Rúng động vụ xử mafia lớn nhất lịch sử Italia

Đó không chỉ là một phiên tòa, mà là lời tuyên chiến táo bạo của nhà nước Italia chống lại thế giới ngầm từng len lỏi trong gần một thế kỷ

Vào sáng ngày 10/2/1986, tại thành phố Palermo – trái tim đầy ám ảnh của đảo Sicilia, đất nước Italia bước vào một cuộc chiến lịch sử không phải trên chiến trường, mà trong phòng xử án được xây dựng đặc biệt như một pháo đài: “Maxi Trial” – vụ xét xử mafia lớn nhất từ trước đến nay ở đất nước hình chiếc ủng. Đó không chỉ là một phiên tòa, mà là lời tuyên chiến táo bạo của nhà nước Italia chống lại một thế giới ngầm từng len lỏi và ảnh hưởng đến xã hội Italia trong gần một thế kỷ – Cosa Nostra, tổ chức mafia hùng mạnh và tàn bạo bậc nhất thế giới.

Cuộc chiến pháp lý này là kết quả của hơn một thập kỷ điều tra không ngừng nghỉ của một nhóm công tố viên quả cảm, đứng đầu là hai vị thẩm phán huyền thoại: Giovanni Falcone và Paolo Borsellino. Từ cuối thập niên 1970, Falcone đã âm thầm thu thập chứng cứ, đối chiếu các vụ án rải rác khắp Sicilia và lật mở cấu trúc thật sự của mafia – vốn được che đậy bằng một mạng lưới im lặng, sự bảo vệ chính trị và khủng bố tinh thần. Nhưng chính bước ngoặt mang tên Tommaso Buscetta – một “người trong cuộc” của Cosa Nostra bị bắt ở Brazil và dẫn độ về Italia – đã làm thay đổi toàn bộ cục diện. Buscetta quyết định phá bỏ luật im lặng (omertà) và trở thành pentiti - kẻ phản bội đầu tiên tiết lộ cấu trúc ba cấp của mafia, chỉ đích danh hàng trăm tên tuổi từ các ông trùm hàng đầu đến các tay súng đường phố. Đó là điều chưa từng xảy ra trong lịch sử.

Bên trong phòng xử án của phiên tòa Maxi Trial năm 1986. Ảnh: Wikipedia.

Nhằm đảm bảo an toàn và kiểm soát tuyệt đối, nhà chức trách Italia đã xây dựng một phòng xử án bọc thép khổng lồ ngay trong sân nhà tù Ucciardone ở Palermo. Hơn 400 bị cáo bị đưa ra xét xử – bao gồm các ông trùm khét tiếng như Salvatore "Toto" Riina, Giuseppe Lucchese, Bernardo Brusca – bị cáo buộc phạm hàng loạt tội danh: Giết người, buôn ma túy, tống tiền, rửa tiền và tham nhũng quy mô lớn. Các bị cáo bị giam trong lồng kính chống đạn, trong khi các nhân chứng, công tố viên và thẩm phán được bảo vệ nghiêm ngặt bởi hàng trăm cảnh sát vũ trang. Tòa án vận hành như một cỗ máy chiến tranh, kéo dài suốt 22 tháng, thẩm vấn hơn 1.000 nhân chứng, công bố hàng chục nghìn trang tài liệu – một chiến dịch pháp lý chưa từng có trong lịch sử hiện đại của châu Âu.

Tại đây, lần đầu tiên trong lịch sử Italia, cơ quan công quyền không chỉ truy tố từng cá nhân, mà công nhận Cosa Nostra là một tổ chức tội phạm có tổ chức và cấu trúc rõ ràng. Đây là bước ngoặt về pháp lý, mở đường cho các phiên tòa sau này có thể nhắm thẳng vào toàn bộ tổ chức chứ không chỉ từng vụ án lẻ tẻ. Đến tháng 12/1987, bản án cuối cùng được tuyên: 344 trong số 475 bị cáo bị kết án, trong đó có 19 án chung thân, hàng trăm bản án tù dài hàng thập kỷ, tổng cộng lên đến hơn 2.600 năm tù giam – một thắng lợi vang dội cho nhà nước pháp quyền Italia.

Nhưng chiến thắng ấy không đến mà không có cái giá phải trả. Chỉ vài năm sau khi Maxi Trial kết thúc, những nhân vật làm nên phiên tòa ấy đã mất đi mạng sống của mình. Năm 1992, Giovanni Falcone bị ám sát bằng bom trên xa lộ gần Palermo. Chỉ vài tuần sau, Paolo Borsellino cũng bị sát hại cùng năm vệ sĩ trong một vụ nổ xe tại chính quê nhà ông. Cái chết của hai người hùng chống mafia làm chấn động Italia, nhưng cũng đánh thức một làn sóng phản kháng xã hội mạnh mẽ chưa từng có – nơi hàng triệu người dân, lần đầu tiên, công khai đứng về phía công lý thay vì cúi đầu trước bóng ma của thế lực mafia.

Maxi Trial không diệt trừ được Cosa Nostra, nhưng nó mở toang cánh cửa đen tối của thế giới ngầm, vạch mặt một số chính trị gia, doanh nhân và cá nhân trong bộ máy công quyền có dấu hiệu liên kết với mafia. Phiên tòa đặc biệt này khiến cả thế giới phải nhìn nhận rằng tội phạm có tổ chức không chỉ tồn tại trong bóng tối mà đôi khi đứng ngay trong các phòng họp, hội đồng thành phố và phòng nghị viện. Và quan trọng nhất, nó gieo vào xã hội Italia một hạt giống hy vọng – rằng mafia không bất khả chiến bại, và công lý, dù nhỏ bé và mong manh, vẫn có thể đâm xuyên bóng tối nếu có đủ dũng khí và sự kiên định.

Hơn ba thập kỷ sau, Maxi Trial vẫn là biểu tượng lớn nhất trong cuộc chiến pháp lý chống lại tội phạm có tổ chức ở châu Âu – một trận chiến mà vũ khí là niềm tin, mạng sống và sự thật. Những tiếng nói của Falcone, Borsellino và hàng trăm nạn nhân khác vẫn vọng lại trong tâm trí người Italia mỗi khi nhắc đến hai từ “Cosa Nostra” – không còn như một thế lực bất khả xâm phạm, mà như một bóng ma đã bị gọi tên trước tòa công lý.

Nghi thức kết nạp thành viên rùng rợn của mafia Italia

Trong thế giới của Cosa Nostra – tổ chức mafia huyền thoại trên đảo Sicilia, Italia – không ai trở thành “người trong cuộc” một cách ngẫu nhiên.

Muốn bước vào gia đình tội phạm ấy, ứng viên không chỉ phải chứng minh lòng trung thành tuyệt đối và năng lực hành động lạnh lùng, mà còn phải vượt qua một nghi thức kết nạp đẫm máu, mang hơi hướng của tôn giáo và quỷ thuật. Đó không đơn thuần là một buổi lễ – mà là lời thề vĩnh viễn, một khế ước không lối thoát, nơi mạng sống bị đặt lên bàn thờ trung thành và im lặng.

Trong quá khứ, nghi lễ này thường được tổ chức bí mật tại nhà của một capo (ông trùm) hoặc một nơi kín đáo như căn hầm dưới lòng đất. Những người có mặt là các thành viên cấp cao, chứng giám cho một hành động mang tính nghi lễ và cũng đầy đe dọa. Ứng viên phải được ít nhất hai người bảo lãnh – những "người đỡ đầu", từng theo dõi quá trình thử thách của y: Giết người, giữ im lặng trước đòn tra tấn, hoặc sẵn sàng chết thay cấp trên. Tất cả được dùng làm phép thử: kẻ muốn bước vào hàng ngũ “người danh dự” (uomo d’onore) phải dám đổ máu, và tuyệt đối không hé môi.

Giải mã bộ luật đáng sợ nhất của thế giới mafia

Đây không chỉ là một điều luật ngầm, mà là một tôn giáo của sự im lặng, một lời thề sinh tử gắn chặt với danh dự, trung thành và nỗi sợ bị xóa sổ không dấu vết.

Trong thế giới âm u và khép kín của Cosa Nostra – tổ chức mafia Sicilia khét tiếng bậc nhất thế giới – không có quy tắc nào thiêng liêng và tuyệt đối hơn luật omertà. Đây không chỉ là một điều luật ngầm, mà là một tôn giáo của sự im lặng, một lời thề sinh tử gắn chặt với danh dự, trung thành và nỗi sợ bị xóa sổ không dấu vết. Omertà là nền tảng đạo đức đen tối đã giúp Cosa Nostra tồn tại, sinh sôi và lẩn tránh luật pháp trong suốt hơn một thế kỷ. Nó khiến mọi cuộc điều tra rơi vào bế tắc, khiến cả cộng đồng sống trong câm lặng như những con tin, và biến mỗi thành viên trong tổ chức thành kẻ giữ bí mật của cả một hệ thống tội phạm vĩ đại.

Về mặt ngôn ngữ, “omertà” bắt nguồn từ tiếng Sicilia, có thể hiểu là “từ chối nói” hay “giữ im lặng”, nhưng ý nghĩa của nó vượt xa sự từ chối hợp tác thông thường. Với Cosa Nostra, omertà là nguyên tắc cốt lõi bảo vệ danh dự và sự tồn tại của cả tổ chức. Một khi đã bước chân vào “gia đình”, bất kỳ thành viên nào cũng buộc phải tuân thủ luật này một cách tuyệt đối, kể cả khi bị tra tấn, bị bắt, hay đối mặt với án tử.

Giải mã tổ chức tội phạm được coi là “tổ nghề” của mafia

Cosa Nostra không chỉ chi phối đời sống chính trị, kinh tế và xã hội ở Sicilia, mà còn đặt nền móng cho hình ảnh “mafia” mà cả thế giới biết đến ngày nay.

Giữa vùng biển Địa Trung Hải rực nắng, đảo Sicilia không chỉ nổi tiếng với tư cách là một trong những cái nôi của văn hóa châu Âu cổ, những thành phố baroque kiêu hãnh hay rượu vang đậm vị núi lửa Etna – mà còn được toàn thế giới biết đến là quê hương của một trong những tổ chức tội phạm có tổ chức khét tiếng và lâu đời nhất thế giới: Cosa Nostra. Cái tên này, theo tiếng Ý, có thể hiểu là “việc của chúng ta” – một cụm từ đầy ẩn ý, ngụ ý về sự trung thành tuyệt đối, bí mật tuyệt đối, và một bộ luật riêng tách biệt khỏi thế giới chính thống. Trong hơn một thế kỷ, Cosa Nostra từng có ảnh hưởng sâu rộng đến nhiều khía cạnh của đời sống chính trị, kinh tế và xã hội tại Sicilia, đặt nền móng cho hình ảnh “mafia” mà cả thế giới biết đến ngày nay – với bộ vest đen, lời thề máu và sự im lặng chết người.

Nguồn gốc của Cosa Nostra được cho là có từ thế kỷ 19, khi các nhóm bảo vệ đất đai tự phát ở miền quê Sicilia dần phát triển thành những “tổ chức bảo kê” có tính chất tội phạm. Trong bối cảnh nước Ý thống nhất còn non trẻ và nhà nước trung ương yếu kém, Cosa Nostra trở thành thế lực thay thế pháp luật, áp đặt “trật tự” riêng lên cộng đồng thông qua sự kiểm soát bằng vũ lực, các mối quan hệ gia tộc và lòng trung thành được ràng buộc bằng máu. Mỗi địa phương có một Cosa Nostra như một tiểu quốc độc lập, nhưng cùng chia sẻ chung luật lệ bất thành văn: Luật im lặng (omertà), luật báo thù, và sự tôn trọng tuyệt đối đối với người đứng đầu – gọi là “capo di tutti capi” (ông chủ của mọi ông chủ).