Được "phi công trẻ" chiều tới bến, vợ tôi muốn... làm lại cuộc đời

Đó là ngoại hình, còn tình cảm thì Thuỳ Dung bảo cậu trai yêu chiều em hết lòng, cậu luôn nóng bỏng khi họ bên nhau và em muốn làm lại cuộc đời vì em đã nhận ra cậu trai trẻ kia mới là tình yêu đích thực.

Bố mẹ tôi theo nghề buôn bán hàng gia dụng của ông bà nội tôi từ ngày bố mẹ về chung một nhà. Bố mẹ lại ít con, mãi đến khi tôi lên 9 tuổi mẹ mới sinh em gái tôi. Vì vậy cuộc sống gia đình tôi thuộc diện có của ăn, của để.

Anh em tôi lớn lên, đi học rồi đi làm mà chưa hề biết đến cực khổ hay thiếu thốn thứ gì. Bố mẹ có con rể ngày em gái tôi nhận được tấm bằng tốt nghiệp trường Đại học Ngoại thương. Để rồi hơn 1 năm sau cả nhà tôi vui mừng chào đón con trai đầu lòng của em gái tôi ra đời. Bố mẹ tôi phấn khởi khi được lên chức ông bà ngoại, nhưng lại băn khoăn áy náy khi tôi đã bước vào tuổi 33 mà chưa có ý định yên bề gia thất.

Duoc
 Ảnh minh họa.

Thực lòng tôi cũng không muốn làm bố mẹ buồn, tôi cũng không kén cá chọn canh, nghĩ ngợi cao siêu gì, nhưng khổ nỗi trải qua mối tình lúc nhàn nhạt, lúc sâu đậm mà chẳng có hồi kết, thành ra cuối cùng tôi ngại yêu… …

Tôi phải lòng cô bạn cùng khoá đại học với em gái tôi ngày tôi cùng bố mẹ đến nhà vợ chồng em dự buổi tiệc thôi nôi con trai đầu lòng của em. Thuỳ Dung thật thuỳ mị, dịu dàng, nụ cười thân thiện và ánh mắt như biết nói đã hút hồn tôi, khiến cả buổi tiệc tôi chỉ trộm ngắm em mà quên cả tặng quà cho cậu cháu, khiến bố mẹ tôi phải ý nhị nhắc nhở.

Đem tâm sự của mình trải lòng cùng em gái, em tôi hứa sẽ nhiệt tình giúp tôi nếu Thuỳ Dung bạn nó chưa có bến đỗ. May mắn Thuỳ Dung chia tay người yêu đã hơn 1 năm nay và hiện vẫn là hoa chưa có chủ!

Nhờ sự vun vào tích cực của em gái tôi nên sau thời gian đi lại tìm hiểu đám cưới của tôi và Thuỳ Dung được tổ chức linh đình, hoành tráng với sự chúc phúc của đôi bên cha mẹ, họ hàng và bạn bè đồng nghiệp.

Bố mẹ tôi tặng vợ chồng tôi một ngôi nhà 2 tầng khang trang, đầy đủ tiện nghi để chúng tôi ra riêng. Từ khi chưa lấy vợ tôi đã là giám đốc một công ty môi giới bất động sản, nên khi Thuỳ Dung sinh cho gia tộc tôi một quý tử nối dõi thì bố mẹ tôi quyết giữ em ở nhà để chăm sóc cho cậu ấm, mặc dù mẹ đã thuê người giúp việc về lo chuyện cơm nước, dọn dẹp đỡ đần cho Thuỳ Dung, vì tôi dư sức để lo cho gia đình.

Được cả nhà chồng chiều chuộng hết lòng, kinh tế gia đình đã có chồng lo nên khi con trai miệng ăn, chân chạy Thuỳ Dung thủ thỉ xin tôi cho em được theo nghề ngoại thương mà em được đào tạo. Nghĩ yêu cầu của vợ là chính đáng nên tôi ủng hộ em. Ngày Thuỳ Dung đi làm tôi tặng vợ 1 chiếc xe ô tô 4 chỗ, làm đầy tài khoản em thật vô tư. Thuỳ Dung của tôi rõ là “gái một con trông mòn con mắt”. Mỗi lần nhìn em son phấn, váy áo hàng hiệu lái xe ô tô đi làm tôi không khỏi bịn rịn, ngẩn ngơ vì phải xa vợ suốt một ngày…

Ấy vậy mà tình yêu của tôi, kinh tế dư giả của tôi, rồi con trai nhỏ bé dễ thương của vợ chồng tôi cũng không đủ sức để giữ con tim của Thuỳ Dung. Em đã ngang nhiên cặp bồ với một trai trẻ làm cùng công ty với em. Cậu trai mới 24, thua em 2 tuổi nhưng trẻ, khoẻ vâm váp như lực sĩ lại đẹp trai đến không cưỡng nổi (theo lời thú nhận của em).

Chuyện Thuỳ Dung phản bội tôi đã xảy ra hơn 1 tháng nay, nhưng tôi vẫn giấu bố mẹ và em gái tôi. Tôi cố gắng níu kéo Thuỳ Dung trở về mái ấm của chúng tôi, bởi ở đó con trai còn trứng nước của vợ chồng tôi vẫn hàng giờ cần bàn tay chăm sóc của mẹ. Còn tôi vẫn giữ nguyên tình yêu với em như thuở ban đầu… 

Vợ mang thai nửa đêm nhờ chồng rót nước...kết đắng lòng

Mang thai 3 tháng khó chịu, nhờ chồng rót hộ cốc nước, nào ngờ người vợ không chỉ bị chồng từ chối thẳng thừng còn bị mắng chửi khó nghe.

Đồng ý cho mẹ vợ đến sống chung, tôi hối hận, chỉ muốn ly dị vợ

Trước khi cưới, vợ tôi luôn hỏi có cho mẹ cô ấy sống cùng vợ chồng tôi được không. Tôi hỏi cô ấy sao lại suy nghĩ như vậy, chẳng phải con gái đi lấy chồng, còn bố mẹ thì sẽ sống với con trai hay sao.

Vợ tôi nói tôi ích kỷ, tôi bảo cô ấy tôi không có gì ích kỷ cả, mà lẽ thường là như thế.

Vợ tôi là người rất hiếu thảo, từ nhỏ đến lớn cô ấy đều nghe lời mẹ. Đôi khi tôi cảm thấy hơi quá.

Cô ấy bảo nếu thế phải rõ ràng mọi chuyện ra. Tôi không đồng ý mẹ đến chung sống cùng vợ chồng tôi, thì vợ chồng tôi phải đưa sinh hoạt phí cho mẹ hàng tháng.

Thôi thì cũng được, nếu điều đó khiến cho vợ tôi vui. Chúng tôi không giàu có gì, nên thêm một khoản để ra biếu mẹ vợ mỗi tháng đối với tôi mà nói, cũng là phải cố gắng. Trong khi vợ tôi, bất cứ lúc nào mẹ cô ấy cần gì, cô ấy đều đáp ứng.

Lại nói chút chuyện cũ, khi chúng tôi kết hôn, mẹ vợ tôi đòi 200 triệu tiền dẫn cưới, bảo để sửa lại cái nhà và để ra một chút lo cho thằng út lấy vợ. Tôi xoay xở được 180 triệu. Tôi bảo vợ, hay về nói với mẹ là vợ chồng mình sẽ tìm cách bù đắp cho mẹ sau khi cưới, nhưng mẹ vợ không đồng ý, thẳng thừng bảo đấy là giá trị của con gái mẹ đi lấy chồng, không được thiếu một xu.

Vì tương lai của hai đứa, tôi phải đi vay thêm anh em bạn bè cho đủ nốt 20 triệu trước khi được đưa vợ về nhà. Tưởng là nhà trai đi tiền hậu hĩnh như vậy, nhà gái sẽ đáp lễ bằng của hồi môn ra tấm ra món.

Cưới về tôi mới biết, vợ tôi không mang theo của hồi môn nào, tay không về nhà chồng. Điều này cũng khiến hình thành khoảng cách giữa tôi và mẹ vợ.

Cuối năm ngoái em vợ tôi kết hôn, mẹ vợ tự nhiên sang ở cùng nhà chúng tôi. Khi đến, bà bảo ở đây để giúp vợ chồng tôi cơm nước dọn dẹp.

Dong y cho me vo den song chung, toi hoi han, chi muon ly di vo

Ảnh minh họa.

Nhưng ngày nào sáng dậy mẹ cũng sang nhà con trai, mang đủ thứ của nhà tôi sang cho con trai, lúc nào cũng bảo "nhiều quá ăn sao hết". Tối đến mẹ mới quay về nhà con gái nên vợ chồng tôi cuối ngày dù đã khá mệt vẫn phải phục vụ mẹ bữa tối.

Các phòng trong nhà thì nhỏ, mẹ ở đây khá bất tiện. Tôi bảo vợ: "Vợ chồng mình không cần phải như vậy, đằng nào mình cũng đưa tiền sinh hoạt hàng tháng cho mẹ rồi", nhưng vợ tôi nói mẹ ở đây thì có làm sao, tôi nên quen dần đi.

Tôi bực mà không nói được gì. Tình trạng này kéo dài mãi không biết bao giờ chấm dứt. Một lần mẹ tôi sang chơi, biết mẹ vợ tôi ở đây đã mắng tôi vì không nói cho mẹ biết. Tôi bảo không sao. Mẹ thấy tôi nói vậy thì cũng thôi, dặn tôi đừng làm việc gì gắng sức quá.

Mẹ về rồi nhưng tôi vẫn thấy rất ấm ức. Tôi là con trai, lấy vợ không ở cùng mẹ, chẳng phụng dưỡng mẹ, cũng chẳng có đồng sinh hoạt phí nào để biếu mẹ mình, mà mẹ không bao giờ trách cứ tôi, luôn nghĩ cho tôi trước, dặn dò tôi chăm lo cho sức khỏe đừng bạc đãi bản thân.

Trong khi đó, nhà của tôi mẹ vợ lại sang ở, sinh hoạt bất tiện, giờ giấc đảo lộn, tiền hàng tháng tôi cũng vẫn phải đưa mẹ vợ, trong khi mẹ vợ có con trai lại không ở bên nhà cậu ấy.

Mấy lần tụ tập gia đình tôi cũng thấy rằng mẹ vợ tôi không được lòng con dâu, nên không ở được với gia đình con trai. Bà cứ chọn đi đi về về, ban ngày sang nhà con trai đỡ đần đủ thứ lấy lòng con dâu, tối đến lại về nhà tôi cho con gái, con rể phục vụ.

Tôi thấy cách cư xử của mẹ vợ như vậy là chưa được, thương con trai sợ con dâu trong khi con gái với con rể càng có ý thức trách nhiệm thì mẹ lại càng đòi hỏi, không coi ý kiến con rể ra gì.

Xin mọi người cho biết, tôi nghĩ về mẹ vợ như vậy có đúng không? Những ấm ức của tôi là đúng hay vì tôi ích kỷ? Nói ra thì vợ luôn bảo tôi nói nhiều với nhỏ nhen, với bảo không chịu được thì ly hôn đi, chẳng lẽ tôi lại ly hôn thật chứ cứ kéo dài thế này tôi thấy rất khó chịu.

Ngoại tình, nam giáo viên gặp kết thảm trong rừng vắng

Một nam giáo viên ở Ấn Độ bị đổ keo siêu dính vào người lúc đang ân ái với nhân tình, cuối cùng mất mạng vì vết thương nặng.

Sự việc đáng sợ mới đây xảy ra ở Udaipur, Rajasthan, Ấn Độ. Theo India Today, cảnh sát đã tìm thấy thi thể của nam giáo viên 30 tuổi Rahul Meena và người phụ nữ 28 tuổi Sonu Kunwar trong một khu rừng vắng tại địa phương. Thời điểm được tìm thấy, thi thể đôi nam nữ có rất nhiều vết thương do keo siêu dính và dao gây ra.