Đẻ mổ tốn tiền, chồng cho vợ ăn cơm muối vừng cả tháng

Sao cùng là phận đàn bà, người ta lấy chồng sướng thế mà em thì khổ đến vậy.

Thi thoảng rảnh vào nhóm thấy mấy chị khoe bầu bí được chồng chăm, đi đẻ có chồng ở bên lo lắng mà em ngưỡng mộ vô cùng. Thân em số chẳng ra gì lấy phải gã vô tâm, sống ích kỷ nên khổ lắm.

Ngày trước em với chồng quen nhau qua mạng, cả yêu cả cưới diễn ra trong vòng chưa đầy 5 tháng. Thời gian tìm hiểu ngắn quá, không biết rõ hết về tính cách của nhau thành ra lúc về sống cùng rồi em mới hẫng hụt, thất vọng vô cùng.

Lúc yêu anh luôn tỏ ra ga lăng tâm lý, không tới phòng bạn gái thì thôi, tới là mua quà cáp, đồ ăn thức uống mời hết cả xóm trọ của em. Sau cưới anh mới bộc lộ rõ bản chất thật, sống độc đoán, gia trưởng không ai sánh bằng.

Sau cưới, chồng em bảo nếu vợ mà sinh được con trai đầu lòng thì chỉ sinh 1 đứa cho đỡ tốn kém. Vậy nhưng khi em bầu bí, siêu âm biết là con gái thì anh chép miệng lắc đầu: “Tự nhiên mất thêm 1 lần đẻ nữa”.

Lúc nghe chồng nói câu đó em choáng váng hẳn, có điều thôi thì đã là vợ chồng có hối hận hay chán vẫn phải chấp nhận nên em đành nghiến răng làm ngơ.

De mo ton tien, chong cho vo an com muoi vung ca thang

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Ngược lại anh ấy lúc nào cũng chỉ mơ tưởng con trai, còn con gái anh bảo đẻ phí công phí của nuôi không tích sự gì. Vậy nên con gái đầu được tròn 1 năm chồng lại bắt em sinh thêm.

Lần này anh ấy lên mạng nghiên cứu tìm hiểu các mẹo sinh con trai. Nào là canh trứng, nhờ bạn bốc thuốc bắc ngâm rượu uống, tính tháng, tính ngày vợ chồng gần gũi. Lúc em thử que hai vạch, anh ấy lẩm bẩm.

“Lần này mà không được trai thì thay mái”. Một lần nữa em rơi nước mắt vì chồng. Cũng may trời thương cho em bầu đứa thứ 2 là con trai nên tinh thần cũng nhẹ nhõm hơn.

Tuy nhiên vượt cạn lần này của em không được suôn sẻ như trước, thai tới tháng cuối bất ngờ xoay ngang, em buộc phải mổ.

Cũng vì vợ chuyển từ đẻ thường sang đẻ mổ tốn kém hơn lần đẻ đầu nên chồng em khó chịu. Lúc đi làm thủ tục mổ đẻ cho vợ, anh vẫn còn làu bàu: “Đúng là ăn hại, có đẻ thôi cũng không xong, tự nhiên đốt thêm chục triệu bạc”.

De mo ton tien, chong cho vo an com muoi vung ca thang-Hinh-2

Suốt 1 tháng đầu ở cữ, chồng em toàn cho vợ ăn cơm muối vừng. Được chục ngày đầu em cố nuốt cho xong bữa nhưng sau thương con không có sữa, em nói chồng mua thêm thức ăn nhưng anh quát: “Cô tiêu tốn của tôi mười mấy triệu bạc, giờ còn đòi hỏi nỗi gì”.

Nghe chồng nói, em tủi thân chỉ biết ôm con khóc. Sang tháng thứ 2, em đưa con về ngoại mới được ăn uống nên hồn. 

Tôi thấy mình thật dại khi cứ chiều theo những vô lý của mẹ chồng

Tôi thấy mình thật dại khi cứ chăm lo, vun vén cho nhà chồng trong khi mẹ chồng lại suy nghĩ ngược lại.

  

Sống với người mẹ chồng khó tính, đặt điều như vậy tôi phải làm gì để mẹ chồng yêu quý? (Ảnh minh họa)

Suốt 3 năm chưa có con, hoá ra chồng cố tình trì hoãn

Chồng tôi không muốn có con, anh ấy biến tôi thành tội đồ "không biết đẻ" trong mắt gia đình hai bên.

Tôi kết hôn được 3 năm, nếu như thời gian đầu tôi thực sự hạnh phúc vì được chồng thương yêu, cưng chiều. Anh ấy cũng đã giao hẹn với tôi là không muốn có con vội, để hai vợ chồng tận hưởng cảm giác mặn nồng khi tuổi đang còn trẻ và cùng nhau thực hiện những chuyến đi chơi ở nhiều nơi…

Nhưng cũng chỉ được một năm là êm ấm, sau đó là chuỗi ngày tôi phải khổ sở vì thiếu đi tình yêu của chồng. Anh ấy hờ hững với tôi, thường hay về nhà muộn, chuyện chăn gối vợ chồng cũng ngày càng ít dần. Chồng tôi bực tức khi mỗi lần tôi ngỏ lời mong ước: "Em muốn có con". Anh ấy thẳng thừng đáp trả làm tôi hụt hẫng: "Đang còn trẻ, không lo làm ăn đi, con với cả cái làm gì. Đẻ xong lấy cái gì mà nuôi?".

Cứ mỗi lần tôi có khả năng có thai là chồng tôi có lý do để không gần gũi với vợ, khi thì đi nhậu về khuya, khi thì mệt mỏi… Tôi thấy tình cảm vợ chồng ngày càng nguội lạnh, nếu như có con, tôi cũng nghĩ rằng cả hai sẽ vì con mà quan tâm, yêu thương nhau hơn. Có con rồi, chồng tôi sẽ trưởng thành, trách nhiệm hơn… Nhưng điều tôi mỏi mòn chờ đợi vẫn cứ không đến.

Suot 3 nam chua co con, hoa ra chong co tinh tri hoan

Ảnh minh họa

Cũng chính vì chưa có con mà tôi bị bố mẹ hai bên thúc ép, thậm chí mắng cho xối xả vì lấy nhau đã lâu mà chưa có em bé. Mẹ chồng tôi còn dọa dẫm: "Mau xem thế nào mà đẻ một đứa đi, chứ vợ chồng lấy nhau đã lâu mà cứ son rỗi mãi thế mà không biết ngại à? Nếu không biết đẻ, chồng nó đi với đứa khác, lúc đấy đừng có ngoạc mồm ra mà oán trách nhé".

Tôi cũng lo sợ rằng mình hoặc chồng bị trục trặc gì đó, nên cũng rủ chồng đi khám kiểm tra, nhưng anh ấy không hợp tác, trái lại còn chê trách tôi: "Đã không biết đẻ rồi, định tìm cách đổ lỗi cho chồng". Nhiều lúc nhìn mấy đứa bạn, cưới sau tôi mấy tháng mà có đứa mới sinh em bé thứ hai rồi. Tôi nhìn mà thèm, mong có con để hai vợ chồng không còn những ngày sống với nhau mà như người xa lạ nữa.

Rồi tôi đau đớn khi phát hiện ra sự thật của chồng bấy lâu nay, vô tình mà tôi đọc được đoạn tin nhắn của chồng với bồ. Anh ta hứa hẹn với ả bồ rằng sau này ly hôn rồi sẽ chung sống với ả ta, chỉ cần kiên nhẫn thêm một thời gian nữa thôi. Tôi cố gắng bình tĩnh, nhờ người bám theo chồng thì rõ hơn về chuyện ngoại tình của chồng tôi với người phụ nữ bên ngoài.

Chồng tôi đã có bồ từ lâu, anh ta cố tình trì hoãn việc có con, để nhà chồng gây sức ép và biến đó thành cái cớ để ép vợ ly hôn. Khi tôi đưa ra bằng chứng, cốt để mong chồng thức tỉnh, nhưng anh ta lại quay sang thách thức: "Biết rồi thì ly hôn đi, chứ tôi cũng chán ngán cảnh sống vợ chồng mà chẳng khác gì người xa lạ thế này".

Hai gia đình biết chuyện nên hàng ngày đều khuyên can tôi cố gắng bình tĩnh, từ từ để khuyên bảo chồng tôi quay về với vợ. Tôi bị chồng cắm sừng từ lâu mà không biết nên đang rất đau khổ, tôi có nên ly hôn hay là cho anh ta cơ hội để sửa chữa sai lầm trót lỡ ngoại tình?

Chị họ nuôi con hộ, 2 năm trả lại với lý do bất ngờ

Liệu tôi có phải người mẹ ích kỷ khi muốn người khác nuôi con thay mình, để con mình có cuộc sống tốt hơn không?

Yêu nhau từ hồi học cấp 3, tôi và chồng gắn bó đến năm 24 tuổi thì cưới. Cả hai bằng tuổi, chỉ đi làm thuê, gia đình 2 bên lại không có điều kiện nên cuộc sống chật vật lắm. Chưa kể tôi lại đẻ dày, lần đầu chửa đã thai đôi 2 thằng cu nên tôi buộc phải ở nhà chăm con, không đi làm được. Ông bà hai bên già cả rồi, phải đi làm mưu sinh nữa nên không thể chăm cháu giúp.

Một mình chồng tôi nuôi cả nhà, vất vả đủ đường. Anh làm ngày không đủ tiền sinh hoạt, nên nhận cả làm buổi tối. Từ ship hàng, xe ôm, bốc vác… chồng làm đủ. Thương chồng, nhưng bận 2 đứa con nhỏ, tụi trẻ lại quấy nên tôi chẳng thể làm gì được. Cuộc sống trước chưa có con đã khó khăn, giờ lại khó khăn hơn.