Em yêu anh ấy được 3 năm, anh ấy hơn em 3 tuổi. Cả hai đang tính đến chuyện kết hôn. Mặc dù gia đình anh không được khá giả lắm, nhưng nhà em cũng không phải nhà dư giả về kinh tế.
Anh làm nhân viên văn phòng bình thường, không có thói hư tật xấu, không chơi bời cũng như nghiện thuốc lá, rượu bia. Đối với một người đơn giản như em thì chỉ cần vậy là đủ, khó khăn tới đâu thì hai vợ chồng cùng nhau cố gắng vượt qua.
![]() |
Nhưng vừa rồi, trải qua biến cố mới thấy khoảng cách và lối suy nghĩ của cả hai là quá lớn.
Chẳng là, bộ phận chỗ anh làm việc bị giải thể, anh thất nghiệp hơn 5 tháng nhưng không biết viết cả cái CV online, trình bày văn bản căn bản cũng không biết làm mà em phải làm hộ cho tất cả. Apply CV ở nhiều công ty, nhưng anh ấy không chịu làm công nhân hoặc đứng sản xuất trực tiếp, quản lý thì anh ấy không có kinh nghiệm.
Em cũng bàn với anh nhiều cách để kiếm tiền như học lái xe taxi hoặc học sửa xe máy về mở cửa hàng, nhưng nhất định anh không chịu làm công việc chân tay mà đòi làm văn phòng như cũ.
Cho tới một hôm, em bàn việc sửa sang lại căn nhà đã cũ nát của ủa anh và bố mẹ để chuẩn bị cho đám cưới (vì nhà anh ấy vẫn thuộc hộ nghèo). Dù không đủ tiền nhưng cũng sẽ vay mượn thêm rồi cùng nhau đi làm trả dần.
![]() |
Em quá mệt mỏi rồi, mối quan hệ này có nên tiếp tục nữa hay không.