Bị mẹ bạn trai miệt thị

(Kiến Thức) - Qua bạn trai em, em biết bố mẹ anh ấy không có cảm tình với em vì chê em gốc gác "nhà quê".

Lần đầu tiên về ra mắt nhà anh ấy, em bị mẹ anh xét nét, để ý từng li từng tí một. Thái độ lạnh lùng, soi mói của bà khiến em mất bình tĩnh, làm gì cũng run rẩy, chỉ sợ phạm lỗi. Thế rồi trong lúc rửa chén, em đã tuột tay làm vỡ một chiếc chén trong bộ đồ quý của mẹ chồng. Lập tức em nghe tiếng bà chì chiết sau lưng: "Rước cái ngữ này về thì chỉ ăn hại mà thôi". 
Qua bạn trai em, em biết bố mẹ anh ấy không có cảm tình với em vì chê em gốc gác "nhà quê". Lần đầu tiên về ra mắt nhà anh ấy, em bị mẹ anh xét nét, để ý từng li từng tí một. Thái độ lạnh lùng, soi mói của bà khiến em mất bình tĩnh, làm gì cũng run rẩy, chỉ sợ phạm lỗi. Thế rồi trong lúc rửa chén, em đã tuột tay làm vỡ một chiếc chén trong bộ đồ quý của mẹ chồng. Lập tức em nghe tiếng bà chì chiết sau lưng: "Rước cái ngữ này về thì chỉ ăn hại mà thôi". 
Em ức trào nước mắt, cứ tưởng sẽ được người yêu động viên. Nhưng không ngờ anh cũng trách em rằng không cẩn thận, làm anh mất mặt. Chúng em cãi nhau và anh ấy tỏ vẻ lạnh nhạt với em. Từ bữa đó em suy nghĩ rất nhiều, không biết một người như anh ấy có thể bảo vệ, mang tới hạnh phúc cho em không nữa - Nguyễn Phương Ly (Phú Thọ).
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Phương Ly thân, việc làm vỡ chiếc chén nằm ngoài ý muốn chủ quan của em, một phần cũng xuất phát từ việc em bị soi xét, để ý quá mà thành ra áp lực... Lẽ ra, người yêu em phải hiểu điều này, thông cảm và nói giúp em với mẹ. Đằng này, trước lời nói mang tính miệt thị, khinh bỉ của mẹ, anh ấy lại đồng tình, quay sang trách móc em. 
Giá trị chiếc chén dù có cao đến bao nhiêu chăng nữa, thì cũng không đáng để đánh đổi lòng tự trọng, tổn thương nơi em, người anh ấy định sẽ lấy làm vợ. Chỉ một sự việc này thôi nhưng cho thấy, anh ấy vẫn chưa thoát ra khỏi cái bóng của mẹ mình, nhìn nhận sự việc không giống với một người đàn ông trưởng thành, mà vẫn như một cậu bé con. 
Tất nhiên, với tính cách này của anh ấy, em sẽ thật khó để có một "bờ vai" tựa vào theo đúng nghĩa, nhất là trong hoàn cảnh mẹ anh ấy không ưa em thì mâu thuẫn sẽ nối tiếp dài dài. Và người thiệt thòi, ấm ức sẽ chỉ là em thôi. Cho nên, em hãy cân nhắc, lựa chọn cho mình một bến đỗ bình an, hạnh phúc hơn. Chúc em vui.

“Ba cái chuyện lặt vặt, đừng làm phiền anh…”

Em có chồng làm “đại sự” mà sao lại vất vả đến thế này? Em soi gương, tuổi mới 30 mà như một bà già.

Mấy ngày nay em lo sốt vó anh biết không? Trong nhà hiện chỉ còn không đến hai triệu. Hai triệu nghe thì nhiều, nhưng đi chợ chỉ vài bữa, đóng hóa đơn tiền điện, tiền nước là hết vèo. Đó là chưa kể món nợ hơn 20 triệu mình đã mượn của người thân, bạn bè. Nhiều người đã đánh tiếng với em là phải trả nợ sớm. Em tính mãi mà không biết cách nào. Cùng đường, em mới nói với anh để vợ chồng cùng tìm cách gỡ. Ai ngờ, anh tạt vô mặt em cả gáo nước lạnh với câu nói quen thuộc: “Mấy chuyện tiền bạc lặt vặt em đừng nói với anh. Mệt đầu lắm!”. Anh là đàn ông, là chồng, là cha, là trụ cột gia đình mà. Em không nói với anh thì nói với ai? Nước mắt em tự nhiên ứa ra…

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Anh ngẫm lại đi, hai đứa lấy nhau đã mười năm, bé Susi đã được tám tuổi. Mười năm ấy, những chuyện “tiền bạc lặt vặt” trút hết lên đầu em. Em có mỗi cái bằng đại học tại chức, lại vướng bận gia đình nên dù đi làm đã lâu nhưng chỉ là một nhân viên văn phòng quèn, lương tháng tầm năm triệu. Vậy mà toàn bộ chi tiêu gia đình: tiền chợ, tiền điện, tiền nước, tiền học của con, tiền mua sắm… đều trông vào đồng lương của em. Anh có biết, vì “mấy chuyện tiền bạc lặt vặt” ấy, mười năm qua em đã phải khổ sở thế nào? Em giật gấu vá vai, em mượn đầu này đắp đầu kia. Nhiều hôm hết tiền đi chợ, em cũng vẫn cố gắng có chút đồ ăn tươm tất cho anh và con, mình thì lén ăn cơm nguội chiên lại, mà vẫn phải giả bộ: “Anh với con ăn đi, lúc nãy em đói bụng ăn trước rồi!”. Anh có biết, mấy năm rồi em chẳng dám mua một bộ đồ mới nào, phải xin lại đồ của người thân, bạn bè mà mặc, để có tiền lo cho gia đình?

Mẹ bạn trai cảnh cáo tôi không được... có thai

Tôi và người yêu đều sắp tốt nghiệp đại học, anh đã có gia đình sắp đặt sẵn cho công việc, còn tôi rất mong muốn được thử thách năng lực của bản thân một lần nên tự mình tìm việc.