Đừng đổ hết tội ngoại tình cho đàn ông!

Không phải đều là do đàn ông ham của lạ, ham vui gì gì đâu, cũng do quý bà quý cô nữa chứ.

Nhiều năm nay, tôi có nhân tình. Chuyện này thật ra cũng đâu có gì ầm ĩ. Mười người đàn ông bây giờ, hết chín ông biết “cải thiện” thêm rồi. Người thứ mười ắt hẳn phải có vấn đề gì về… năng lực hành vi, mới phải nhịn thèm trong ấm ức. Đó là nhận xét của tôi, sau khi nhìn quanh đồng nghiệp, bạn bè, đối tác. Không phải đều là do đàn ông ham của lạ, ham vui gì gì đâu, cũng do quý bà quý cô nữa chứ, đâu thể đổ lỗi hết cho đàn ông. Đàn ông chẳng thể nào tự “ăn phở” một mình, đúng không? Bao nhiêu ông chồng ăn vụng là có bấy nhiêu phụ nữ đang làm người thứ ba.
Lần đầu tôi bước chân ra khỏi giới hạn là do bị “chào mời”. Cô ấy là đồng nghiệp, đã có chồng con ổn định. Hình như gia đình có gì đó lục đục không vui, nên cô ngó nghiêng tìm nơi chia sẻ. Tôi bị lọt vào tầm ngắm, không chống chọi nổi những chiêu “bắn tỉa” của một phụ nữ có kinh nghiệm tình trường. Thú thật tôi vừa sợ, vừa bị cuốn hút vào một mối quan hệ ngoài luồng kiểu như thế. Cô ấy lại rất biết “luật chơi”, không bao giờ làm phiền tôi vào buổi tối hay cuối tuần. Thời gian đó tôi thấy mình có lỗi với vợ con nên luôn tìm cách để bù đắp. Không khí trong nhà, nhờ tôi… có bồ mà trở nên ấm áp, vui vẻ hơn rất nhiều, tuy có nhiều lúc tôi nơm nớp vì chưa… từng trải.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Tôi rút ra được một kết luận khó tin rằng, ngoại tình đâu hẳn chỉ mang lại toàn tác dụng xấu, bằng chứng là, cuộc hôn nhân của tôi vào thời điểm đó cực kỳ tốt đẹp. Tôi cũng học hỏi được một số kỹ năng đối phó, nói dối, phân bổ nhân lực vật lực cho cả hai nơi! Chưa kể, cái gì càng vụng trộm thì càng thấy thú vị. Tôi tự tin, phởn phơ lên thấy rõ. Công việc nhờ vậy cũng thuận lợi.
Sau một thời gian, hoặc chán tôi, hoặc đã có mối khác, cô ấy chủ động cắt đứt. Tôi tất nhiên là có hụt hẫng bất ngờ, xen với tự ái.
Sau khoảng thời gian ngắn “gặm nhấm nỗi đau” bị bồ phụ bạc, tôi bắt đầu chính thức trở thành “thợ săn”. Cẩn tắc vô áy náy, mục tiêu của tôi là mấy cô đã có gia đình, mặn mòi, đã có chồng con. Những người phụ nữ đó chín chắn hơn, biết đâu là điểm dừng, chừng mực trong giao tiếp, khôn khéo trong ứng xử, không làm tôi phải lo lắng nhiều khi dấn vào mối quan hệ với họ. Đúng hơn, dù có thế nào, thì đàn ông vẫn lấy chuyện an toàn làm trọng. Không thể vì mấy cuộc vui “văn nghệ” mà ảnh hưởng đến danh dự, sự nghiệp hay cuộc sống hôn nhân.
Tất nhiên là vợ tôi có nghi ngờ. Nhưng một khi đã ăn vụng một cách có chủ đích, bài bản, thì những vụn vặt đó, một người đàn ông dư sức vuốt cho êm hết.
Đàn ông chúng tôi cũng chỉ muốn thay đổi không khí, như một cách hưởng thụ để bù đắp lại những năm tháng nai lưng ra kiếm sống. Đâu ai dại gì mà thả mồi bắt bóng. Biết vậy, hà cớ gì chị em phải nặng nề lên án kia chứ? Không có sự đồng thuận của chị em, đàn ông chúng tôi lạc lối với ai? Quý bà quý cô cũng phải toát lên chút bản lĩnh nào đấy, dám chịu trách nhiệm, thì hãy dấn thân vô những mối quan hệ kiểu này. Không thì... đâu phải trẻ con mà cứ tưởng giở mòi ăn vạ ra là được!

Tình yêu không nán đợi

Tình yêu là một hành trình mới, mà nếu chỉ một người bước tới, chắc chẳng thể thành đôi. 

Người phụ nữ cầu hôn trước, lại thường là người phụ nữ tỉnh táo, cá tính, mạnh mẽ và yêu say đắm. Họ biết họ đang tìm kiếm điều gì, và tin rằng họ sẽ có được thứ hạnh phúc xứng đáng.

1. Người con gái tỏ tình trước, thường là cô gái si tình đến ngây dại khờ khạo, thậm chí sẵn sàng đánh đổi lòng tự trọng bản thân để cầu xin tình yêu của một người con trai.

Người phụ nữ cầu hôn trước, lại thường là người phụ nữ tỉnh táo, cá tính, mạnh mẽ và yêu say đắm. Họ biết họ đang tìm kiếm điều gì, và tin rằng họ sẽ có được thứ hạnh phúc xứng đáng.

Dân gian hay gọi đó là cọc đi tìm trâu! Dân gian thật lạ, dân gian chỉ chấp nhận những người phụ nữ đưa đơn li dị trước, khi mọi sự đã rồi, hôn nhân đã không đạt được mục đích, tình yêu đã thất bại. Còn người phụ nữ chủ động tìm kiếm hạnh phúc và tình yêu, dân gian lại cứ chê trách họ là “cọc tìm trâu”, hão huyền phi lý và có vẻ trái chiều đạo đức truyền thống.

Dân gian chỉ chực chờ cô gái thất bại, để úp lên đầu cô ấy lỗi “cọc tìm trâu”!

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Tôi cứ nghĩ mãi về hình ảnh so sánh ấy. Nếu người con trai là trâu, hẳn tới mùa yêu, người con trai sẽ đi tìm một cô trâu cái có đôi mắt ướt, chứ tại sao lại phải đi tìm cái cọc?

Nếu người con gái là cọc, hẳn bạn đời của cô ấy, trong hình ảnh so sánh trên, chính là sợi thừng gần gũi, chứ đâu phải chú trâu vô tâm, dù buộc cách gì cũng chỉ muốn đi ăn cỏ xa, xa nhất mức độ mà sợi dây ràng buộc còn cho phép!

Và đàn ông, cứ cho là trâu đi, đâu có ngốc tới mức, cái cọc nào chạy tới là buộc được? Và cọc cũng đâu có ngốc tới mức, cứ khăng khăng làm ngược lẽ đời, nếu như trong tim cô ấy đã không tràn đầy tình yêu và hy vọng, đến mức, phải mở lời trước?

2. Cách đây bốn năm năm, khi tôi còn là phóng viên thực hiện các chương trình phỏng vấn đường phố tại Đài Loan để phát trên sóng của Đài truyền hình Việt Nam, có một lần tôi đã thực hiện clips phỏng vấn đề tài này: Con gái hay con trai nên ngỏ lời trước?

Tất cả những bạn trẻ Đài Loan đều trả lời trước ống kính truyền hình: “Ai ngỏ lời trước chẳng được? Nếu đã yêu nhau, cả hai đều yêu nhau, thì ai ngỏ lời trước cũng sẽ thành đôi, thành lứa. Còn nếu chỉ một người yêu đơn phương một người, thì con trai hay con gái ngỏ lời trước, khả năng rất cao là đều thất bại!”. Tôi không biết những bạn trẻ Việt Nam sau khi xem chương trình của tôi thực hiện thì suy nghĩ gì.

Chúng ta đang sống ở kỷ nguyên mới, nơi tình yêu và cảm xúc thực sự trong tim quan trọng hơn rất nhiều so với những nghi lễ, ràng buộc, lề thói, sự ngại ngùng giới tính, lời thị phi của những kẻ vô công rỗi nghề xung quanh ta. Nếu người phụ nữ thực sự muốn người con trai ngỏ lời trước, cô ấy sẽ có vô số tín hiệu và tạo ra vô số cơ hội để người con trai tỏ tình trước!

Điều ấy hoàn toàn không liên quan tới việc, vị trí của cô ấy là cái cọc, phải đứng yên một chỗ chờ tình yêu tới!

Và nếu, người con trai vẫn không ngỏ lời, thì không phải là vì anh ta ghét cái vụ “cọc tìm trâu hay trâu tìm cọc”, chỉ là anh ta không đủ tình yêu mà thôi! Và anh ta chưa yêu hoặc chưa đủ yêu cô ấy mà thôi!

3. Dường như, phụ nữ vẫn phải nhường một lối cho đàn ông chủ động bước vào đời mình, hoặc bước vào cuộc tình mình! Nhiều người cho rằng, như thế mới bền được cuộc tình, mới lâu dài được hạnh phúc. Có thật vậy không?

Thật hài hước, có nhiều cuộc tình không hề bắt đầu bằng câu nói: “Anh yêu em” hoặc “Em yêu anh”. Tình yêu bắt đầu ngay lập tức bằng một nụ hôn, một cái nắm tay, thậm chí một cái ôm chầm sau nhiều xa cách, một ánh mắt da diết nhìn nhau qua một đám đông, mà không thấy đám đông, chỉ thấy nhau!

Những điều ấy dường như ngay lập tức, được tới từ cả hai người, không thể phân biệt được ai nhìn ai trước, ai có ý nghĩ ôm ai trước. Có một đôi mình quen, học cùng nhau năm sáu năm thì không tỏ tình, nhưng chỉ một đêm lửa trại dựa vào vai nhau ngắm trời sao, sáng sau đã thành tình nhân! Tức là tình yêu bắt đầu từ trước đó rất lâu, sự tha thiết đã ở trong trái tim rất lâu, đâu phải cứ khi chàng trai phát tín hiệu, cô gái mới có thể đón nhận hoặc bày tỏ?

Tình yêu là một hành trình mới, mà nếu chỉ một người bước tới, chắc chẳng thể thành đôi. Thật sai lầm khi những cô gái nghĩ rằng, mình yêu anh ấy, nhưng mình sẽ ngồi sau cánh cửa này. Chỉ cần anh ấy đẩy cửa, mở cửa ra, mình sẽ là của anh ấy. Còn nếu không, mình sẽ ôm tình yêu mãi mãi chôn trong trái tim này.

Vì cơ hội hạnh phúc thường trôi qua vào lúc ta không ngờ nhất.

Em dâu làm cách mạng thay đổi nhà chồng

Chị thật ngạc nhiên và khâm phục em, vì chỉ trong thời gian ngắn, em đã mạnh dạn thay đổi rất nhiều thứ.

Ngày thằng Út dắt bạn gái về ra mắt, chị chưng hửng nhìn cô em dâu tương lai. Cô gái thành thị tóc nhuộm vàng hoe, da trắng như bông, móng tay móng chân sơn nửa trắng nửa đen… Nhìn em, chị thở dài, chắc thằng Út sau này sẽ khổ. Lúc em vào bếp phụ chị nấu cơm, chị hỏi thẳng: “Nhà này chỉ có mỗi thằng Út là trai, nó cưới vợ là phải về quê để phụng dưỡng ba má, em nhắm trụ nổi không?”. Chị ngạc nhiên khi nghe em cười hiền: "Ở đây coi bộ buồn quá, nhưng em đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, em sẽ ráng".

Sau ngày cưới của hai em, người ráng là má chứ không phải em dâu. Lâu lâu, chị lại nghe má điện lên, than thở: “Con nhỏ này xài sang lắm con ơi. Mớ chén bát má dùng đã chục năm, nó chê sờn mẻ, đem bỏ hết trơn. Còn nữa, Chủ nhật nào nó cũng nấu bánh canh, bún riêu… Ngon thì có ngon nhưng tốn kém quá trời. Xài kiểu này thì núi cũng phải lở. Má cằn nhằn thì nó nói làm cực thì phải bồi dưỡng sức khỏe. Ba má già rồi mà ăn đạm bạc thì không đủ dinh dưỡng, để đau ốm còn tốn tiền nhiều hơn… Thằng Út thì thản nhiên cười he he, nói vợ con nói đúng đó má. Ôi trời, má chướng mắt quá nhưng vẫn phải… ráng nhịn”. Có bữa chị vừa bắt máy, đã nghe giọng má bức xúc: “Con rảnh thì về ngay đi, má chịu hết nổi rồi”.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chị về, trong bụng lo ngay ngáy, không biết lại xảy ra chuyện gì. Vừa bước vào cửa, chị chưng hửng khi thấy nhà cửa trang hoàng thật mới mẻ. Chiếc ghế tràng kỷ thường ngày vẫn đặt tựa vách phòng khách, giờ nằm ngoài hiên. Bộ ghế thẻ thì nằm một bên, giữa nhà là bộ sa lon mới tinh. Các cửa sổ đều có rèm che mới, bàn thờ cũng được trang trí lại rất đẹp. Má lật đật đi ra, xổ một hơi: “Đó, đó, con thấy nó lộng hành chưa, bày đặt dời cái này, dẹp cái kia, làm lộn tùng phèo hết trơn”. Má kéo chị vào bếp. Kho đồ cũ của má trống trơn. “Từ cái bình xịt nước, tới cái máy may cũ, cây vợt muỗi, chiếc radio… đều bị nó bán ve chai ráo trọi”. Má bỗng giận lây cả chị khi thấy chị cứ cười tủm tỉm, gật gù không nói. Chị thật ngạc nhiên và khâm phục em, vì chỉ trong thời gian ngắn, em đã mạnh dạn thay đổi rất nhiều thứ, điều mà bấy lâu chị rất muốn làm nhưng cứ bị má cản.

Má kéo chị vào phòng ngủ, chỉ tấm nệm mới và chiếc máy mát-xa. Má nói: “Cái máy này, nó chỉ cho má cách xài mà má đâu có dám rớ”… Chị ở lại ngủ với má một đêm, giải thích cho má hiểu em dâu chỉ có ý tốt, muốn chăm sóc má, thay đổi những thứ cũ kỹ, vừa không hợp thời lẫn không hợp vệ sinh. Chỉ tại em không hỏi qua ý kiến má, không làm "công tác tư tưởng" trước nên má mới sốc. Em còn trẻ dại, má nên thông cảm với em. Con dâu rộng rãi, quan tâm tới nhà chồng như vậy, đốt đuốc cũng khó tìm đó má ơi.

Chị cảm ơn em đã thổi luồng gió mới vào nhà mình, để mọi thứ đều tinh tươm và tràn đầy sinh khí. Rồi má sẽ hiểu và thương em hơn. Vì chị biết, em làm mọi thứ đều xuất phát từ tình thương và trách nhiệm đối với gia đình.

Tình yêu ra đi cùng cái tát

(Kiến Thức) - Chúng em yêu nhau được hai năm, cảnh sống xa nhà, để tiết kiệm và cũng chắc chắn sẽ kết hôn, chúng em bàn bạc dọn về sống chung.

Chúng em yêu nhau được hai năm, cảnh sống xa nhà, để tiết kiệm và cũng chắc chắn sẽ kết hôn, chúng em bàn bạc dọn về sống chung. Một năm đầu, cuộc sống của chúng em rất vui vẻ, hạnh phúc. Thế nhưng, mọi êm đẹp đã chấm dứt khi anh ấy ra trường, đi làm. Anh ấy thường xuyên la cà nhậu nhẹt, có khi qua đêm cũng không về, chúng em cãi vã rất nhiều. 
Đỉnh điểm của mâu thuẫn là một lần em tìm đến nơi anh ấy nhậu, trút bực dọc lên đám bạn của anh và anh đã tát em trước mặt mọi người. Sau đó, anh có xin lỗi em, nhưng cùng với cái tát đó, tình yêu trong em đã ra đi. Giờ em rất muốn chia tay, nhưng chỉ băn khoăn, đã quá nhiều người biết em sống như vợ chồng cùng bạn trai. Liệu sau này, có người đàn ông nào chấp nhận quá khứ đó của em không? - Trần Mai Ly (Thanh Hóa).