![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Tôi đã ly hôn chỉ vì câu trả lời của chồng khi tôi hỏi: “Anh có em rồi mà còn đi gác tay gác chân; đi tăng 2, tăng 3. Anh thấy họ thế nào?”. Chồng tôi thản nhiên trả lời: “Cũng vậy thôi mà!”
Có người cho tôi là hâm, là dở người vì đã có thể chấp nhận chuyện chồng mình “ăn bánh trả tiền” mà lại không thể chấp nhận một câu nói… bình thường như thế. Sự thật, tôi là loại người vợ hèn yếu, nhẫn nhịn, nhưng sự chịu đựng nào cũng có giới hạn.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Thế nhưng một lần, khi nằm cạnh nhau trong một lần anh đi hai ngày mới về nhà, tôi đã lấy hết can đảm hỏi anh câu hỏi đó, để biết cảm giác của anh là gì khi làm chuyện đó với những người phụ nữ bán thân nuôi miệng. Câu trả lời của anh như đâm một nhát dao chí mạng vào tim tôi. Vậy là với anh, tôi không khác gì họ. Với anh, tôi không phải là người vợ được tôn trọng, thương yêu; thậm chí còn tệ cả họ, là một món đồ chơi không dùng được. Mọi chịu đựng, cố gắng của tôi đã sụp đổ. Tôi hiểu ra rằng, mình còn thấp kém hơn những cô gái đó. Họ bán thân nuôi gia đình, nuôi con cái, nuôi chính bản thân; còn tôi, tôi chẳng có gì để bán nên chấp nhận mua anh làm chồng bằng sự im lặng chịu đựng những khinh rẻ, nhục nhã anh dành cho tôi.
Tôi đã làm đơn ly hôn trong nỗi đau mà tôi biết khó bao giờ mình có thể gột rửa, xóa nhòa.
Khi tặng cho bạn những món quà, đàn ông có thể không hề nghĩ rằng chúng sẽ “kể” cho bạn biết về cá tính của anh ta, về mối quan hệ của anh ta với bạn nhiều hơn là những gì anh ta có thể nói. Hãy thử kiểm tra xem anh ấy từng tặng cho bạn những gì nhé.
Nếu anh ấy tặng bạn sữa tắm, dầu gội hay vớ chân thì điều đó có ý nghĩa rất rõ rằng anh ấy chẳng hề suy nghĩ lâu trong việc chọn lựa một món quà cho bạn. Tất nhiên, điều đó cũng có thể đơn giản là anh ta rất nghèo trí tưởng tượng, nhưng nhiều phần trăm hơn cả vẫn là những món quà đó thể hiện sự thiếu quan tâm của anh ấy với bạn và anh ấy đơn giản là mua một cái gì đó mà thôi. Dầu gội, sữa tắm là những thứ cần thiết đầu tiên hết mà bất cứ phụ nữ nào cũng có thể tự mua được. Thêm vào đó, mỗi phụ nữ chúng ta lại chỉ thích hay hợp với một loại nào đó mà thôi và thông thường các chai dầu gội được tặng đều là những loại ta không dùng được. Những món quà tặng kiểu này có khi sẽ phải đứng rất lâu trên kệ phòng tắm trước khi bị cho vào thùng rác.
Ảnh minh họa.
Khi quà tặng là một chiếc phong bì với các phiếu mua hàng hay phiếu quà tặng siêu thị hay cửa hàng thì bạn sẽ có hai hướng phán đoán tính cách chủ nhân món quà: Hoặc anh ấy là một người không biết quan tâm, lười vận động đầu óc nghĩ ra món quà cho bạn, hoặc anh ấy còn quá e ngại , chưa biết rõ bạn và vì thế anh ấy sợ mua phải thứ mà bạn không thích.
Nếu người đàn ông tặng bạn một bộ áo ngủ hay đồ lót thì nó chứng tỏ sự can đảm của anh ta, thêm nữa, nếu kích cỡ món đồ hoàn toàn phù hợp thì nó còn nói thêm một điều là anh ta rất giàu có kinh nghiệm quan hệ với phụ nữ. Nếu món quà đó được tặng ngay khi mối quan hệ chỉ mới bắt đầu thì bạn có thể hiểu rằng đó là lời ám chỉ anh ấy muốn mối quan hệ tiến xa hơn.
Nước hoa là một trong những món quà khá phổ biến. Thật tuyệt vời nếu anh ấy nhận ra mùi hương bạn yêu thích và không tặng cho bạn thứ làm bạn khó chịu, dị ứng. Dù trong trường hợp nào đi nữa thì nó cũng chứng tỏ rằng đó không phải là món quà tuyệt vời nhất và nó cũng là bằng chứng rằng anh ấy không suy nghĩ nhiều khi chọn lựa nó.
Trang sức quý là quà của những người đàn ông rất hào phóng. Nhưng có nhiều điều phụ thuộc vào món quà đó. Nếu anh ấy nhiều lần tặng cho các bạn những đôi bông tai vàng trong khi bạn thông thường chỉ thích đeo nhẫn bạc thì có khả năng là anh ta đang tìm cách “mua” bạn với hy vọng rằng những món quà đắt giá có thể làm xuất hiện những cảm giác tình yêu chưa đạt được.
Tất cả những nhận xét trên chỉ là tổng quát, bởi chỉ chính bạn mới biết được bạn muốn gì và mơ ước những món quà gì. Có thể người đàn ông của bạn đã từng nhận ra bạn đã thở dài khi đi ngang qua một tấm biển quảng cáo về một mùi hương mới hay trong cuộc trò chuyện với bạn bè bạn từng kể rằng bạn mơ bộ sưu tập đĩa hát của một ca sĩ nào đó. Anh ấy đã ghi nhớ điều đó và bất ngờ mang đến cho bạn món quà không sang trọng và đắt tiền nhưng là món quà được mơ ước – chính điều đó nói lên sự quan tâm của anh ấy tới bạn và sự mong muốn mang đến cho bạn niềm vui và tình yêu.
Vừa trở về sau kỳ “hơ nỳ mun”, vợ chồng son đang bồng bềnh niềm vui hạnh phúc trong căn phòng tân hôn, vợ mặc chiếc váy ngủ mới, nép bên chồng, nhưng không phải để nựng chồng mà tra hỏi cặn kẽ về thu nhập của chồng nhằm lên kế hoạch chi tiêu dành dụm. Tội nghiệp, chắc lúc đó chồng sốc dữ, nhưng cũng đành hợp tác chiều lòng vợ.
Trên tay cầm quyển sổ chi tiêu đã sắm có chủ đích trước ngày cưới theo lời căn dặn của các “tiền bối”, vợ ghi lại chi tiết các khoản lương mềm, lương cứng của hai đứa rồi tính tính, chia chia xem với nguồn thu chừng đó thì chi hàng tháng bao nhiêu để vừa có tiền dành dụm. Như những cặp vợ chồng khác, mục tiêu lâu dài của chồng và vợ là mua được căn nhà nhỏ để xây cái tổ riêng tư.
Theo như tính toán thì nếu cứ duy trì được mức chi tiêu thế này thì khoảng 10 năm nữa vợ chồng mình có nhà. Nghĩ tới đó thôi là đã sướng rơn. Nhưng! đúng như chồng vẫn nói, chẳng phải việc gì cũng theo ý muốn của mình. Chuyện dành dụm, chi tiêu đối với vợ chồng trẻ sao thấy khó khăn quá. Tại hoàn cảnh hay tại vợ không giỏi quán xuyến? Những cặp vợ chồng mới cưới khác có giống mình không?
![]() |
Ảnh minh họa. |
Sang tháng sau, lương bổng, thưởng Tết của hai vợ chồng cũng chẳng nhập vào tài khoản chung được mấy đồng vì phải sắm sửa, mua quà Tết biếu ba mẹ, cậu dì chú bác đôi bên và lì xì cho mấy đứa cháu, biếu riêng hai má chi tiêu ngày Tết…Vợ có mặt nặng mày nhẹ đôi chút nhưng nghĩ lại cũng phải thôi, Tết là phải chi nhiều. Vợ chồng quyết tâm sang tháng sau phải để dành được như đã thống nhất.
Thế mà vợ quên mất là qua Tết, cả hai đứa đều phải đóng học phí cho học kỳ mới. Cũng vì phấn đấu cho sự nghiệp tương lai mà cả vợ và chồng hàng tối vẫn phải đến lớp sau cả ngày đi làm vất vả. Ai cũng nói sao không để học xong rồi cưới, hai đứa đưa ra đủ lí do: nào là quen nhau quá lâu rồi, “ngâm” hoài coi chừng lại không cưới được, thiệt thòi con gái; nào cưới để ổn định cuộc sống, nào cưới xong đi học tiếp cũng được...
Hai tháng sau đó thật vui vì tài khoản chung cuối cùng cũng được mở và tiền vào đều đều. Nhưng tháng sau, chồng chẳng may bị va nhẹ trên đường đi làm. Chiếc xe vốn cũ kỹ giờ càng trở nên cà tàng không thể chấp nhận được. Vợ đã cười ngả nghiêng khi nghe chồng kể đang chạy được một đoạn thì phát hiện chùm chìa khóa đã rơi ra từ lúc nào, đành quay lại tìm. Khổ! xe cũ đến nỗi ổ khóa mòn, rớt chìa ra ngoài mà chạy vẫn được. Thầm nhủ cứ để chồng chạy xe cũ vừa nguy hiểm, lâu lâu phải sửa cái thắng đĩa, sửa cái bô…cũng bộn tiền, thà mua chiếc xe mới cho an tâm. Thế là số tiền chắt chiu hai tháng trời ra đi. Hơi buồn chút nhưng bù lại, vợ chồng sắm được tài sản quí giá đầu tiên.
Rồi những tháng sau, không chuyện phải học thêm khóa ngắn hạn phát sinh, chuyện điện thoại bị mất thì cũng là chuyện sắm sửa những thứ cần thiết trong nhà như tủ quần áo, nồi cơm điện, máy giặt…Chỉ tiêu tiền để dành hàng tháng rớt xuống còn một nửa, có khi chỉ còn 1/3. Quyển sổ của vợ tháng vẫn đầy danh mục các thứ phải chi tiêu sắm sửa trong khi cột thu nhập thì lúc nào cũng chỉ có hai gạch đầu hàng: lương chồng và lương vợ. May mà vợ chồng mình cái gì cũng rõ ràng, nên hai đứa ít khi nào cãi nhau chuyện tiền nong. Chỉ có vợ, vì không được như dự định nên mỗi khi về thăm mẹ lại thủ thỉ kể khó đủ đường, than thở biết đến chừng nào mới mua được nhà. Mẹ cười khuyên con gái chẳng có gì phải nôn, chịu khó làm lụng từ từ cũng có dư, mới cưới chưa được một năm mà đòi hỏi gì.
Ngẫm lại, vợ chồng mình còn chung sống với nhau cả đời, còn dài gấp mấy lần “kế hoạch 10 năm”. Vả lại cuộc sống của gia đình nhỏ chúng mình vẫn được vun vén để tiện nghi hơn, giàu có hơn, đủ đầy hơn mỗi ngày bằng tình cảm vợ chồng đấy thôi.