầu ôm cô vào lòng rồi nói những lời mật ngọt: "Đừng có mà suy nghĩ linh tinh, anh thương vợ anh nhất trên đời. Thế nên sẽ không có chuyện phản bội lại em đâu ngốc ạ. Có người đàn ông nào ngoại tình mà lại nói với vợ anh đang nhắn tin nói chuyện với cô này, cô kia đâu".
Nghe Thành nói, Xuân cũng thấy có lý, trong lòng cô lại nhất nhất tin tưởng ở chồng. Cuộc hôn nhân trôi qua gần nửa năm thì Xuân mang bầu, đó là quãng thời gian mà Thành thay đổi nhiều nhất. Anh tràn ngập lịch trình công tác và bận bịu suốt ngày, thỉnh thoảng vợ chồng ngủ cạnh nhau, cô vòng tay ôm anh thì anh lại né tránh rồi quay lại thủ thỉ: "Em ngủ đi cho con nó khỏe, sau này sinh con xong rồi tình cảm với nhau cũng chưa muộn".
Nói khéo là vậy nhưng sự nhạy cảm của Xuân cũng mơ hồ cho cô biết được rằng anh không còn vui vẻ đối với cô như trước. Những lãng mạn dần mất đi khi cô thay đổi ngoại hình lúc mang bầu. Anh luôn miệng nói không cần đến âu yếm vợ chồng thế nhưng thỉnh thoảng cô lại bắt gặp anh xem ảnh của những cô gái xinh đẹp hoặc truy cập những trang web đen.
Xuân mang bầu đến tháng thứ 5 thì chồng cô bắt đầu đưa ra đề nghị: "Em về quê dưỡng thai cho tốt đi. Chứ ngày ngày anh thấy em quanh quẩn bên mấy bức tường này, nhà mình lại ngay mặt phố vừa ồn ào vừa bụi. Anh nghĩ nó không tốt cho con của mình đâu. Anh vừa gọi mẹ rồi, em cứ thu xếp quần áo rồi sáng mai về".
Nghe xong đâu đấy, Xuân đáp: "Thôi em không về đâu, trước giờ em không muốn…". Chưa nói hết câu thì Thành cắt ngang: "Anh đã quyết định rồi, em cứ vậy mà làm theo đi. Đến khi sinh nở xong thì lại lên trên này".
Hành động lạ của Thành khiến lúc đó khiến Xuân sinh nghi. Trong lòng cô là một lỗi mơ hồ và lo sợ. Lén xem điện thoại của chồng cô mới giật mình trước những tin nhắn của anh và "em gái mưa" nào đó. Thế nhưng niềm tin của cô với anh quá lớn nên cô đã nghĩ "chỉ cần chưa bắt tận tay anh ngoại tình thì tất cả đều là suy đoán".
Ngày anh đưa vợ về quê, anh cũng chỉ ở lại ăn cơm trưa rồi báo bận trở về thành phố. Đợi anh đi được khoảng 2 tiếng, cô lại xin phép bố mẹ chồng về thăm nhà ngoại nhưng thực chất là bắt taxi lên thành phố. Suốt dọc đường cô đã rất mong muốn những suy nghĩ của mình là sai lệch.
Thế nhưng đến khi đứng trước cửa phòng thì Xuân đã nhầm. Tiếng cười nói bên trong của chồng cô và một cô gái nào đó đã đập tan mọi hy vọng và khiến cô chết lặng. Đến khi nghe Thành nói: "Cũng may là vợ anh chịu về quê đấy. Chứ không anh chẳng biết phải gặp gỡ em thế nào cho đỡ nhớ. Từ nay anh sẽ chăm sóc em và con của chúng mình. Sau đó…".
Lời nói chưa dứt thì Xuân đẩy cửa phòng bước vào: "Sau đó thì sao?". Câu nói của vợ khiến Thành giật mình quay sang, anh ấp úng nói: "Em, sao em lại?". Lúc này Xuân mới bật cười chua chát rồi lắc đầu: "Em thực sự thất vọng quá và cũng rất đau. Sự phản bội của anh đã giết chết trái tim em. Em đã sai vì tự mình tin tương, hai người cứ tiếp tục bên nhau đi, em tác thành. Nhưng sau này, em không muốn nhìn thấy anh nữa".
Nói xong Xuân xoay người bước đi rồi đóng sầm cửa lại. Cố gạt đi giọt nước mắt đầy đau khổ, cô biết mình nên bỏ lại tất cả và tiếp tục sống tốt mà không cần đến người đàn ông ấy nữa.

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Bế con mới sinh, chồng thấy lạ vì không giống mình và sự thật

Hào hứng chào đón con trai đầu lòng nhưng Luân không ngờ mình lại là một nạn nhân của Hoa.

Luân và Hoa yêu nhau được 6 tháng thì kết hôn. Thực ra tình cảm thì cũng có nhưng yếu tố khiến họ quyết định tiến tới hôn nhân nhanh như vậy là do Hoa đã có em bé.
Hai họ thì vui lắm, nhất là bố mẹ Dũng, tậu trâu được cả nghé. Khi đi siêu âm, biết em bé là con trai, mọi người càng mừng rỡ hơn. Đám cưới được tổ chức linh đình ngay sau đó. Gia đình Luân rất khá giả, lại quý con quý cháu nên Hoa về làm dâu thì sướng như tiên. Cô lại đang có bầu nên bố mẹ chồng và chồng ưu ái lắm, chẳng bắt phải làm việc gì, cứ miễn sao mẹ khỏe con khỏe là được.
6 tháng sau ngày cưới thì Hoa chuyển dạ sinh con. Cả nhà chồng túc trực trong bệnh viện. Đợi suốt cả một ngày thì em bé mới chịu ra, y tá gọi Luân vào phòng sinh trong khoảnh khắc con trai vừa mới chào đời. Khỏi phải nói, cảm xúc lần đầu được làm bố, được bế trên tay thiên thần nhỏ bé thật hạnh phúc biết chừng nào.
Thế nhưng khi em bé được các y tá vệ sinh, mặc quần áo và giao cho bố, Luân hơi bất ngờ và chút lăn tăn bởi nhìn em bé không giống bố cũng chẳng giống mẹ. Thực sự trông bé rất khác lạ, chưa kể, anh không tìm thấy sự ấm áp, kết nối giữa hai bố con.
Be con moi sinh, chong thay la vi khong giong minh va su that
Luân hạnh phúc chào đón con đầu lòng nhưng anh phát hiện đứa bé không giống mình. Ảnh minh họa.
Hai hôm sau thì Hoa và em bé được về nhà nhưng Luân không bế con nhiều vì thực sự mỗi lần bế bé, anh cứ có cảm giác không thoải mái. Suy nghĩ suốt một tuần liền Luân mới quyết định nói thật với vợ về những cảm nhận của mình. Hoa vừa nghe Luân nói thì thay đổi thái độ đột ngột, gương mặt cô thoáng nét lo lắng, hoang mang rồi nhanh chóng tái mét, lập bập không nói được câu gì cho rõ ràng.
Thấy thái độ của vợ, Luân lập tức nghi ngờ. "Có tật giật mình", chỉ cần hỏi thêm vài câu dồn dập là Hoa đã lập tức khai hết. Hóa ra, trước đây khi yêu Luân, Hoa có vài lần "quan hệ" với người yêu cũ. Đến khi có thai, chính bản thân cô cũng không biết được đứa bé là con ai. Vì thấy Luân là người hiền lành, tử tế, gia đình lại có điều kiện hơn nên Hoa đánh liều nói với Luân đó là con anh.
Suốt thời kỳ mang thai, Hoa cũng nơm nớp lo sợ khi sinh con ra đứa bé không giống Luân và sự thật đúng là như vậy. Hoa xin lỗi Luân, cô không dám mong anh tha thứ nhưng hiện tại vừa sinh con xong, chẳng có chỗ nào để nương tựa, anh mà làm bung bét sự việc thì cô không biết đi đâu về đâu. Cô xin Luân cho hai mẹ con thêm chút thời gian, khi thằng bé cứng cáp hơn, hai mẹ con sẽ tự động rời khỏi ngôi nhà này.
Luân đau như muốn chết đi khi nghe những lời thú tội của Hoa. Ai mà ngờ được cô vợ ngoan hiền của anh lại có thể làm những chuyện tày trời thế này.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đứa bé vẫn có khả năng là con mình nên Luân giấu mọi người đi xét nghiệm ADN. Chiều hôm ấy, cầm kết quả trên tay, đứa bé đích thực là con của mình nhưng Luân vẫn thấy trong lòng ngổn ngang. Liệu anh có thể sống với một người vợ đã lừa dối mình trắng trợn như thế hay không?