Dự đám tang của mẹ kế, chỗng bỗng đòi ly hôn

Tôi thật không ngờ anh lại muốn ly hôn với tôi chỉ vì tôi tới dự tang lễ của mẹ kế. Tôi rất buồn, cảm thấy chồng tôi vẫn còn tình cảm với mình nhưng anh quá nghe lời mẹ. Bây giờ có nên ly hôn với chồng hay không, quả thực là vấn đề khó đối với tôi.

Vì nhà rất nghèo, hồi tôi 5 tuổi, mẹ tôi đã bỏ nhà đi theo người đàn ông khác. Sau đó tôi luôn bị các bạn trong lớp chế giễu là đứa trẻ không có mẹ Cho đến năm tôi 12 tuổi, đột nhiên bố tôi dẫn về một người con gái và nói với tôi: “Con có thích người mẹ mới này không?”. Ban đầu tôi rất có ác cảm với bà, cũng không buồn quan tâm đến cảm nghĩ của bà mà thẳng thắn nói: “Không thích, con không thích bà ấy làm mẹ con”.

Thế nhưng bà không hề để ý, bà đã dành tình yêu và sự nhẫn nại cho tôi, dần dần chiếm được cảm tình của tôi, thậm chí vì để chăm sóc cho tôi, bà đã từ chối có con riêng với bố tôi. Nhà tôi rất nghèo, bà luôn ở bên bố tôi, cùng làm ruộng rồi sau này đi khắp nơi buôn bán với bố tôi, dần dần nhà tôi mới khấm khá hơn. Cho đến năm tôi 22 tuổi đi lấy chồng, bà còn chuẩn bị cho tôi một khoản hồi môn tươm tất. Bao nhiêu năm qua bà đối xử với tôi rất tốt, tôi luôn coi bà là mẹ ruột của mình.

Sau khi lấy chồng, tôi sống cùng mẹ chồng. Bố chồng tôi mất sớm, chồng tôi là con trai duy nhất của bà, nên bà thường xuyên tham gia vào cuộc sống của hai vợ chồng tôi. Khi thì bà nói tôi lười biếng, lúc lại bảo với chồng tôi rằng tôi tiêu hoang.

Du dam tang cua me ke, chong bong doi ly hon

Tôi khóc không thành tiếng, đến lúc bệnh tật như vậy mà bà vẫn còn nghĩ cho tôi. (Ảnh minh họa)

Tôi biết chồng tôi rất hiếu thuận với mẹ, nên chịu đựng tất cả, không ca thán nửa lời. Thậm chí khi mang thai mệt mỏi tôi hay ngủ trong phòng, mẹ tôi nói với chồng tôi: “Vợ con chửa được con trai nên định làm vương làm tướng đấy à, muốn ngày ngày mẹ đến hầu hạ hay sao?”. Tôi cũng cố gắng chịu đựng ra làm việc nhà. Thế nhưng thái độ của bà đối với tôi cũng chẳng tốt hơn là bao.

Khi tôi mang thai đến tháng thứ ba thì bố tôi gọi điện thoại tới nói là mẹ kế đã qua đời. Tôi vô cùng kinh ngạc, tuần trước tôi vẫn nói chuyện điện thoại với bà, bà còn nói sẽ đan cho đứa bé trong bụng tôi cái áo kia mà. Bố tôi nói thực ra mấy năm nay bà đã không được khỏe, khi tôi mới mang thai, bà được chẩn đoán là có khối u ác tính nhưng bà nói không được cho tôi biết, sợ tôi lo lắng. Tôi khóc không thành tiếng, đến lúc bệnh tật như vậy mà bà vẫn còn nghĩ cho tôi.

Tôi nói với mẹ chồng là mẹ kế của tôi qua đời, tôi muốn về lo hậu sự cho bà nhưng mẹ chồng tôi không cho. Nhà chồng tôi mấy đời con một, nên bà rất coi trọng đứa bé trong bụng tôi, bà nói theo phong tục địa phương thì phụ nữ mang thai phải kiêng không được tới đám tang. Tôi nói riêng với chồng về việc này nhưng anh cũng nghe lời mẹ, nói dù sao cũng chỉ là mẹ kế, vì đứa con của chúng ta, em không nên tới đó thì hơn. Tôi vô cùng giận dữ, buồn và thất vọng bèn gọi điện cho bố tôi, bố tôi bảo cứ làm theo ý mẹ chồng đi. Cuối cùng bố tôi đến đón tôi về. Trong tang lễ, chỉ có chồng tôi tới viếng, mà điệu bộ như bị ai bắt ép, còn nói với tôi mẹ giận rồi đó.

Du dam tang cua me ke, chong bong doi ly hon-Hinh-2

Tôi rất buồn, cảm thấy chồng tôi vẫn còn tình cảm với mình nhưng anh quá nghe lời mẹ. (Ảnh minh họa)

Sau tang lễ, tôi về nhà chồng. Tôi bưng cốc trà đến xin lỗi mẹ chồng nhưng bà chẳng buồn chú ý đến tôi. Nghĩ tới cuộc sống sau này, tôi đành nhẫn nhịn. Chẳng may mấy ngày sau tôi bị ngã phải đưa đi cấp cứu. Nằm trên cáng, vừa nhịn đau tôi vừa nghe mẹ chồng than, “Ôi trời ơi, bảo cô đừng đi cô còn không nghe. Cháu tôi mà không giữ được thì cô đừng có ở nhà tôi nữa”.

Cuối cùng đứa bé vẫn không giữ được, bác sĩ nói gần đây tôi mệt quá, tâm trạng không tốt, lại bị ngã nên bị sẩy thai. Tôi khóc rất lâu, đến ngày thứ năm thì chồng tôi đến đưa cho tôi một tờ đơn ly hôn. Anh nói mẹ anh bảo ly hôn với tôi và anh đã làm theo.

Tôi không biết phải làm sao đành gọi điện cho bố tôi, bố tôi đến ngay lập tức. Ông vô cùng giận dữ ném tấm séc ngân hàng có giá trị lớn trước mặt mẹ chồng và chồng tôi, nói: “Số tiền này trả lại các người không thiếu một xu, con gái tôi sẽ ly hôn, dù tôi nghèo thế nào cũng không để nó chết đói”.

Tôi rất buồn, cảm thấy chồng tôi vẫn còn tình cảm với mình nhưng anh quá nghe lời mẹ. Bây giờ có nên ly hôn với chồng hay không, quả thực là vấn đề khó đối với tôi.

Sự thật cay đắng sau đơn thuốc của người chồng trẻ

1 tuần sau đó, tôi đặt lên bàn lá đơn ly hôn. Tất nhiên chồng tôi khi đó chỉ cười rồi không ngần ngại ký đơn cùng lời thách thức. Anh ta nghĩ tôi sẽ không bao giờ dám làm điều đó.

Làng tôi có nghề thợ xây cha truyền, con nối, có gia đình công việc đã đến tay thế hệ thứ 4, thứ 5 xách xô, cầm bay ăn cơm thiên hạ. Tôi về làm dâu nhà chồng khi tôi 20 tuổi, chồng 25 tuổi mà chồng đã có thâm niên làm thợ trong đội xây dựng của chú ruột chồng được 7 năm. Vợ, chồng trẻ mới cưới nhưng bữa cơm ríu rít, đầm ấm bên nhau là điều xa xỉ, bởi chồng luôn phải theo công trình nay đây, mai đó.

Đến khi tôi mang bầu, có thương vợ lắm thì một tháng chồng cũng chỉ tranh thủ về với tôi được vài ba hôm. Tôi về nhà mẹ đẻ sinh con gái đầu lòng theo tục lệ ở làng. Ngày bế con ra viện tôi tủi thân nước mắt vòng quanh vì lúc ấy chồng tôi theo đội đi xa nhà cả mấy trăm cây số.

Qua lễ đầy tháng của con, mới thấy chồng tay xách nách mang nào quà cho vợ, nào quà cho con, rồi ôm mãi con bé chẳng muốn rời mà tôi cảm động không nói nên lời. Chồng tôi ít học vì theo nghề từ trẻ, nhưng anh thật hiền lành, tốt bụng nên trong xóm, ngoài làng ai cũng yêu quí. Đi làm xa thì thôi, chứ có mặt ở nhà là chồng luôn tay, luôn chân khi việc đồng áng, lúc việc nọ, việc kia giúp bố, mẹ giúp vợ, thậm chí việc hàng xóm, láng giềng cần đến anh cũng không chối từ.

Bạn bè tôi lẫn bạn bè anh đều cho rằng tôi tốt số, lấy được chồng vừa khỏe mạnh, được trai lại chiều vợ, thương con khó ai sánh bằng. Biết ơn chồng tôi cũng cố gắng chu toàn việc lao động cùng bố, mẹ chồng, việc nội trợ trong nhà và nuôi nấng chăm sóc con gái cho chồng yên tâm với công việc nặng nhọc, vất vả của mình ở chốn xa quê.

Su that cay dang sau don thuoc cua nguoi chong tre
Xa nhà, chồng tôi dính bẫy tình của gái làng chơi. (Hình minh họa)
Vợ, chồng trẻ vắng hơi nhau lâu cũng dễ sinh chuyện, nên thấy chồng tôi thưa ghé nhà, mẹ chồng giục để cháu gái cho bà trông, thu xếp lên thăm chồng kẻo "nó nhớ...". Thế nhưng công việc của chồng nay tỉnh này, mai huyện khác, lại ăn cơm bụi, ngủ lán tranh, tôi có theo chân chồng cũng bất tiện, vì vậy tôi nén lòng chờ chồng tranh thủ về với mẹ con tôi, chứ chưa một lần đến nơi chồng làm việc.

Ngày đầy tháng con gái chồng bận không về được, vậy mà đến hôm thôi nôi cho con, tôi thật buồn vì chồng báo vẫn không thể có mặt, với lí do công trình đang vào giai đoạn nước rút, để kịp bàn giao nhà cho chủ. Buồn một chút thôi chứ đã chấp nhận lấy chồng làm nghề ăn cơm thiên hạ mà muốn lúc nào chồng cũng ở bên cạnh thì lấy đâu ra tiền nuôi con? Thế nhưng lâu quá chồng chưa ghé nhà làm tôi sinh nghi, vì anh em trong đội thợ quanh làng thỉnh thoảng vẫn về thăm vợ, con còn chồng tôi luôn kêu bận để vắng nhà. Ngày trước lĩnh lương xong mà không về được thì chồng hoặc là gửi bọn thợ mang về cho tôi, hoặc dồn lại 2 đến 3 kì lương có dịp lại đưa cho vợ không thiếu một đồng.

Vậy mà nay chồng không có lương cho mẹ, con tôi mà nghe đâu vừa rồi chồng tôi còn vay của mẹ anh một số tiền kha khá để chữa bệnh gì đó, nhưng lúc tôi hỏi thì mẹ chồng bảo họ chỉ đồn đãi linh tinh...

Sốt ruột, không yên tâm tôi giao con gái cho mẹ chồng rồi theo địa chỉ bọn thợ báo tôi tìm đến nơi chồng làm việc. Gặp chú ruột của chồng, ông bảo chồng tôi xin nghỉ buổi sáng nay để vào viện lấy thuốc chữa bệnh gì đấy mà đến chú chồng cũng không nói rõ.

Chồng ngỡ ngàng, lúng túng khi thấy tôi trong lán trại của anh, anh giấu vội túi thuốc và tờ đơn của bác sĩ. Tôi phải làm căng là nếu tôi không được biết bệnh tình của chồng tôi sẽ đưa đơn ra tòa ngay.

Lúc ấy chồng tôi mới thú nhận vì trót mê mẩn cô gái trẻ làng chơi, cô ta chiều chuộng chồng tới bến và cũng lột đến đồng lương cuối cùng của chồng rồi "lại quả" cho chồng căn bệnh giang mai, khiến chồng không dám về quê sợ lại lây cho vợ...

Tôi chết điếng khi rõ sự tình của chồng, tôi phải làm sao bây giờ, tôi còn đứa con gái bé bỏng của tôi ở quê nữa.

Cái kết bất ngờ khi vợ mang đơn ly hôn dọa chồng

Trong cơn tức giận không sao kiềm chế được, em đã gọi điện cho anh yêu cầu một là anh phải xin chuyển công tác về thành phố ngay, hai là nên ly hôn để đường ai nấy đi...

Chị Thanh Tâm kính mến!

Ly hôn xong, chồng cũ gọi tôi ra quán cà phê, đưa cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng và nói như đang trăng trối khiến tôi chết điếng

Chỉ hai tháng sau khi ly hôn, người anh còn da bọc xương. Nhìn anh, tôi đau xé lòng.

Chưa bao giờ tôi thấy mình bất lực và vô dụng như thế này. Đáng lẽ ra khi thấy chồng mình thay đổi, tôi phải nghi ngờ và tin tưởng nhân cách, con người anh. Nhưng vì lòng tự ái cao, tôi đã chấp nhận ly hôn mà chưa biết rõ nguồn cơn mọi chuyện.