Mang thai đứa con thứ 2 cũng là lúc phát hiện sự thật động trời về chồng

Tôi không nghĩ mình sẽ làm được, tôi không thể coi như không biết gì và tiếp tục sống bên anh được nữa.

Gần đây tôi cảm thấy mệt mỏi, thèm ăn và buồn nôn nên chiều đi làm về đã ghé phòng khám của một người quen để kiểm tra. Bác sĩ thông báo rằng tôi đã mang thai. Tôi rất vui và hy vọng đây sẽ là một bé trai thì mẹ chồng và gia đình chồng sẽ hài lòng về tôi biết mấy.

Thứ 7 nên mẹ đón con gái lớn của tôi về bên nhà mẹ chơi. Sau khi rời phòng khám, tôi đi thẳng về nhà để báo tin vui mừng này cho chồng tôi, chắc anh sẽ hạnh phúc lắm, có khi còn bế tôi lên và xoay vòng vòng nữa...

Nhưng…

Tôi chẳng dám tin vào những gì mà mình vừa nhìn thấy nữa, chồng tôi đang ôm hôn bạn thân của anh ấy trong căn phòng ngủ của hai vợ chồng tôi. Cảnh tượng đó kinh dị hơn bất kì bộ phim ma nào mà tôi từng xem.

Tôi đánh rơi cặp xuống sàn nhà và hét lên rồi bỏ chạy. Tôi đã lái xe suốt 4 tiếng đến nhà người bạn thân ở ngoại thành.

Chồng tôi gọi cho tôi hơn 30 cuộc gọi nhưng tôi không muốn nghe máy vì không biết sẽ phải nói gì.

Cuối cùng anh gửi cho tôi một tin nhắn với nội dung là anh thuộc thế giới thứ ba, anh biết sự thật đó từ năm thứ nhất Đại học nhưng anh không dám đối diện và sống thật với giới tính của mình, anh mong tôi sẽ tha thứ cho anh cùng người bạn kia và sớm quay trở về nhà…

Tôi quen biết chồng mình và bạn thân của anh ấy vào năm thứ 3 đại học, tính đến hiện tại cũng đã được 11 năm có lẻ. Tôi tưởng mình đã có thể hiểu hết về chồng sau từng ấy năm bên nhau nhưng kỳ thực tôi không biết gì cả, bao năm qua vẫn luôn bị anh ấy dối gạt và lợi dụng.

Chồng tôi đẹp trai, nhà giàu, hát hay, học giỏi, thích thể thao, biết cách quan tâm và chăm sóc người khác, nói chung anh là mẫu con trai lý tưởng là niềm ao ước và mong đợi của nhiều cô gái.

Vậy mà không hiểu sao lên năm 3 đại học anh vẫn chưa có mối tình nào và lại đi theo đuổi tôi - một cô gái nhan sắc bậc trung, gia cảnh không mấy nổi bật, học hành bình thường.

Khi đó tôi còn nghĩ mình là người phụ nữ may mắn và hạnh phúc nhất thế gian này, cho đến khi nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi kia.

Chồng tôi và bạn thân anh ấy chơi với nhau từ năm nhất đại học, quê hai người ở xa nhau gần 1.000 cây số. Hoàn cảnh của hai người cũng rất khác xa nhau, trong khi chồng tôi là công tử nhà giàu đất Hà thành thì bạn thân anh ấy chỉ là trẻ mồ côi lớn lên trong chùa.

Vậy nhưng mối quan hệ của họ lại vô cùng tốt đẹp, họ quan tâm chăm sóc lẫn nhau, thuê trọ ở cùng nhau mặc dù nhà chồng tôi ở ngay Hà Nội. Phần lớn thời gian rảnh họ dành cho nhau cùng nhau đi đá bóng, xem phim hay đạp xe dạo quanh các con đường thậm chí họ còn chia sẻ cho nhau quần áo.

Có đôi lần tôi cũng cảm thấy ghen tị với bạn thân của chồng vì những cử chỉ ấm áp và sự quan tâm ân cần mà họ dành cho nhau. Kể cả khi tôi và chồng đã làm đám cưới thì sự thân thiết của họ vẫn chẳng hề vơi đi chút nào.

Mang thai dua con thu 2 cung la luc phat hien su that dong troi ve chong

Thỉnh thoảng họ còn đặt vé máy bay đi du lịch riêng cùng với nhau nữa. Người bạn thân của chồng tôi chưa lấy vợ. Có nhiều người mai mối, anh đều khéo léo từ chối nói mình có bệnh trong người không có khả năng làm bố nên không muốn làm khổ người con gái ấy.

Tại sao nhiều năm như vậy tôi không nhận ra là chồng mình ở bên bạn thân thì vui vẻ hơn, cười một cách thoải mái tự tin hơn khi ở bên cạnh tôi.

Khi nghe tin bạn thân gặp tai nạn anh lo lắng đến toát cả mồ hôi và tự mình phóng xe đến hiện trường, còn sốt sắng hơn cả khi tôi đau đẻ đứa con gái đầu lòng. Giờ thì tôi đã hiểu rồi, hiểu hết rồi…

Thì ra anh thích đàn ông và chỉ muốn được ở bên che chở cho những người đàn ông yếu đuối. Vậy vì sao lại yêu tôi và cưới tôi làm gì? Mà tôi cũng không biết anh có yêu mình không nữa hay chỉ mình tôi đa tình. Liệu trong suốt 11 năm bên nhau, anh có bao giờ yêu tôi thật lòng chưa, dù chỉ là một giây thôi.

Suốt bao năm hôn nhân anh luôn là người đàn ông chu đáo và trách nhiệm. Anh tặng hoa và quà cho tôi vào các ngày lễ quan trọng. Anh thân thiện, cởi mở thường xuyên giúp đỡ các bạn của tôi.

Anh cho tôi một đám cưới sang trọng ở nhà hàng với 1000 khách mời. Anh mua nhẫn cầu hôn đắt tiền, anh cho tôi đứng tên nhà xe và 50% cổ phần trong công ty nữa.

Đối với con gái, anh là một ông bố tuyệt vời luôn quan tâm và dành thời gian chăm sóc chơi cùng với nó. Đối với bố mẹ và gia đình nội ngoại hai bên anh cũng làm tốt nhiệm vụ của một người con hiếu thảo. Nói chung trong mắt mọi người, chồng tôi là người đàn ông tốt và hoàn hảo đến từng milimet.

Vợ chồng tôi là một cặp đôi hạnh phúc và mẫu mực bậc nhất, nhưng chẳng ai biết sự thật phía bên trong.

Mang thai dua con thu 2 cung la luc phat hien su that dong troi ve chong-Hinh-2

Tôi không biết nên làm gì bây giờ. Tôi có nên buông tay chồng để anh đến với bạn thân và sống cuộc sống thật của bản thân hay là cùng anh tiếp tục vai diễn vợ chồng này. Nếu nói ra và chia tay nhau tôi không biết các con mình rồi sẽ ra sao, lớn lên thế nào khi biết bố chúng là người như vậy?

Còn tiếp tục ư? Chuyện đã thế này có cần phải nói cho anh biết sự tồn tại của đứa con này nữa không?

Tôi thật sự không biết phải làm như thế nào nữa. Trong lòng tôi thật sự đang rất rối ren, vừa hận lại vừa thương, bỏ thì thương mà vương thì tội, không nỡ buông nhưng cũng không muốn níu kéo.

Tôi thật sự bế tắc, mong bạn đọc cho tôi xin lời khuyên.

Chồng đi nhậu suốt đêm, vợ đuổi khỏi nhà rồi nhận tin dữ

Nếu tôi không đuổi chồng đi thì anh đâu phải chịu đau đớn thế này. Tôi không biết nói sao để chuộc lại lỗi mình gây ra nữa?

Thỉnh thoảng chồng tôi có đi nhậu với bạn bè và đến 9h tối anh ấy đã ở nhà nên tôi không có cấm cản gì. Mỗi lần chồng về nhà, tôi luôn chuẩn bị sẵn cốc nước giải rượu để anh nhanh hồi phục sức khỏe.

Tôi không thích chồng uống rượu nhưng có cản cũng chẳng được nên phải thích nghi và khuyên bảo anh ấy không được đi quá giới hạn.

Nhân tình của chồng mang con đến cổng, cả nhà bắt tôi làm điều bức xúc

Mẹ chồng nói, việc đã đến nước này, dù ngậm đắng nuốt cay, tôi cũng phải nghe lời bà để giữ gìn thanh danh cho gia đình.

Chồng tôi xuất thân trong gia đình gia giáo. Ông bà, bố mẹ, anh chị em đều là những người có học thức, công tác trong các cơ quan nhà nước.

Chồng tôi cũng từng là công chức. Nhưng năm 2010, anh xin nghỉ việc, ra ngoài mở công ty kinh doanh.

Thấy tôi được mẹ chồng cơm bưng nước rót, em chồng căm hận

Tôi cứ tưởng ai đó gửi nhầm cho mình, không ngờ lại chính là cô em chồng quý hóa.,

Người ta vẫn nói được cái này mất cái kia. Giống tình trạng của tôi, may mắn có được mẹ chồng tốt thì gặp phải "bà cô" quá quắt và rất hay đưa chuyện.

Em chồng tôi thường chấp nhặt mọi vấn đề dù là nhỏ hay lớn. Chuyện là cô ấy cưới trước chúng tôi, khi cô ấy cưới, gia đình hai bên đều khó khăn nên quà cưới cũng không được giá trị. Lúc đó, mẹ chồng tôi chỉ lên trao cho con gái được 3 chỉ vàng. Thật ra thời điểm ấy, số vàng đó cũng đã rất quý rồi.

5 năm sau, vợ chồng tôi kết hôn thì hoàn cảnh gia đình đã khá hơn trước rất nhiều. Vào ngày cưới của chúng tôi, mẹ lên trao cho một cây vàng, điều đó khiến em chồng tôi hạnh họe. Thời gian sau bố chồng tôi xây nhà, ông kêu gọi các con đóng góp, mỗi nhà 50 triệu. Tôi biết mình là con dâu, cần có trách nhiệm nên đã đứng ra cho tất cả. Vậy mà em gái anh lại chẳng biết đấy là đâu.

Giữa cuộc họp gia đình, cô ấy cười khểnh: "Đúng thôi, lúc anh chị cưới, bố mẹ đã cho gấp 3 lần em mà". Quá bức xúc, chồng tôi tức giận đập bàn nói lại, thế là cả hai xảy ra cãi vã. Tôi phải đứng giữa giải hòa, nếu không chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

Giờ em chồng tôi còn nói chuyện với họ hàng, ai cũng bảo tôi là cô con dâu lười nhác, thích hành hạ mẹ chồng. (Ảnh minh họa)

Em chồng tôi sinh con đúng lúc mẹ bị gãy chân, bà không đi chăm con gái được cũng áy náy lắm chứ. Vậy mà em cô ấy cứ hằn học, cho rằng nhà ngoại không hết lòng với con gái.

Có ác cảm với nhau từ lúc đó nên em chồng tôi ít khi sang chơi, thậm chí cô ấy cũng ít về quê thăm bố mẹ. Đợt vừa rồi bố ốm, cô ấy cũng gửi về 2 triệu mà chẳng về nhà xem tình hình thế nào.

Tôi sinh con được gần một tháng nay, em chồng vẫn không đến thăm. Cô ấy suốt ngày nói bận rộn, vậy mà vẫn đăng ảnh đi du lịch thường xuyên. Cho đến hôm qua, em chồng mới sang thăm tôi và con. Ngồi nói chuyện một lúc, em chồng lại mỉa mai: "Chị có mẹ chồng như thế là nhất rồi, bà cung phụng chiều chuộng từng chút một. Thế mà lúc tôi sinh, bà chẳng lên chăm được ngày nào đấy". Nghe chối tai, chồng tôi cáu lên với em gái, vậy là hai người lại cãi vã, em chồng nức nở bỏ về.

Hôm nay tôi thấy cô ấy gửi sang nhà mình một cái nạng. Lúc đầu tôi còn tưởng ai gửi nhầm, vậy mà em chồng gọi cho tôi rồi bảo: "Chị có đui què đâu mà phải để mẹ chồng hầu hạ thế. Tôi mua tặng cái nạng để chị đi lại cho dễ đấy".

Tôi tức quá mọi người ạ. Giờ em chồng tôi còn nói chuyện với họ hàng, ai cũng bảo tôi là cô con dâu lười nhác, thích hành hạ mẹ chồng. Tôi không biết phải làm sao nữa, chẳng lẽ lại gọi điện cho em chồng, bắt cô ấy giải thích hay sao?