Vợ bầu nhưng mẹ không cho ăn cơm, tôi trách bà, vợ bắt xin lỗi

Mặc cho tôi xin lỗi thế nào mẹ vẫn giận, bà bảo vợ chồng tôi ăn riêng ra, không chung đụng hay can thiệp việc gì nữa.

Vợ chồng tôi trước đây từng là bạn thân, cả hai yêu vài người rồi thất tình đủ cả. Những lúc cô đơn, bị phản bội tôi hoặc vợ lại đến bên nhau tâm sự an ủi. Cứ thế năm 25 tuổi chúng tôi nảy sinh tình cảm và bắt đầu yêu nhau. Vì đã quá hiểu nhau nên cả hai đứa rất thương và biết lựa nhau mà cư xử. 

Với tôi, vợ là một cô gái tốt, hiền lành, đảm đang, nhưng nhút nhát, hay tủi thân. Tôi luôn muốn che chở mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Kết hôn, vợ chuyển về quê công tác để gần chồng, gần gia đình. Tôi là kỹ sư xây dựng hay phải đi công trình nên rất thương vợ lủi thủi ở nhà. Chúng tôi ở chung với bố mẹ, biết là hơi phức tạp nhưng điều kiện kinh tế chưa có thôi thì buộc phải làm vậy. Vợ tôi cũng khéo, cô ấy hay lựa làm theo những gì mẹ muốn nên không có vấn đề gì.

Hai đứa cưới được hơn 2 tháng thì vợ có bầu, cả nhà tôi mừng lắm. Vợ bầu bí tôi xin hạn chế đi công tác để có thời gian ở bên vợ, vì sợ cô ấy tủi thân, buồn bực không biết chia sẻ cùng ai. Vậy mà vợ bầu đến tháng thứ 5 tôi phải vào miền Trung công tác hơn 1 tháng. Dù đã xin ở nhà nhưng không được. Xa vợ bầu tôi vừa lo, vừa áy náy vì không ở bên em đỡ đần được.

Để yên tâm hơn và biết được vợ làm gì mỗi khi ở nhà, trước khi đi tôi có lắp camera quan sát vợ làm gì, lúc vắng tôi có hay tủi thân khóc hay không. Đi xa, ngày nào tôi cũng gọi điện về với vợ, thi thoảng lại đặt đồ bổ cho cô ấy dưỡng thai. Thế nhưng mấy hôm nay xem camera tôi sốc khi phát hiện mẹ không cho vợ tôi ăn cơm. Mâm cơm 3 người, bố mẹ tôi ăn bình thường còn vợ thì chỉ ăn thịt, rau với cơm gạo lứt trong khi có vẻ thích cơm trắng hơn. 

Vo bau nhung me khong cho an com, toi trach ba, vo bat xin loi

Ảnh minh họa.

Có bữa tôi thấy vợ mang bát ra xới ít cơm thì liền bị mẹ mắng, cô ấy tủi thân ăn qua loa rồi vào phòng ngay. Tôi hỏi nhưng vợ chẳng nói gì. Bực dọc vì mẹ lại không cho con dâu bầu bí ăn cơm, chỉ ăn thức ăn không thì làm gì có sức nuôi đứa bé trong bụng chứ? Tôi bỏ việc về nhà mà tức giận lớn tiếng trách mẹ cay nghiệt với con dâu, vắng tôi là mẹ đối xử với vợ tôi không ra gì. Tôi doạ sẽ ra ở riêng. Vậy mà vợ tôi lại quát lại, bắt tôi xin lỗi mẹ gấp.

Tôi biết vợ sợ mẹ nên mới hành xử như thế, bắt tôi xin lỗi mẹ để mẹ con hoà giải yên ấm. Vợ tôi có bầu không thể ăn đày đọa như thế được. Mẹ ú ớ trước những lời của tôi, bà khóc còn tôi bực vẫn bực. Vợ xin lỗi mẹ rồi nói ra tất cả:

"Anh hiểu lầm rồi. Mẹ không cho em ăn cơm vì gần đây em đi khám, xét nghiệm ra bị tiểu đường thai kỳ. Bác sĩ dặn về phải tuyệt đối kiêng tinh bột, cụ thể là cơm trắng kẻo biến chứng nguy hiểm đến thai nhi. Mẹ lo cho em, nên bắt ăn gạo lứt, nhưng nhiều khi thèm cơm quá em ăn tý liền bị mẹ mắng. Bà lo cho mẹ con em không hết chứ có ghét bỏ như anh nghĩ đâu!".

Hoá ra vợ bị tiểu đường thai kỳ mà tôi không hề biết, tôi trách vợ giấu mình thì cô ấy bảo sợ nói ra tôi đi làm xa lại lo lắng. Tôi đã sai, lỡ lời với mẹ. Lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc vì cách cư xử của tôi. Tôi không báo hiếu mẹ được tý gì mà còn làm mẹ đau lòng, nói những câu thậm tệ như thế. Mặc cho tôi xin lỗi thế nào mẹ vẫn giận tôi, bà bảo vợ chồng tôi ăn riêng ra, mẹ không chung đụng hay can thiệp việc gì nữa. Tôi phải làm gì để mẹ hết giận, bình thường như trước đây?

Người tấn công khách ngoại quốc ở phố cổ Hà Nội khai gì?

Lời khai của một trong những người tham gia vụ việc cho biết 2 vị khách ngoại quốc chế giễu, khiêu khích nhóm người Việt Nam nên xảy ra xô xát.

Ngày 10/7, Công an quận Hoàn Kiếm, Hà Nội cho biết, đơn vị đang xác minh danh tính và phát đi thông báo tìm 2 người đàn ông ngoại quốc để xác minh vụ ẩu đả giữa họ và một nhóm người Việt Nam ở phường Hàng Buồm. Vụ việc ẩu đả đã được cộng đồng mạng quay lại và lan truyền.

Theo Công an quận Hoàn Kiếm, vụ việc xảy ra lúc rạng sáng ngày 10/7. Lực lượng chức năng đã mời một số người liên quan đến trụ sở, trong đó có ông Trịnh Quang Tuấn (50 tuổi).

Ông Tuấn cho hay vào thời điểm trên, ông đang đứng ở số 3 Hàng Buồm thì thấy 2 người đàn ông ngoại quốc có biểu hiện say rượu, khiêu khích nhóm 3-4 người Việt Nam. Sau đó, hai bên xảy ra mâu thuẫn, xô xát. Ông Tuấn vào can ngăn thì bị một người đàn ông ngoại quốc tấn công.

ông Tuấn cùng nhóm người Việt Nam dùng ghế để ném vào đầu du khách nước ngoài. Vụ việc sau đó được hoà giải, hai bên không trình báo cơ quan chức năng. 

Khách ngoại quốc bị 3 người tấn công bằng chai bia, ghế nhựa Công an đang xác minh việc một số người xô xát với vị khách nước ngoài ở khu vực phố cổ quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Video: Zing.

Tình nguyện hiến thận cứu sống bạn trai, cô gái nhận về cái kết đắng chát

Tất cả mọi người sau khi nghe xong câu chuyện của cô gái này đều cảm thấy bức xúc thay.

Không dễ dàng gì tìm được một người tình nguyện hiến thận cứu người, trừ phi là người thân ruột thịt của nhau. Trong câu chuyện mới đây, một cô gái người Mỹ đã quyết định hiến một trái thận của mình cho bạn trai đang mắc bệnh mãn tính. Thế nhưng, sự cho đi của cô lại nhận về những lời lẽ rất cay nghiệt.

Được biết, cô gái này tên Colleen (30 tuổi). Trong một video trên TikTok, cô kể lại mối tình không thể nào quên cách đây 6 năm. Lúc đó, anh nói với cô rằng, mình đang phải chống chọi với căn bệnh thận mãn tính từ năm 17 tuổi. Điều này có nghĩa là anh phải chạy thận mỗi tuần và chức năng thận chỉ hoạt động ở mức 5% so với người bình thường.

Thoải mái dắt bồ về nhà “chung đụng”, tôi choáng váng khi thấy người này

Minh đinh ninh có thể thao túng cuộc tình này, tin rằng ở nơi quê nhà, Huyền luôn chờ đợi anh. Nhưng Minh đã lầm….

Minh và Huyền yêu nhau kể từ khi còn học cấp 3, chuyện đó tất cả những người hàng xóm nơi họ sinh sống đều biết rõ. Đôi thanh mai trúc mã ngày nào chở nhau đi học, rồi cùng lên thành phố, yêu thương và gắn bó suốt nhiều năm trời nhận được sự ngưỡng mộ của rất nhiều người. Ai cũng đinh ninh họ sẽ thành vợ thành chồng, nhưng đường tình của Minh và Huyền rẽ lối một cách không ngờ.

Sau gần 5 năm yêu nhau, bố mẹ Minh có sang nhà Huyền thưa chuyện cho cả hai chính thức được là một đôi. Đám cưới của họ theo dự tính sẽ diễn ra vào cuối năm sau vì khi ấy Huyền mới được tuổi. Mặc dù chưa chính thức tổ chức nhưng cả hai luôn coi nhau là vợ chồng. Huyền và Minh sống ở thành phố để thuận tiện cho công việc. Cả hai chỉ còn đợi ngày lành tháng tốt để về chung một nhà.

Mặc dù chưa chính thức tổ chức nhưng cả hai luôn coi nhau là vợ chồng. (Ảnh minh họa)

Mọi việc diễn ra bình thường cho tới khi Minh nhận quyết định đi công tác. Anh nói đi xa mới được nhiều tiền, sớm ổn định để lo cho tương lai. Dù rất buồn nhưng Huyền cũng tôn trọng sự lựa chọn của Minh. Theo đó, Minh sẽ phải đi làm cách xa nhà hàng ngàn cây số, dễ phải vài tháng mới về thăm nhà một lần được.

Thời gian đầu, cứ 2 tháng Minh lại về thăm Huyền. Nhưng chỉ được đôi lần, thì anh bắt đầu không thấy về nữa. Giải thích cho việc này, Minh biện minh rằng đường xá xa xôi, đi lại tốn kém mà về cũng không được bao lâu. Anh muốn ở lại tiết kiệm tiền bạc lo cho hai đứa sau này. Dù rất nhớ chồng sắp cưới nhưng Huyền cũng không muốn gây khó khăn cho anh. Cô hoàn toàn không ngờ, ở nơi xa, Minh đã dọn đến sống với một cô gái trẻ như vợ chồng. Họ hú hí, vui vẻ bên nhau như chưa từng có sự tồn tại của Huyền.

Khi biết mình mất con, Huyền đã gọi cho Minh về. Cô không nói rõ lí do, chỉ bảo mình nhập viện. Ấy vậy mà, giữa cái lúc Huyền cần Minh nhất, anh lại thản nhiên trả lời: “Em cố gắng nhé. Công việc của anh bận quá, anh không về được lúc này. Anh sẽ thu xếp về sớm với em. Anh gửi cho em ít tiền để em lo liệu nhé. Yêu em!”.

Câu nói đó như mũi dao đâm vào tim Huyền. Cô biết chẳng thể nào có thể bên một gã đàn ông lọc lừa, coi tình yêu như trò đùa ấy. Nhưng Huyền muốn anh ta phải đau đớn, phải tột cùng nhục nhã nên không vội kết thúc cuộc tình này. Cô vẫn đóng vai một cô gái ngây thơ, không lật tẩy bộ mặt của Minh mà ngày ngày vẫn nhắn tin như thể hai người là một cặp.

Dễ đến nửa năm trời, Minh mới thu xếp về thăm Huyền. Cô biết, anh ta mới bị cô nhân tình lừa, cuỗm đi hết khoản tiền tiết kiệm trong tủ. Không còn gì, Minh mới mò về tìm vợ sắp cưới. Minh nhắn tin cho Huyền sau khi tìm đến nơi ở cũ mà không thấy cô ở đó. Lần theo dòng tin nhắn, Minh sững sờ khi đứng trước căn biệt thự sang trọng.

Từ trong nhà, Huyền ăn mặc đầy quyến rũ bước ra. Cô nhìn Minh khinh bỉ. Theo sau Huyền là một người đàn ông đĩnh đạc, phong độ. Hai người họ trông vô cùng hạnh phúc. Minh nổi khùng lên như thể mình là kẻ bị phản bội. Anh lao vào chất vấn Huyền:

Lần theo dòng tin nhắn, Minh sững sờ khi đứng trước căn biệt thự sang trọng nơi mà Huyền sống (Ảnh minh họa)

- “Thế này là thế nào? Trong lúc anh vất vả đi làm xa thì em ở nhà cặp kè với kẻ khác ư?”

Đáp lại cơn thịnh nộ của Minh, Huyền mỉm cười và đưa cho anh thiếp mời:

- “Đây là thiệp cưới của chúng tôi, chúng tôi sẽ rất vui khi anh tới tham dự. Còn chuyện vì sao ra cơ sự này, chắc anh phải rõ hơn tôi chứ. Nếu anh không còn tiền vì đã mất trắng vào tay cô người tình thì có thể đến tay không, đừng ngại”.

Tới lúc này, Minh biết Huyền đã rõ hết những bí mật của mình. Anh cúi gằm mặt, níu lấy tay Huyền cầu xin. Cô giật tay Minh ra và đáp trả đanh thép:

- “Anh giấu tôi sống với người tình. Anh coi tôi là con ngốc. Đứa con của chúng ta cũng vì anh mà chết. Tôi không bao giờ tha thứ cho anh. May mắn tôi gặp được người tốt. Có lẽ là do ông trời thương tôi. Còn giờ, mời anh ra khỏi nhà của chúng tôi.”

Minh lầm lũi bước đi khi bóng tối bắt đầu ập xuống. Minh không biết sẽ phải đối diện với gia đình ra sao, giải thích thế nào về việc này khi mà bố mẹ anh vô cùng yêu quý Huyền. Minh bật khóc vì biết mình sai, chỉ tiếc là mọi thứ đã quá muộn màng!