Ép chồng ăn món 'bổ thận tráng dương', vợ 'nhắn nhủ' thế này

Tôi cảm thấy một sức ép rất lớn mỗi khi vợ bắt ăn một món “khỏe lắm’ nào đó, kèm theo ánh mắt trông đợi gửi gắm. Tôi thấy như cô ấy đang trách tôi làm ăn chả ra gì, và ra tối hậu thư kiểu “anh làm sao thì làm”...

Tôi sợ bữa cơm gia đình lắm rồi, khi cứ phải ăn những món “củ chuối” mà vợ gắp cho vào bát với cái nhìn đầy ẩn ý: “Ăn cái này khỏe lắm, tốt lắm đó anh”.

Ep chong an mon 'bo than trang duong', vo 'nhan nhu' the nay

Tôi 42 tuổi, tự nhận thấy về mặt khả năng tình dục, tuy tôi không thuộc hàng đỉnh nhưng nếu so với các quý ông cùng lứa tuổi thì cũng chẳng đến nỗi kém cỏi gì. Chuyện vợ chồng cứ mỗi tuần “trả bài” một lần, cuộc vui cũng kéo dài được đến chục phút. Tôi đọc báo, thấy nói mỗi lần “giao ban” nếu kéo dài được chừng 7 phút là đã chuẩn mực rồi. Nhưng chẳng hiểu vợ tôi đọc những tài liệu gì, hay nghe ai đồn thổi mà cho rằng, mỗi lần quan hệ phải kéo dài 40 phút đến 1 tiếng mới được.

Từ mấy năm nay, vợ tôi thường xuyên tìm mua đủ thứ thực phẩm chức năng được quảng cáo là bổ thận tráng dương về cho tôi uống. Nể vợ, tôi cũng uống. Rồi cô ấy cứ nghe ai mách món ăn nào tốt cho sinh lực đàn ông là mua về chế biến cho tôi. Của đáng tội, nhìn vợ tần tảo chợ búa, nấu nướng, tận tình bưng lên mời chồng, tôi nể lắm chứ, nhưng ăn mãi thì tôi khổ lắm, chưa kể có những món tôi nuốt không trôi, như là hàu sống chẳng hạn. Ngoài ra còn sự khổ cực về tâm lý, tôi cảm thấy một sức ép rất lớn mỗi khi vợ bắt ăn một món “khỏe lắm’ nào đó, kèm theo ánh mắt trông đợi gửi gắm. Tôi thấy như cô ấy đang trách tôi làm ăn chả ra gì, và ra tối hậu thư kiểu “anh làm sao thì làm, cho tôi thấy hài lòng mới được”.

Xin cho tôi một lời khuyên để đối xử với vợ sao cho hợp lý, chứ cứ thế này thì chịu hết nổi.

Tình yêu như con dao hai lưỡi, càng nắm chặt lại càng đau

Tình yêu đem đến cho người ta những giây phút hạnh phúc, thăng hoa nhất trong cuộc đời, nhưng cũng chính tình yêu khiến người ta đau khổ vô bờ.

Chia tay một người phải học cách quên đi quá khứ đau khổ, học cách quên đi cái mà ngày xưa mình đã từng sống tất cả vì nó. Ai còn nhớ con người trước đây khi yêu thương đầy vơi thường hay nói hay cười, vậy mà giờ đây khi người dứt áo ra đi thì chỉ còn là sự đau khổ và trở nên câm lặng.

Tình yêu không bỏ sót một ai trong xã hội đầy rẫy những con người, nó là vị thuốc hai mặt. Nó cho ta niềm vui sự thăng hoa trong cảm xúc nhưng rồi cũng lấy đi tất cả niềm vui lẫn cảm xúc đó.

Tình yêu không bỏ sót đối với bất kỳ một ai, đau khổ nó cũng không buông tha cho một ai. Để rồi chỉ còn một cách là học cách quên đi tất cả và ghi lại những kỷ niệm đẹp mà thôi.

Tinh yeu nhu con dao hai luoi, cang nam chat lai cang dau
 

Trong tình yêu người ta thường nói con gái chịu nhiều thiệt thòi nhất, có lẽ nó đúng bởi con gái thường yếu đuối hơn con trai. Đối với họ cảm giác bị người mình yêu thương từ bỏ là điều đau đớn khiến trái tim họ như bị vỡ ra thanh hai mảnh, họ luôn mang trong mình những suy nghĩ trăn trở và cả sự cô đơn, họ trở nên ít nói, ít cười và là người dễ lạnh lùng trước những người con trai khác.

Trái tim họ đau nhưng họ không thể nói ra thành lời, họ cố kìm nén với bao nhiêu cảm xúc đang vỡ òa trong con người họ, bởi họ không muốn ai biết họ không muốn ai thương hại mình cả, họ cảm thấy buồn tiếc cho nhưng quãng thời gian có buồn có vui mà họ đã cùng người ấy vượt qua và tiếc cho những kỷ niệm đẹp bây giờ đã tan như bọt biển rồì.

Màn đêm buông xuống, bóng tối bủa vây là lúc lên ngôi của nỗi cô đơn, là nơi ngự trị trái tim đang đau khổ muốn tìm lấy ánh sáng xóa tan màn đêm đó và đây cũng là nơi họ giải tỏa nỗi lòng bằng những giọt nước mắt vuốt vội khi ai đó bắt gặp. Họ chọn cho mình cách sống trong bóng tối để quan sát mọi thứ xung quanh. 

Đau khổ đối với họ rồi cũng sẽ qua nhưng nó sẽ để lại trong họ những vết thương không bao giờ xóa bỏ được. Mấy ai, mấy ai thấu và hiểu được cảm giác đó của họ, trái tim họ gào thét trong bóng tối nơi sâu thẳm tận cùng của sự tổn thương. 

Chẳng thể phủ nhận rằng, những kẻ hời hợt trong tình yêu sẽ ít bị dày vò, đau khổ khi cuộc tình tan vỡ. Nhưng cũng chính bởi vậy, mà ít ai trong số họ nhận ra được giá trị của tình yêu. Chuyện tình yêu đôi khi thật khó nói, có khi người thật tình ta lại không đón nhận, có khi người ta thích lại vô tình với ta. Chán chường hoài, khiến ta chẳng còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi một tình yêu thật sự. Vội vàng yêu, rồi lại vội vàng ra đi chẳng luyến lưu. Nhưng hãy nhớ rằng, tất cả chỉ nằm ở cách ta nhìn nhận nó thế nào mà thôi! Đừng đổ lỗi cho số phận hay thay đổi bởi một lần vấp ngã.

Yêu, hãy cứ yêu đi, yêu cho ngày hôm nay trọn vẹn dù có thể ngày mai chẳng còn bên nhau nữa. Mỗi nguời bước vào cuộc đời ta không đơn giản chỉ là vô tình, dù họ bước nhanh hay chậm, hay mãi mãi dừng lại bên ta thì cũng đều do duyên số cả. Yêu hết mình, và khi họ ra đi, cũng níu kéo thật nhiều. Để tình yêu khi bắt đầu hay kết thúc đều là trọn vẹn. Dù có mất đi, dù có không bao giờ quay trở lại nữa thì ta cũng chẳng phải nuối tiếc điều gì...

Ngay trong đêm tân hôn, tôi đã bị chồng đánh bầm dập vì lý do không ngờ

Đến với chồng do mai mối nên từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng. Cũng chưa muốn kết hôn nhưng có lẽ duyên số nên chúng tôi đành bó buộc vào nhau.

Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn được một tuần nhưng có lẽ tôi có chết cũng không bao giờ quên được trận đánh bầm dập của chồng đêm tân hôn. Tôi quen chồng qua sự giới thiệu của một chị đồng nghiệp. Từ lúc yêu đến cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng nhưng có lẽ do duyên số nên mặc dù không thích chồng lắm tôi vẫn quyết định cưới.

Trước chồng, tôi từng có sinh viên với Tú suốt 6 năm trời. Lúc Tú mới ngỏ lời tìm hiểu, tôi đã nghĩ rằng tôi và Tú không thể bên nhau lâu vì Tú quê ở Huế, tôi quê ở tận Lào Cai. Bố mẹ tôi nhất định sẽ không cho tôi làm dâu ở một nơi xa như vậy. Huống chi tôi là con gái độc tôn của ông bà.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tôi và Tú lại hợp nhau đến từng chút một. Càng yêu, càng hiểu nhau, tôi và Tú đều quấn lấy nhau không rời. Chúng tôi đã có một đẹp cho đến ngày cả 2 cùng tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, Tú ngỏ ý muốn đưa tôi về lập nghiệp. Trong khi đó, bố mẹ đã có một chân chắc chắn ở quê cho tôi. Mẹ tôi lo lắng cho tôi đến hao mòn cả người. Bà liên tục phân tích nếu tôi ở xa gia đình thì thế nào, ra sao, tủi thân...

Chưa kể nhà Tú cũng không phải kiểu có kinh tế. Mẹ Tú mới bị tai biến nên gần như kinh tế phụ thuộc vào tiền lương của quán cắt tóc của bố Tú và Tú. Nghe mẹ nói nhiều, cộng thêm khoảng cách xa nảy sinh trống vắng, tôi dần dà cũng suy nghĩ lại và quyết định nói lời chia tay với Tú. Nhưng mãi sau đó 2 năm, chúng tôi mới chính thức dứt điểm khỏi nhau.

Ngay trong dem tan hon, toi da bi chong danh bam dap vi ly do khong ngo

Ảnh minh họa

2 năm sau khi chia tay Tú, tôi cũng nguôi phần nào thì gặp chồng bây giờ. Đúng lúc đó, Tú lại liên hệ lại với tôi nói rằng còn nhớ và yêu tôi lắm. Nhưng anh cũng không thể rời xa gia đình. Mọi thứ lại ùa về khiến tim tôi đau nhói. Tôi chỉ biết nói với Tú rằng, chúng tôi có duyên mà không có phận.

Hôm đi chụp ảnh cưới, thấy tôi nghe điện thoại từ Tú, chồng đã tát tôi một cái đau điếng. Nếu hôm đó tôi không kiềm chế thì chắc chúng tôi sẽ không chụp ảnh cưới được chứ đừng nói gì đến chuyện cưới hỏi. Tôi nhớ trong cơn tức giận, chồng đã văng tục chửi bây với tôi. “Mày chặn số thằng đó ngay cho tao. Mày mà còn liên lạc với nó, tao giết cả lũ”, tôi vẫn nhớ anh ấy đã đe dọa như vậy.

Kể từ hôm đó, tôi chặn số, không liên lạc gì thêm với Tú nữa. Chồng tôi cũng nguôi giận và đám cưới của 2 đứa diễn ra rình rang, không gặp sự cố gì. Tuy vậy, trong lòng tôi vẫn cảm thấy buồn bã, bất trắc khi lấy anh ấy. Đêm tân hôn có lẽ là đêm cay đắng nhất cuộc đời tôi. Trước kia yêu Tú, tôi và anh đã quan hệ nên khi chồng thấy tôi không còn trinh anh ta đã hành hạ, mắng nhiếc thậm chí đánh tôi đến thâm tím mặt mày.

Chuyến trăng mật đành phải hủy vì nhìn tôi không khác gì bị tai nạn. Tôi chỉ biết khóc chứ không hề giải thích bất cứ câu nào. Tôi nghĩ anh ấy đã không tin tôi nên dù tôi có nói cũng chẳng ích gì.

Suốt mấy ngày nay, tôi chẳng nói gì với chồng. Đêm đến, tôi cũng ôm chăn ra ghế sofa ngủ. Tôi với anh ấy mới cưới chưa được 1 tuần mà anh ấy đã thế này. Tôi không hiểu sau này làm sao tôi có thể chung sống với người chồng vũ phu, ghen tuông, lắm tật xấu như vậy.

Gục ngã khi phát hiện nửa đêm chồng ra nghĩa trang ngủ, sáng lại về ôm vợ

Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh.

Khi gõ những dòng này, tay chân tôi vẫn còn run lẩy bẩy. Người chồng mà tôi sống cùng, người đàn ông tôi yêu suốt 1 năm qua, tại sao lại khiến tôi thấy xa lạ và mơ hồ thế này?

Tôi đến với chồng cách đây 1 năm. Sau khi yêu nhau, tôi được biết chồng tôi đã từng yêu một cô gái. Họ yêu nhau mấy năm trời, thậm chí còn tính đến chuyện đám cưới. Số phận trêu ngươi, cô người yêu của chồng tôi bị tai nạn qua đời.

Về sau, mỗi lần tôi nhắc đến người yêu cũ là chồng tôi lại gạt đi, anh bảo đó là quá khứ và xin tôi đừng khiến anh thêm đau lòng. Lúc đó tôi còn tự trách mình vô duyên vì tò mò với người đã khuất. Kể từ lần ấy, tôi không còn thắc mắc gì về chuyện tình cảm của họ.

Chúng tôi kết hôn, được hai bên bố mẹ cho tiền để mua một căn chung cư. Với số tiền đó, chúng tôi dư sức mua được căn chung cư nội thành, lại thuận tiện đi lại. Vậy mà chồng tôi không nghe. Anh khăng khăng đòi mua nhà ở ngoại thành, đã vậy còn xa chỗ làm của cả hai chúng tôi.

Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. (Ảnh minh họa) 
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. Anh bảo ở ngoại thành chi phí không đắt đỏ, không khí trong lành, mà bây giờ chúng tôi nên tiết kiệm một khoản tiền chứ không nên phung phí hết tiền bố mẹ đã cho. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại thấy có lý. Vì thế, chúng tôi quyết định chọn căn nhà ở khu chung cư xa trung tâm thành phố.
Tôi bắt đầu phát hiện chồng mình có biểu hiện lạ cách đây nửa tháng. Tôi kết hôn đã được 1 tháng. Nhưng vì có thai trước nên hiện tại cái thai của tôi đang ở tháng thứ 3. Đợt này tôi thường xuyên phải dậy đi tiểu đêm. Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. 1 tuần, rồi 2 tuần đều như vậy, tôi ra ban công và phòng đọc cũng không thấy chồng nên bắt đầu sinh nghi. Tôi còn nghĩ vì mình không đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý nên chồng mới ra ngoài ngoại tình để giải tỏa.
Tối ấy, tôi lên giường và giả vờ ngủ như mọi ngày. Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh. Chồng tôi rảo bước nhanh đến khu nghĩa trang gần chỗ chúng tôi ở. Tôi lạnh toát sống lưng khi thấy chồng bước vào nơi ấy giữa đêm. Nhưng sự tò mò vẫn thôi thúc, tôi theo anh cho đến khi anh dừng chân lại một ngôi mộ. Rồi anh thắp nến và nằm xuống cạnh ngôi mộ ấy.
Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo-Hinh-2
Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. (Ảnh minh họa) 

Đó là mộ người yêu cũ của chồng tôi. Tôi nhận ra vì đã từng thấy ảnh chồng mình và cô ấy trên facebook. Chân tôi như khuỵu xuống khi biết sự thật phía sau mọi chuyện. Và tôi đã lờ mờ đoán ra được, tại sao chồng tôi thích ở khu chung cư ngoại thành này đến vậy. Thì ra anh muốn gần người yêu cũ của mình. Thì ra đêm nào anh cũng ra ngủ bên mộ cô ấy và lẻn về nhà lúc tờ mờ sáng để tôi không phát hiện.

Đó là chồng tôi, sao bây giờ tôi lại thấy xa lạ quá. Anh khác anh của mọi ngày hoàn toàn. Anh khiến tôi sợ anh mỗi khi đến gần. Tôi chưa dám nói ra mọi chuyện với chồng. Nhưng vì tôi cứ im lặng nên đêm nào chồng tôi cũng ra mộ người yêu ngủ rồi lại về ôm vợ như không có chuyện gì. Bây giờ tôi rối trí lắm, phải làm sao để chồng tôi chấm dứt chuyện này đây?