Em chồng mách lẻo chị dâu, cô vợ thẳng tay dạy cho bài học nhớ đời

Khi em chồng còn đang say sưa nói xấu chị dâu với mẹ, Huyền bước vào phòng thẳng tay trừng trị giặc bên Ngô tội mách lẻo.

Đã không ít lần, Huyền phát bực khi về đến nhà. Tan ca lúc 5 rưỡi chiều, cô mau mốt vượt chặng được hơn 8km về đi chợ, đón con. Dù tấm thân đã mệt mỏi lắm rồi, nhưng khi lết xuống bếp nấu cơm, Huyền nóng mắt khi nhìn thấy đống bát đũa bẩn ngổn ngang trong bồn. Bàn thì bừa bãi thức ăn thừa, nước chấm vương vãi...

"Bãi chiến trường" này do Bích - cô em chồng để lại, buổi trưa ăn xong nó không chịu dọn. Huyền cất tiếng gọi Bích xuống rửa để cô nấu cơm thì em chồng thản nhiên: "Em đang bận, chị để gọn sang 1 bên. Tý ăn xong em rửa 1 thể".

Nhìn bếp núc bẩn thỉu, xoong nồi đều bẩn, các lọ gia vị ngổn ngang... hỏi ai mà không phát điên cơ chứ?

Bích chuyển từ quê lên ở với vợ chồng Huyền được nửa năm rồi. Ngày gửi Bích, mẹ chồng Huyền ngọt nhạt lắm: "Em nó ở nhà ngoan lắm. Sai bảo cái gì cũng làm. Con cho nó ở cùng, cũng đỡ việc nhà đi. Sau này sinh em bé thì có em bế cho".

Thế nhưng nửa năm nay Huyền chưa thấy đỡ được tí việc nhà nào. Ngược lại cô phải làm gấp đôi, chăm cả chồng, cả cô em chồng.

Huyền chẳng hiểu Bích học hành kiểu gì mà cả ngày nằm ì trong phòng lướt điện thoại. Khi nào cần đi học, xuống dưới nhà ăn cơm nó mới bước ra ngoài.

Con gái mà để cái phòng bẩn kinh khủng, đồ ăn vặt bày la liệt từ giường xuống dưới đất, xung quanh là vỏ bánh kẹo, vỏ bim bim... sách vở quyển mở, quyển đóng, quyển nằm ngang, nằm dọc... Nếu không có Huyền vào dọn cho mỗi tuần thì không biết căn phòng ấy sẽ biến thành ổ lợn lúc nào không hay!

Ưu tiên cho em chồng dành thời gian cho học tập, Huyền cũng chẳng bắt nó làm việc nhà. Cô chỉ yêu cầu Bích ăn ở sạch sẽ, rửa bát sau khi ăn cơm và phơi quần áo cho cả nhà, bởi buổi sáng đi làm Huyền thường rất bận. Ấy thế nhưng Bích hôm nhớ hôm quên. Nhiều hôm đến chiều tối đi làm về, quần áo vẫn ủ trong máy giặt.

Em chong mach leo chi dau, co vo thang tay day cho bai hoc nho doi

(Ảnh minh họa)

Tệ hơn nữa là cô em chồng này có tính bép xép, thường xuyên soi mói chị dâu để mách lẻo với mẹ. Chiều hôm qua phải tăng ca nên Huyền về muộn, cô có nhờ Bích cắm hộ nồi cơm và nhặt cho mớ rau trong tủ lạnh. Nhưng khi về đến nhà, Huyền bực bội khi thấy mọi thứ còn nguyên, Bích vâng vâng dạ dạ nhưng cuối cùng chẳng làm thứ gì.

Bước vào phòng ngủ thì thấy chồng đang ôm máy tính chơi game inh ỏi. Bên kia phòng em chồng đang thao thao bất tuyệt gọi điện cho mẹ. Huyền định ôm bực xuống nấu ăn cho xong. Nhưng đi ngang qua phòng Bích thì nghe được đoạn cô em đang mách lẻo mẹ: "Con chẳng biết chị dâu làm gì mà tối ngày về muộn. Cơm nước cứ phải hơn 8 giờ mới được ăn, mà chị hay mua đồ nấu sẵn ở chợ. Đấy hôm nay thì gọi về bảo con cắm cơm, nhặt rau. Đi làm như người khác 5h đã về đến nhà, đằng này thì...".

"Thì làm sao?" - Huyền nhảy bổ vào phòng, giật điện thoại và giáng cho cô em chồng 1 cái tát bốp! Lúc này Huyền cáu lắm rồi, chẳng thể bình tĩnh. Cô cầm điện thoại nói thẳng với mẹ chồng: "Nếu mà chồng con làm lắm tiền như chồng người ta thì con cũng được về sớm đấy. Mẹ hỏi xem lương tháng anh được bao nhiêu? Về nhà thì có hộ vợ được cái việc gì? Hay là con gánh hết từ tiền thuê nhà, ăn uống, sinh hoạt của cái nhà này? Mẹ xem có đứa nào chửa đến tháng thứ 6 vẫn cắm mặt làm từ 6 -7 giờ sáng cho đến tối không? Đã thế lại được cô em tính không khác gì ông anh nữa.

Lúc gửi Bích lên đây mẹ bảo nó chăm chỉ, ngoan lắm nhưng con chẳng thấy. Con chỉ thấy mình đang yên đang lành phải đèo thêm bòng. Mẹ thông cảm từ tháng sau tìm phòng cho em nó ra ở đi. Con không nhận nuôi không công nữa. Chẳng được tích sự gì lại mua bực vào người. Con biết nó nói xấu con với mẹ nhiều lần rồi, nhưng nay con nói thẳng vì không nhịn nữa".

Đầu dây điện thoại bên kia mẹ chồng cũng ái ngại, thay Bích xin lỗi Huyền. Bà nói đỡ cho con gái còn trẻ chưa hiểu chuyện. Nhưng Huyền không nghe, cô cương quyết bắt Bích ra ngoài thuê phòng mà ở. Chuyện ầm ĩ đến tai chồng Huyền. Tuy nhiên anh sang thì cũng chẳng giải quyết được việc gì, bởi chính anh cũng đang ăn bám vợ. Cô em chồng thì ôm má, khóc, người không ngừng run rẩy. Huyền mặc kệ, đáng đời!

Nỗi ân hận của bà chủ bỏ chồng theo tiếng gọi của tình yêu

Đó là câu chuyện của Quỳnh và Thêu. Đôi vợ chồng sống ở một vùng ven đô trù phú.

Quỳnh và Thêu lấy nhau qua sự mai mối của mẹ Quỳnh. Hai vợ chồng anh chung sống êm đềm, hạnh phúc, hai đứa con ra đời, đứa nào cũng ngoan ngoãn và học tốt.

Khu vực vợ chồng Quỳnh sinh sống phát triển, nhiều khu đô thị mọc lên. Nhà Quỳnh cũng nhận được số tiền bồi thường kha khá, họ xây một căn nhà ba tầng khang trang cả gia đình ở, còn khu nhà cũ cho thuê cũng thoải mái trang trải hàng ngày. Từ ngày đó, Thêu không phải làm việc đồng áng hay tranh thủ buôn bán lặt vặt nữa, chị ở nhà mở quán cơm bình dân phục vụ dân công trường quanh đó.

Chồng cũ thỏa thuận đưa tôi 500 triệu để giành quyền nuôi con

Chồng cũ đề nghị rằng, con ở với em thiệt thòi cả về ăn ở lẫn học hành. Anh ta muốn em nhường quyền chăm nuôi để thằng bé được lớn lên trong môi trường tốt nhất..., người vợ kể.

Ly hôn, điều luôn làm các đôi vợ chồng trăn trở là làm sao để con chung được sống tốt nhất, tinh thần không quá tổn thương từ sự rạn vỡ của bố mẹ. Cũng vì điều này mà đôi khi người lớn lại áp đặt suy nghĩ của mình vào cho con trẻ, không hiểu được mong muốn thực sự của con là gì.

Từng trải qua đổ vỡ hôn nhân, đứng trước những lựa chọn khó khăn để lo cho tương lai của con. Mới đây, một người vợ trẻ cũng đã vào mạng xã hội chia sẻ câu chuyện của mình.

Chết điếng biết chồng rút tiết kiệm cho người yêu cũ vay 100 triệu

Tôi thực sự sốc khi biết chuyện chồng mang tiền tiết kiệm của hai vợ chồng cho người yêu cũ vay mà không nói với tôi câu nào.  

Tôi năm nay 26 tuổi, làm nhân viên kế toán văn phòng. Vợ chồng tôi cưới nhau đã được 4 năm. Do hiếm muộn chạy chữa khắp nơi nên vô cùng tốn kém, tới giờ chúng tôi chỉ tiết kiệm được hơn 100 triệu dành để lo sinh em bé vào đầu năm sau. Vợ chồng tôi ở riêng, trước giờ cuộc sống sinh hoạt thường nhật diễn ra vui vẻ, yêu thương lẫn nhau.