Lời nhắn mẹ chồng gửi nàng dâu

Con mới về làm dâu, mọi thứ trong nhà đều còn lạ lẫm. Con nhìn đâu cũng thấy bỡ ngỡ, những người bên cạnh thì vừa lạ vừa quen.

Là người có học, con cư xử chừng mực, lễ phép. Đó chính là ưu điểm của con mà ba mẹ đã nhận ra ngay khi con vừa đến chơi nhà. Mẹ rất quý điều đó nhưng vẫn muốn nhắc thêm với con rằng bây giờ mọi thứ đã thay đổi. Con đã chính thức trở thành người nhà, vì vậy có những thứ không nên quá xa lạ, giữ khoảng cách.
Mẹ đã từng làm dâu nên rất hiểu con dâu. Ở nhà mình không phải thức quá khuya, dậy quá sớm bởi chẳng có việc gì để làm; ba mẹ cũng chẳng muốn con cái phải hầu hạ nước rót, cơm bưng. Lên bàn ăn thì cứ dùng cho thật no để buổi tối, chồng con không phải len lén ra ngoài mua thêm đồ ăn cho vợ. Nói chuyện với ba mẹ thì con cứ thoải mái như với ba mẹ ruột của mình, không cần phải quá e ấp như vậy...
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Con à, không phải không có lý do khi ông bà ta nói con dâu mới là con của mình. Các em chồng của con rồi đây cũng sẽ theo chồng, ở riêng. Trong nhà mình chỉ còn lại ba mẹ với vợ chồng con. Khi ấm lạnh, lúc vui buồn, mẹ chỉ biết trông cậy vào con. Chính vì hiểu như vậy nên mẹ rất thương con và cảm ơn anh chị sui đã sinh ra, nuôi dạy một đứa con ngoan hiền rồi trao nó cho ba mẹ mà chưa một ngày được đền đáp, báo ân.

Con dâu của mẹ!
Chuyện mẹ chồng, nàng dâu xưa nay luôn là đề tài để mọi người đàm tiếu. Thường thì chuyện xấu nhiều hơn chuyện hay. Mẹ không muốn điều đó xảy ra với mẹ con mình. Con mới về làm dâu, chúng ta hãy xây dựng mối quan hệ tốt đẹp ngay từ đầu. Mẹ đã sẵn sàng để làm chuyện đó. Còn con, mẹ nghĩ con cũng sẽ làm được. Nếu thật sự xem gia đình chồng là gia đình mình thì mọi thứ sẽ đơn giản hơn rất nhiều, phải không con?

Yêu lại người cũ, có nên chăng?

Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn đang đi đến đích bằng con đường vốn đã quen thuộc từ lâu.

Bạn có thể nhớ đến từng cái ổ gà, từng khúc quặt, từng hàng cây, đến từng con ngõ nhỏ nhưng ai dám chắc cái đích trước kia bạn tới đã là điểm đến cuối cùng.

Đừng ngại ngần, cũng đừng tự day dứt, nếu tình yêu đã chọn bạn, cũng có nghĩa là định mệnh đang tìm bạn.

Chia tay, biết đâu đó chỉ là cái ngõ cụt, mà sau một thời gian xa nhau, hai bạn lại đủ yêu thương và lý trí để vùng vẫy tự tìm cho mình một lối thoát khác.

Có ai biết được những gì đang ở cuối con đường kia. Điều quan trọng là bạn dám đi và người đồng hành với mình cùng chung lòng để bước tiếp.

Hành trang của chuyến đi này ngoài tình yêu, ngoài tin tưởng còn là trải nghiệm, đồng cảm và những thấu hiểu xa xôi.

Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn đang đọc một cuốn sách đã đọc từ lâu ở một nơi khác, vào một thời điểm khác và bằng một tâm trạng khác.

Co nen yeu lai nguoi yeu cu khong
Ảnh minh họa. 
Cuốn sách ấy có thể sẽ có những đoạn bạn đã thuộc lòng đến nhàm chán, sẽ có những trang bạn muốn lướt qua thật nhanh mà không muốn đọc lại.

Nhưng cũng sẽ có những lúc bạn muốn dừng thật lâu bên một câu văn dù thật quen nhưng vẫn gợi lên nhiều xúc cảm.

Rồi sẽ khóc thật nhiều, cười thật nhiều khi được say sưa tìm thấy chính mình trong những dòng tự truyện viết về chính mình nhưng là của rất nhiều ngày trước đó.

Đôi khi, cảm giác quen thuộc sẽ khiến bạn than phiền, rồi buồn chán. Nhưng điều khiến bạn lo lắng nhất không phải là việc bỏ giữa chừng cuốn sách đó.

Mà chính là việc bạn sợ dù có xáo trộn tâm trạng của mình đến bao nhiêu, dù cố làm mới nó bằng cách đảo lộn trật tự từng đoạn văn, từng chương sách thì cũng sẽ đến lúc bạn phải bắt gặp những dòng văn cuối cùng và kết cục vẫn không hề thay đổi.

Sẽ vẫn là những tổn thương, những day dứt, những đớn đau về một hình bóng đã từng cố đưa về miền quên lãng.

Sẽ tiếp tục là tuyệt vọng, chênh vênh, lạc lõng trong chính tình yêu sau bao lần vẫn dành cho một người duy nhất.

Bạn sợ, yêu lại người cũ là tự làm đau chính mình và làm tổn thương người còn lại. Yêu lại một người là tự viết một bản tình ca buồn thêm lần nữa.

Là tự làm khó mình, tự khiến mình bất lực để làm mới những điều dù qua nhiều thời gian nhưng vẫn không thể thay đổi.

Người ta vẫn nói rằng: "Đừng bao giờ cố gắng yêu lại người cũ. Vì yêu một người mình từng yêu cũng giống như việc đọc lại một quyển sách đã từng đọc hết lần này, đến lần khác khi bản thân bạn đã biết trước được cách kết thúc sẽ diễn ra và nó sẽ không thay đổi!".

Nhưng, một cuốn sách khép lại không có nghĩa là câu chuyện đó đã dừng. Nếu cuốn sách thực sự có ý nghĩa, ám ảnh sẽ kéo dài và số phận mỗi nhân vật ra sao đều tùy thuộc vào trí tưởng tượng và cảm tình của bạn.

Chẳng phải nhiều tác giả đã để cho độc giả của mình thả sức sáng tạo với những kết thúc mở đó hay sao.

Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn đang nghe một bài hát quen được thể hiện bởi người nghệ sĩ khác. Có thể lời ca vẫn thế, kết thúc vẫn thế, nhưng giai điệu sẽ khác, giọng ca sẽ khác và tình cảm cũng sẽ khác.

Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn và người đó sẽ cùng xem lại bộ phim trong đấy mình là nhân vật chính.

Ở đó, bạn vừa là biên kịch, vừa là diễn viên, lại vừa là đạo diễn. Bộ phim sẽ kết thúc ra sao, vẫn là tùy thuộc vào bạn và bạn diễn của mình.

Yêu lại người cũ không có nghĩa là bạn tự đưa mình vào bế tắc và loay hoay với ngõ cụt. Nó cũng không có nghĩa là bạn đang tự làm cũ mình với những giai điệu, những con chữ quen thuộc đến nhàm chán.

Nó có nghĩa là cuộc sống đang cho bạn một cơ hội tuyệt vời để sống lại những gì đã thành quá khứ.

Đừng ngại ngần cũng đừng tự day dứt, nếu tình yêu đã chọn bạn cũng có nghĩa là định mệnh đang tìm bạn. Và với những gì thuộc về định mệnh, hãy để chính định mệnh trả lời.

Nhà không “Ôsin”

Từ khi không có người giúp việc, chồng bỏ những bữa nhậu như thường lệ, cả nhà lại có dịp quây quần bên nhau mỗi tối. Vui phết!

Vợ rầu rĩ thông báo: “Chị Bé xin nghỉ làm, chuẩn bị… lấy chồng”. Hai vợ chồng bối rối với tình huống bất ngờ, bởi đã quen với ý nghĩ, chị Bé sẽ ở đây lâu dài. Về đến cửa, có thể không hỏi ngay vợ hay chồng đi đâu vắng, nhưng nếu không thấy chị Bé trong nhà, là thắc mắc ngay.

Giờ phải làm sao? Mấy năm nay, mọi việc đều trông vào chị Bé. Vợ bảo, chắc phải tìm người giúp việc mới. Từng trải qua nhiều phiền lụy do các “thế hệ” người giúp việc gây ra, vợ vô cùng thận trọng.

Cuối cùng cũng đành phải tự xoay xở. Hết giờ làm là vợ chạy ngay về đón con, không thể tranh thủ tạt ngang, ghé dọc, gặp gỡ bạn bè được nữa. Mệt nhoài cả ngày ở văn phòng, chiều tối về nhà phải đối mặt với cơm nước, nhà cửa chưa lau, quần áo chưa phơi... Buổi sáng, vợ lấy đồ ăn từ tủ lạnh ra, chiều chỉ việc nổi lửa lên nấu nướng là xong. Vợ “nổ” rằng, chịu khó “tư duy” chút là cơm canh tươm tất ngay thôi.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Chồng về trễ hơn, dắt xe vô nhà là đã có thể ngồi vào mâm. Canh bí đỏ nấu tôm tươi, vài quả trứng chiên củ hành, thêm bông thiên lý xào bò. Chồng hỉ hả khen, em nấu ăn ngon hơn chị Bé nhiều, chị ấy nấu hơi mặn, hại sức khỏe, nhắc hoài vẫn không chịu nhớ. Mâm cơm do vợ nấu, màu sắc đẹp, đa dạng, hấp dẫn. Không như chị Bé, có bữa thấy toàn thịt, hôm thì chỉ món cá, ngán mà không dám góp ý. Chỉ hơn một tiếng đồng hồ, vợ tranh thủ cắm cơm, nấu món, lại còn lau qua cái nhà, con cái xong xuôi, sạch sẽ, đúng là đầu óc “dân kế hoạch” có khác!

Vợ thừa biết là chồng nịnh nhưng rất vui. Từ khi không có người giúp việc, chồng bỏ những bữa nhậu như thường lệ. Vợ chồng bàn nhau, hôm nào vợ được ra ngoài thư giãn, tối nào chồng được “xổng chuồng”, tiếp khách. Nhờ thế, vợ chồng có vẻ quan tâm tới “lịch” của nhau nhiều hơn, chịu khó hỏi han, chứ không như trước. Về nhà sớm được mấy hôm liền, chồng thấy… có niềm vui khác. Con gái học lớp 4, giờ mà tả buổi tối sinh hoạt trong gia đình, chắc không còn phải lúng túng chẳng biết viết thế nào như trước đây, lẽ nào cứ tình thật rằng, hai chị em ăn cơm rồi xem ti vi với chị Bé, vì ba mẹ bận, chưa về?

Hai đứa nhóc quen được “hầu”, nay bị mẹ phân công làm việc, cũng phụng phịu phản đối, nhưng vợ “khôn” lắm, vừa nói ngọt, vừa… than khổ, nên bé Tép chịu xếp quần áo khô vô tủ, lấy đồ đã giặt lên phơi giúp mẹ. Thằng cu con thì lon ton dọn dẹp đồ chơi, tự tắm cho mình, lặt đậu bứt rau loạn xạ. Cả nhà quần quật, mà tính ra lại vui hơn nhiều, bọn trẻ được khen, giành nhau hỏi xem còn “việc nhẹ lương cao” nào không để phụ mẹ. Vợ hỉ hả bảo, chẳng mấy chốc mà con mình có thể làm được nhiều thứ, giỏi hơn khối đứa trẻ khác.

Tuy cực và bận hơn chút nhưng đỡ tốn kém, cả nhà lại có dịp quây quần bên nhau mỗi tối. Vui phết!

Bi kịch vợ chồng trái tính

Vợ cần kiệm, lo xa; chồng lại vô tư, bảo trời cho bao nhiêu hay bấy nhiêu, nên mọi việc cứ mặc vợ lo. 

Vợ và chồng trái hẳn tính nhau. Vợ cần kiệm, lo xa; chồng lại vô tư, bảo trời cho bao nhiêu hay bấy nhiêu, nên mọi việc cứ mặc vợ lo. Căn nhà đang ở đã xuống cấp, mái dột tường nứt, hỏi chồng tính sao, chồng tròn mắt: “Còn tính gì nữa, lương chỉ đủ xài, nhà cửa tới đâu hay tới đó”. Vợ phát rầu, đành tự làm thêm, tiết kiệm chi tiêu để tích góp dần.

Cuối năm ngoái chồng được thưởng một số tiền kha khá. Vợ chưa kịp mừng thì chị chồng gọi điện lên than, nói nhỏ út của anh chị đi học xa nhà, mà anh chị chưa đủ tiền mua xe cho con. Chồng liền hào hiệp: “Em mới lãnh tiền thưởng, để em gửi phụ chị mua xe cho cháu”. Thấy chồng làm việc nghĩa tình, vợ không dám trách. Chồng mua cho cu Bin con rô bốt, được vài hôm, Bin lại đòi mua siêu nhân, chồng lại vét túi chiều con. Bin đòi vọc laptop, lần thì làm mất dữ liệu, lần thì máy treo cứng, phải sửa bộn tiền. Vậy mà mỗi lần Bin đòi vọc máy, chồng lại vô tư để con tha hồ phá.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Có hôm chồng nhậu tới khuya không thấy về, vợ lo lắng đứng ngồi không yên. Chợt, chồng gọi về bảo mang tiền ra quán chuộc chồng về. Vợ phải gõ cửa hàng xóm nhờ trông cu Bin. Tới nơi mới biết số tiền nhậu gần bằng nửa tháng lương. Vợ xót cả ruột trong khi chồng vô tư: “Anh là đàn anh, để tụi nó trả tiền coi sao được”. Có hôm vợ đang bù đầu với sổ sách cuối quý, nghe chồng gọi bảo có thằng bạn cãi nhau với vợ, bỏ nhà đi nên chồng đưa về ở tạm. Chồng dặn vợ chiều nay nhớ về sớm, đi chợ mua cái gì ngon ngon, dọn sẵn chỗ để bạn lánh nạn vài ngày… Từ ngày sinh cu Bin, vừa chăm con vừa lo việc nhà, việc cơ quan, vợ đã quá đuối; lại còn phải lo nghĩ, tính toán sao cho khỏi thiếu trước hụt sau, lo tích góp để sửa nhà, lo mai sau cu Bin học hành… Vợ thương chồng nên cố choàng gánh, trăm công nghìn việc cũng không dám than, chỉ sợ nhất là chồng gọi về kêu “vợ ơi vợ à, có việc này nè”…

Chiều nay, vợ đang tay xách nách mang ngoài chợ, chồng lại gọi: “Vợ ơi, chút em đón cu Bin nha, rồi hai mẹ con về ngoại dự đám giỗ luôn, anh kẹt qua nhà thằng bạn dọn nhà giúp nó”. Vợ nghe mà dở khóc dở mếu. Có lẽ trong mắt chồng, vợ là siêu nhân, có thể chịu đựng hết mọi thứ, dễ dàng giải quyết ngon lành mọi khó khăn. Chồng quên vợ chỉ là một công chức bình thường, thu nhập bình thường, có lúc cũng chồn chân mỏi gối, cần bờ vai của chồng để tựa vào.

Vợ mong chồng chịu chung tay cùng vợ gánh vác mọi khó khăn, bớt nhặt nhạnh những tảng đá ngoài đường mang về nhà, để vợ có thể nhẹ nhõm hơn. Đường còn dài, gánh trên vai càng đi, càng nặng. Gia đình này là của vợ chồng mình, lẽ nào chồng để mặc cho mình vợ gánh?