Được gợi ý tặng vàng cho cháu trai, vợ tôi từ chối thẳng thừng

Ngày cưới của cháu trai tôi sắp đến mà không khí trong nhà tôi vẫn rất căng thẳng, chẳng ai thèm nhìn ai, nói với ai câu nào.

Tôi với vợ là bạn học, chúng tôi yêu nhau 2 năm mới cưới và đến giờ đã chung sống với nhau ngót nghét 15 năm. Gia cảnh nhà tôi và nhà vợ đều khó khăn nên sau khi cưới, vợ chồng tôi tự thân vận động. Sau thời gian dài làm công nhân may, vợ bàn với tôi vay mượn, mở một xưởng may thú nhồi bông. Công việc kinh doanh ngày càng phát đạt, hàng hóa bán chạy, vợ chồng tôi từ chỗ đi ở nhà thuê, thuê xưởng sản xuất nay đã có thể mua được một ngôi nhà 50m2. So với 3 anh chị em trong nhà, vợ chồng tôi có thể nói là làm ăn khấm khá nhất.
Tuy nhiên, chắc do đã quen với cuộc sống khốn khó, cùng cực, vợ tôi rất tiết kiệm và nông cạn. Tuy đã kiếm được nhiều tiền, vợ tôi vẫn chẳng dám ăn dám mặc, ít khi sắm sửa cho chồng con. Em cũng ít khi mua quà cáp cho các cụ, các cháu bên nhà nội. Mẹ chồng tôi thấy vậy, nhiều lần rỉ tai tôi nhắn vợ mua thứ này, thứ kia biếu các cụ, các cháu ở quê. Thấy tôi nói, vợ tôi nguýt dài: “Gớm, ở quê thì đông người, số lượng cụ già đến chục, số lượng cháu nhỏ 2-3 chục là ít, mua bao nhiêu quà cáp cho xuể. Gia đình gì mà toàn đối tượng có nhu cầu nhận quà”.
Duoc goi y tang vang cho chau trai, vo toi tu choi thang thung
Ảnh minh họa. 
Chiều hôm đó, tôi thấy vợ mua về hàng tá bánh, sữa gửi về cho các cụ, các cháu. Vừa về đến cửa, vợ đã cằn nhằn, ca cẩm rằng mua quà cáp tốn kém, tôi rất khó chịu nhưng đành bỏ qua cho xong chuyện.
Mới tháng trước, anh cả nhà tôi thông báo chuyện sắp đi hỏi vợ cho cháu Khang - con trai lớn của anh. Thông tin về đám cưới khiến cả nhà tôi vui vẻ, rộn ràng hơn hẳn. Hễ có dịp gặp gỡ là mọi người bàn chuyện, góp ý cho anh chị về địa điểm đặt cỗ cưới, thuê làm rạp… Biết cháu đích tôn sắp cưới vợ, mẹ tôi mừng ra mặt. Mẹ cũng nhiều lần nói bóng gió rằng vợ chồng tôi nên mua tặng cháu vài chỉ vàng để cháu lấy may. Vợ tôi mấy lần đầu nghe vậy chỉ im lặng cười trừ cho qua. Tôi không hỏi nhưng cũng biết vợ tôi không muốn tặng cháu vàng, dù chỉ là một chỉ.
Hôm trước, nhà tôi có giỗ, mẹ tôi lại một lần nữa hỏi mấy anh chị em chuyện tặng vàng cho cháu trai nhân ngày cưới. Trong khi các nhà khác bảo cho 1-2 chỉ, đến nhà tôi, mẹ tôi bảo: “Nhà thằng Khang, phải cho cháu 5-7 chỉ chứ”.
Vợ tôi đáp lại: “Nhà con không có đâu”.
Nghe thấy vợ tôi nói, cả nhà tôi nhìn nhau, người tỏ ra ngạc nhiên, người chép miệng chê vợ tôi kiệt sỉ.
“Trong số 3 anh chị em, nhà con làm ăn khấm khá nhất, mua được nhà, mở được xưởng. Ngày vui của cháu, con cho cháu vài chỉ lấy may thì mất vốn mất lãi gì”, mẹ tôi nói.
Nào ngờ, vợ tôi đáp trả một câu khiến cả nhà ngã ngửa: “Mẹ ạ, nói thật với mẹ, ngày vợ chồng con mới cưới nhau, anh Huỳnh, chị Lê (anh chị cả nhà tôi) chẳng cho nhà con một đồng. Lúc vợ chồng con mở xưởng, con đến tận nhà vay tiền, anh chị mượn cớ này nọ không cho vay. Nay cháu nó cưới vợ, tại sao con phải cho nó 5-7 chỉ vàng? Tiền là vợ chồng con đổ mồ hôi, sôi nước mắt mới kiếm được chứ có phải đi xin đâu”.
Thấy vợ tôi nói khó nghe, anh cả tôi lên tiếng: “Chú thím ăn ở được lắm. Vợ chồng chú thím ăn nên làm ra mà sống căn ke, bạc ác với cả anh em ruột thịt. Từ giờ chú thím đừng gọi anh chị là anh chị nữa”.
Sau hôm đó, trong nhà tôi không ai nhìn mặt ai. Anh cả chắc vì còn giận nên vẫn chưa thấy thông báo lịch dạm ngõ, đám hỏi, đám cưới cháu. Mấy hôm nay, tôi cũng có nói chuyện với vợ nhưng cô ấy thờ ơ và còn nói sẽ không đến dự. Nghĩ đến cảnh họ hàng, người thân xì xào, bàn tán khi vợ tôi không đến, tôi đau đầu quá.

Sự thật xót xa về vết sẹo dài trên bụng chồng khiến vợ chỉ muốn ly hôn

Phải ra ngoài mua đồ, xuống tới sảnh chung cư, tôi mới nhận ra quên ví tiền nên quay lại. Nhưng tôi không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ và biết được sự thật động trời về chồng và cô bạn thân lâu năm của mình.

Cuộc sống chúng tôi vẫn hạnh phúc cho tới một ngày, Lan bạn thân cấp ba của chúng tôi tới chơi và ở lại. Tôi vô tình phát hiện sự thật động trời và chỉ biết khóc trong nước mắt vì thương Hải, thương Lan.

Tôi, Hải và Lan là bạn học cùng cấp 3. Chúng tôi từng ngồi cùng bàn, nhà chung phố, và là bộ ba nổi tiếng học giỏi của lớp. Tôi thầm mến Hải từ lâu nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ. Tôi sợ mình nói ra, tình bạn của chúng tôi sẽ chấm dứt tại đó.

Điều duy nhất tôi có thể làm lúc đó là học thật giỏi, giỏi hơn nữa để tiếp tục sánh bước bên hai người bạn của mình. Thế nhưng, trớ trêu là tôi cũng linh cảm được Lan thầm thích Hải. Cô ấy luôn dành ánh mắt trìu mến nhìn Hải, đôi khi còn lén nhìn trộm cậu bạn thân vui đùa mà mỉm cười ngây ngốc. Tôi sợ, tìm cách dò hỏi nhưng Lan luôn một mực phủ nhận. Có lẽ, cô ấy cũng sợ điều giống như tôi.

Năm đó, thi đại học chúng tôi mỗi người mỗi trường. Riêng Lan, cô ấy chọn đi du học thay vì theo học tại Việt Nam. Ngày chúng tôi biết kết quả cũng là ngày tiễn Lan lên đường. Tôi và Hải khóc trong nước mắt vừa vì hạnh phúc, vừa vì nỗi đau chia ly.

Su that xot xa ve vet seo dai tren bung chong khien vo chi muon ly hon
Chúng tôi từng là bạn cấp 3 thân thiết. (Ảnh minh họa) 
Sau đó, khi vào đại học, chúng tôi cũng trở thành một đôi. Bạn bè cấp 3 của chúng tôi khi đó hầu như ai cũng biết. Mọi người đều ngưỡng mộ cặp đôi trai tài gái sắc một thời. Nhưng không lâu sau, vì những bất đồng quan điểm, hai đứa chia tay và cũng cắt đứt mọi liên lạc.
Mãi sau này, khi Lan về nước hẳn, cô ấy mới là người nối lại sợi dây tình bạn và chúng tôi lại yêu lại từ đầu. Rồi chúng tôi cũng kết hôn. Lan lại là người lo lắng cho chúng tôi nhất. Cô ấy sốt sắng chuẩn bị cho chúng tôi từ mẫu thiệp mời, tìm áo cưới, book vé và phòng tuần trăng mật. Tôi hạnh phúc khi lấy được chàng trai đẹp bên tôi năm 17 và có được cô bạn tuyệt vời.
Sau đám cưới của chúng tôi, Lan lại đi nước ngoài công tác. Cô ấy bảo phải đi 2 năm rồi sẽ trở về Việt Nam làm chức vụ giám đốc.
Bẵng đi một thời gian không liên lạc, tới tận gần đây Lan mới vui mừng báo tin sắp trở về. Khỏi nói, tôi và Hải rất vui mừng thuyết phục Lan tới nhà mình ở thay vì thuê khách sạn.
Buổi chiều hôm ấy, sau khi đón Lan tới nhà, thu dọn ổn định chỗ nghỉ ngơi tôi phải chạy ra ngoài để mua thêm chút đồ dùng cho cô bạn. Xuống tới sảnh chung cư, tôi mới nhận ra quên ví tiền nên quay lại. Nhưng tôi không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ và biết được sự thật động trời về chồng và cô bạn thân lâu năm của mình.
Khi vừa mở cửa vào, tôi sững người khi thấy chồng tôi đang cầm bàn tay Lan, ân cần:
- Sức khỏe của em ổn chứ? Khi trở trời không đau lại chứ?
- Em ổn, còn anh? Hân có khi nào hỏi anh về vết sẹo đó không?
- À, cô ấy vô tư lắm! Anh nói sao cô ấy tin vậy chẳng mảy may nghi ngờ gì đâu!
- Vậy cũng tốt, càng biết ít, càng đỡ đau lòng!
- Vậy sao em không biết ít đi một chút, hy sinh cho anh ít đi nhiều chút?
- Em không biết! Tình yêu có bao giờ giải thích được tại sao đâu anh!
Su that xot xa ve vet seo dai tren bung chong khien vo chi muon ly hon-Hinh-2
Chồng tôi áy náy vì mắc nợ bạn thân. (Ảnh minh họa) 

- Lan này, năm đó, nếu không có em hiến thận có lẽ anh đã chẳng sống yên ổn được tới giờ! Dù chúng ta không tới được với nhau nhưng em cũng mau chóng ổn định đi, nhìn em mãi một mình đi về sớm tối thế này anh không yên tâm.

- Duyên tới em mới có đôi được chứ! Anh đừng cảm thấy áy náy nữa. Em hy sinh lúc đó là vì chúng ta yêu nhau, còn hiện giờ á, anh có mệnh hệ gì em kệ anh cho Hân lo đó! - Lan cười.

Tôi chết lặng trước cuộc đối đáp giữa hai người. Qua đó, tôi hiểu sơ sơ được rằng Lan và Hải đã từng yêu nhau trong khoảng thời gian chúng tôi chia tay nhau. Thậm chí, khi đó Hải còn từng bị bệnh nặng và Lan là người hiến thận cho anh. Thì ra, vết sẹo dài trên bụng anh vẫn giấu tôi đó là do phẫu thuật ghép thận.

Tôi lẳng lặng lui ra ngoài, bật khóc trong đau đớn và tội lỗi. Thì ra, hai người họ từng giấu tôi bí mật động trời tới vậy. Hơn nữa, Lan còn hy sinh cho chồng tôi tới mức như vậy mà tôi không hay. Tôi đang rất đau khổ, liệu tôi có phải người đã phá vỡ tình yêu của họ hay không? Tình yêu của tôi có quá tầm thường so với sự hy sinh của Lan hay không? Tôi có nên ly hôn và tác hợp lại cho hai người đó hay không?

Sự thật điên người về chị dâu “nức tiếng” xinh đẹp, ngọt ngào hết phần thiên hạ

Dù chị dâu vẫn nói chuyện với tôi như thường nhưng tôi mất ấn tượng tốt đẹp với chị dần dần từ những việc nhỏ.

Mỗi lần về quê, chị dâu đều trở thành đề tài bàn tán của mọi người. Đa số mọi người đều khen ngợi chị hết lời. Tôi cũng thần tượng chị lắm. Người gì mà vừa xinh vừa ngọt ngào hết cả phần thiên hạ. Cho đến khi tôi có dịp ra thành phố, ở chơi với anh chị được một tuần, tôi mới nhận ra con người thật của chị dâu mình.