Ngày vợ ký đơn ly hôn, tôi sung sướng mở tiệc ăn mừng

Cuộc sống thời gian đầu sau ly hôn của tôi đúng là thiên đường.

Ngay vo ky don ly hon, toi sung suong mo tiec an mung

Ảnh minh họa.

Vợ tôi sinh xong xuống sắc thậm tệ. Ở nhà có mỗi việc chăm con và chăm mẹ chồng ốm, hàng tháng có chồng mang tiền về nuôi. Thế mà ngày nào tôi đi làm về cô ấy cũng kêu than đủ kiểu.

Trên công ty thì chịu áp lực từ sếp, về nhà phải đối mặt với vợ, tôi mệt mỏi kinh khủng. Nhưng hễ tôi về muộn là vợ giận dỗi. Cuộc sống ngột ngạt đè nén như thế thử hỏi ai mà chịu đựng nổi?

Khi con tròn 1 tuổi, sức chịu đựng đã đến giới hạn, tôi quyết định ly hôn. Chẳng có người khác đâu, chỉ là tôi muốn giải thoát mình khỏi "gông cùm" của vợ. Hết giờ làm được thảnh thơi thư giãn, về nhà yên tĩnh nghỉ ngơi hoặc đi tụ tập với bạn bè.

Cứ nghĩ vợ phải gào lên oán trách, không ngờ cô ấy nhanh chóng ký đơn. Vợ bế con ra khỏi nhà. Tôi không thể chăm sóc cho mẹ vì còn đi làm nên quyết định thuê một bác giúp việc. Bỏ tiền thuê người nên tôi không còn tiền gửi chu cấp cho con. Vợ cũ đi làm, chỉ phải nuôi con thôi nên chắc cũng ổn.

Cuộc sống sau ly hôn của tôi đúng là thiên đường. Tôi quá vui mừng nhẹ nhõm, thậm chí còn đặt một bàn tiệc lớn mời anh em chiến hữu đến liên hoan. Việc nhà và chăm sóc mẹ đã có người giúp việc, tôi chỉ cần đi làm. Thời gian rảnh hoàn toàn được nghỉ ngơi và giải trí cá nhân. So với cuộc sống trước đây đúng là một trời một vực!

Qua nửa năm như vậy, tôi cũng thấy cô đơn trống vắng, đang có ý định tái hôn thì chẳng may gặp tai nạn nặng. Việc điều trị đã ngốn sạch số tiền tiết kiệm của tôi, thậm chí còn phải vay nợ thêm. Tôi bị gãy chân, xuất viện về nhà vẫn phải nằm một chỗ nhiều tháng. Không còn tiền, nợ lương người giúp việc một tháng thì họ lập tức bỏ đi. Mẹ tôi vốn yếu làm sao chăm được cho con trai?

Lúc ấy tôi nhớ đến vợ cũ. Gọi cho vợ cũ thì cô ấy nói:“Tôi với anh bây giờ là người dưng”. Tôi lấy cớ nhớ con, bảo cô ấy đưa con đến gặp bố thì vợ cũ phán: “Anh ngó ngàng tới nó bao giờ mà đòi làm bố? Quên đi nhé! Nó chẳng thèm bố như anh!”.

Sau lần đó tôi gọi thế nào cô ấy cũng không nhấc máy, nhắn tin bao nhiêu cũng chẳng trả lời một câu. Giờ tôi mới thấy hối hận nhưng không biết làm thế nào để xin lỗi vợ cũ và đoàn tụ lại đây? 

Biết được mức lương của tôi, bạn trai phán ngay một câu xanh rờn

Nghe mức lương của tôi anh thở dài nói, nếu muốn hai đứa cưới nhau, tôi cần phải có mức lương gấp đôi con số đó.

Chí là người đàn ông có tài, hơn 25 tuổi, lương anh đã trên 40 triệu, đó là mức lương mà nhiều người lâu năm cũng chưa chắc có được. Tôi yêu Chí không phải vì anh kiếm được nhiều tiền mà là vì lý do khác.

Chí là anh trai của cô bạn thân tôi, suốt ngày cô ấy ca ngợi anh trai tâm lý, lãng mạn và tuyệt vời. Những lời đó đã ngấm vào tâm trí tôi lúc nào không hay và tôi luôn mong muốn được gặp anh trai bạn một lần.

Nghe trộm mẹ chồng tôi khóc nghẹn biết ơn bà cả đời

Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Hôm vừa rồi tôi về quê ngoại 2 ngày có việc. Cũng may có mẹ chồng trông con giúp nên tôi yên tâm đi vắng qua đêm mà không phải lo lắng con cái ở nhà. Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Đến nhà bạn thân ngủ, nửa đêm tôi run bắn có bờ ngực kề sát

Và rồi, vợ Khánh - trong bộ dạng lả lơi quyến rũ với chiếc váy ngủ hững hờ cùng những giọt nước mắt mềm yếu đầy đáng thương - thốt lên lời mời gọi có sức cám dỗ chết người với tôi như thế đấy.

Tôi 30 tuổi, vẫn độc thân chưa vợ con gì. Công việc đã ổn định, bố mẹ tôi cũng giục lắm rồi nhưng khổ nỗi tôi vẫn chưa tìm được một cô gái ưng ý có thể cưới về làm vợ.

Tôi có một cậu bạn thân tên Khánh, hai thằng chơi chung khi còn làm trong công ty cũ. Hiện tại tôi đã chuyển sang công ty khác nhưng chúng tôi vẫn duy trì tình bạn thân thiết, đến nay cũng đã 5 năm rồi. Khánh mới cưới vợ hơn một năm, vẫn chưa sinh con, vợ chồng son có vẻ rất hạnh phúc.