Đi làm về khuya, vừa mở lồng bàn tôi sốc với mâm cơm mẹ chồng phần

Mẹ bảo tốt với con dâu sau này mình già yếu con dâu mới tốt lại, chứ trông gì vào con trai.

Vợ chồng tôi ở chung với bố mẹ chồng từ ngày cưới, nhà lại nhỏ nên nhiều cái bất tiện. Mẹ chồng và tôi không hợp nhau, bà luôn cho rằng tôi là sao chổi, vía đen của gia đình. Mẹ nói từ ngày tôi về bố bị mất việc, chồng bị ngã xe chưa kể tôi có bầu nhưng lại sảy ở tháng thứ 3. Trong mắt mẹ tôi là đứa con dâu chẳng ra gì, không vừa ý mẹ. Mẹ cứ suốt ngày than vãn rồi so sánh con dâu nhà người ta.

Là người trầm tính, ít nói nên mẹ nói gì tôi cũng nhẫn nhịn không bật lại. Nhưng chồng tôi thì khác, anh nóng tính, hay mẹ nên tôi mệt mỏi lắm. Vợ chồng chúng tôi cãi nhau đều do mẹ mà ra. Không ưa gì tôi, mẹ lại mách, than thở với con trai. Chồng tôi thương mẹ lại về trút hết mọi giận dữ, bực tức lên đầu vợ.

Sợ cảnh ở nhà phải chạm mặt với mẹ chồng, tôi làm công nhân nên cứ xin tăng ca suốt. Hôm nào về nhà cũng 9 - 10h tối. Lúc đó nhà đã chuẩn bị ngủ rồi nên tôi không gặp bố mẹ chồng nhiều. Mải làm ăn, áp lực khi ở cùng nhà chồng nên sau lần sảy thai trước đến giờ 3 năm rồi tôi vẫn chưa có con. Tôi cũng cố gắng nhưng chưa con tin vui, còn nhà chồng thì cứ giục suốt. Tôi nghe tôi mẹ còn xúi con trai: "Nó không đẻ được thì bỏ đi lấy vợ khác. Tao chán con bé này lắm rồi".

Nhiều lúc tôi nghĩ chán, muốn buông bỏ cuộc hôn nhân này rồi lại cố. Cố vì bố mẹ tôi sợ mang tiếng con gái bỏ chồng, người đời dị nghị. Nhưng nếu không có con, mẹ chồng không bớt gay gắt với tôi, tôi không biết mình cố được đến bao giờ nữa. Vốn đã ít nói, tôi lại càng ít nói hơn. Mặt tôi lúc nào buồn rười rượi, chẳng buồn nói chuyện với ai trong nhà. Cứ đi làm về tôi dọn dẹp rồi lại lên giường ngủ, sống cuộc sống luôn khép mình như thế.

Di lam ve khuya, vua mo long ban toi soc voi mam com me chong phan

Vậy mà đùng cái mẹ chồng lại thay đổi, tốt với tôi khiến tôi cảm thấy hơi sợ. Bình thường tôi đi làm về muộn, cơm mẹ phần chẳng có gì ngoài đĩa rau và mấy miếng thịt, đậu hoặc cá. Vậy mà hôm qua hơn 10h tối về đến nhà, mở lồng bàn ra ăn cơm tôi sốc với mâm cơm trước mắt mình như cơm cỗ rất nhiều món.

Nghĩ mâm cơm này không dành cho mình tôi hỏi mẹ, bà bảo của tôi hết đấy. Mẹ nói giọng nhẹ nhàng và rất tình cảm khiến tôi khó hiểu vô cùng. Mâm cơm đủ các món ngon đã vậy cho đến khi mở món tráng miệng ra tôi xúc động khóc không ra tiếng. Là tô yến chưng táo đỏ, món ăn bổ dưỡng đắt tiền này mẹ dành cho tôi ư? Ngại không dám ăn tôi gửi lại mẹ, mẹ lại giục tôi ăn đi kẻo nguội.

Mẹ bảo trước đây vì hiểu lầm, mẹ đã suy nghĩ không tốt về tôi gây khó dễ, khiến tôi mệt mỏi áp lực. Nhưng giờ bà đã hiểu, rất thương tôi nên muốn bù đắp cho tôi một chút. Tôi không rõ vì điều gì mà mẹ thay đổi, mẹ bảo người đáng trách là con trai bà mới đúng. Anh chỉ biết ăn chơi, nợ nần, về nhà hạch sách vợ, làm khổ vợ nhưng tôi vẫn im lặng, trả nợ cho anh. Người đàn ông tồi như thế đáng lẽ các cô vợ khác sẽ bỏ nhưng tôi vẫn chọn ở lại. 

Trước kia mẹ đã sai, mẹ muốn bù đắp cho tôi. Muốn tôi được thoải mái tinh thần, vui vẻ thì mới có thể coi đây là nhà mình được, chuyện bầu bí từ đó mới dễ dàng hơn. Mẹ tâm sự, có tốt với con dâu sau này mình già yếu con dâu mới tốt lại, chứ trông gì vào con trai. Mẹ nói vậy tôi cứ khóc vì được hiểu, được yêu thương thế này.

(thuytien...@gmail.com)

Tôi luôn nghĩ bố mẹ chồng ghét tôi, cho đến khi vô tình nghe được điều này

Hai mươi lăm tuổi, tôi đi làm dâu trong muôn vàn nỗi lo sợ. Chồng tôi chính là người con trai đầu tiên tôi dám để mắt tới nhưng cũng rất lâu mới dám nhận lời yêu anh.

Bởi vì so về hoàn cảnh gia đình, tôi hoàn toàn lép vế. Nhà tôi vốn nghèo, bố tôi là một người nát rượu, mẹ tôi vì buồn chán cho số phận luôn trút mọi nỗi bực dọc lên chị em tôi.

Kinh tế nhà anh khá giả, gia đình nề nếp đàng hoàng. Sống cùng một thị trấn nhỏ, bố mẹ anh muốn tìm hiểu về tôi rất dễ. Có lẽ đó chính là lý do bố mẹ anh đã phản đối anh yêu tôi.

Nhưng tình yêu của anh dành cho tôi đủ lớn để bố mẹ anh phải nhượng bộ. Tình yêu tôi dành cho anh cũng đủ lớn để dám vượt qua mọi sợ hãi mà về nhà anh làm dâu. Có người bảo tôi "chuột sa chĩnh gạo", cũng có người lo ngại biết đâu cuộc đời tôi sắp bước vào những khó khăn mới.

Sinh ra trong gia đình ít niềm vui nên tính tôi trầm lặng, về nhà chồng càng ít nói hơn. Chỉ có khi ở riêng với chồng tôi mới cảm thấy thoải mái tự do, còn không, tôi luôn sợ va chạm với bố mẹ chồng, sợ họ đã không thích tôi sẽ càng thấy khó chịu.

Bố mẹ chồng đối với tôi cũng bình thường. Thật ra thì với việc kinh doanh và làm chủ một cửa hàng, họ khá bận, thời gian ở nhà không nhiều. Những lúc chúng tôi gặp nhau cũng thường chỉ vào buổi tối. Chồng tôi nói bố anh ấy nghiêm khắc, ít lời còn mẹ anh chỉ hay nói chuyện với người bà thấy hợp gu.

Thâm tâm tôi luôn nghĩ, vốn người ta đã không thích mình, không tỏ ra khó chịu hay soi mói mình đã là may mắn rồi, còn mong gì người ta thương yêu. Chỉ cần họ không quá khắc nghiệt hay tệ bạc với tôi, chỉ cần thế thôi là đủ.

Một dạo con gái tôi bị ốm nên tôi xin nghỉ phép mấy ngày ở nhà chăm con. Đêm nào con cũng quấy khóc nên tôi mất ngủ, sáng thường dậy rất muộn. Vào một buổi sáng, lúc tôi đang từ trên tầng xuống bậc cầu thang định xuống nhà thì nghe tiếng bà hàng xóm đang trò chuyện với mẹ chồng dưới nhà.

Toi luon nghi bo me chong ghet toi, cho den khi vo tinh nghe duoc dieu nay

Tôi may mắn có bố mẹ chồng thương yêu. (Ảnh: Sohu).

Giọng bà oang oang: "Khiếp, con dâu cô ngủ giờ này chưa dậy cơ à. Con dâu tôi nó dậy từ mờ sáng, đi chợ, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi mới đi làm".

Mẹ chồng tôi không nói gì nhưng bố chồng tôi lên tiếng: "Chị biết nó ngủ giờ này chưa dậy, nhưng chị có biết nó thức cả đêm không? Con dâu tôi có như thế nào cũng không đến lượt chị ý kiến. Chị cứ dạy con dâu chị cho ngoan là được rồi".

Bố chồng tôi nói xong liền đi, mẹ chồng tôi liền chữa ngượng cho hàng xóm: "Tính ông nhà tôi thế, chị biết rồi, đừng để ý nhé. Bình thường, con dâu tôi cũng dậy sớm, mấy nay cháu Bống nó ốm nên mẹ nó đêm có được ngủ đâu. Vả lại nhà cũng có việc gì làm mà dậy sớm. Bữa sáng thì ai ăn gì tự túc thôi chị, không cầu kỳ".

Khi nghe những lời ấy từ bố mẹ chồng, quả thật tôi rất xúc động. Tôi nhớ khi tôi còn ở với bố mẹ đẻ, bố thì rượu say về là chửi vợ con không ra gì, mẹ tôi thì suốt ngày so sánh tôi với con nhà khác, hễ nghe ai chê bai tôi điều gì là bà còn mắng thậm tệ hơn.

Còn bố mẹ chồng, vừa thấy người ngoài động chạm đến con dâu đã lên tiếng bênh vực một cách thẳng thắn. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi biết rằng bố mẹ chồng tôi rất tốt, và dù họ không thể hiện ra ngoài thì thật tâm họ vẫn thương tôi, coi tôi là con cái trong nhà.

Hôm ấy, sau khi bà hàng xóm đã về, tôi xuống nhà phụ mẹ chồng nấu cơm. Tôi thành thật bảo rằng "con thật sự vẫn còn rất nhiều thiếu sót, có gì không hay không phải mong mẹ bày dạy cho con", nhưng mẹ chồng tôi chỉ cười: "Hồi mẹ mới đi làm dâu cũng vụng dại lắm, dần dần sống lâu sẽ hiểu được nếp nhà thôi con ạ, đừng lo lắng quá. Con đã về đây là thành người nhà này rồi, cứ sống sao con thấy thoải mái là được".

Quả thật tôi chưa từng hình dung rằng mẹ chồng sẽ nói với tôi những lời như thế. Bà không giống những bà mẹ chồng mà tôi biết, suốt ngày chỉ chăm chăm soi mói để bắt lỗi con dâu, chỉ cần con dâu thất thố điều gì ngay lập tức cả phố cả làng đều biết. Bố mẹ chồng càng tử tế, tôi càng phải để ý từ lời ăn tiếng nói đến cách sống của mình hơn. Tôi thật sự không muốn làm họ phải phiền lòng.

Sau đợt ấy, tôi chủ động gần gũi với mẹ chồng hơn, cũng siêng năng hỏi han bố chồng hơn, nhờ đó tôi mới biết vì sao tôi có được một người chồng tốt như vậy. Là bởi vì anh đã được sinh ra, được nuôi dạy bởi bố mẹ tuyệt vời, lúc cần cương sẽ cương, lúc cần nhu rất nhu, luôn sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu.

Người ta vẫn nói, phụ nữ lấy được chồng tốt thì ấm tấm thân, nhưng có được bố mẹ chồng tốt thì ấm từ chân đến đầu.

Tự hào chồng tặng bố mẹ vợ ô tô 700 triệu, tôi tím tái thấy thứ trong túi áo anh

Sáng hôm sau chồng đưa bố vợ đi mua ô tô, lái về đến ngõ mà cả xóm phải xuýt xoa khen ông có chàng rể quý. Tối ấy nhà tôi còn làm một bữa liên hoan to để “rửa xe”.,

Cách đây nửa năm, chồng tôi bị mất việc. Nhưng anh không hề buồn bã mà bảo rằng đây là cơ hội để anh tách ra ngoài tự làm ăn riêng, gây dựng sự nghiệp của bản thân. Chứ cứ làm công ăn lương thì bao giờ mới giàu được.

Anh hùn vốn làm ăn với bạn. Tôi chẳng có tiền, không giúp được gì cho anh, chỉ biết đi làm tự lo cho gia đình. Biết khởi nghiệp rất khó khăn nên cũng chẳng hỏi han tiền nong của chồng từ ấy đến giờ.

Cách đây 1 tuần, chồng đột nhiên hồ hởi thông báo anh vừa trúng mánh lãi cả tỷ đồng. Anh sẽ trích ra 700 triệu mua 1 chiếc ô tô biếu bố mẹ vợ, còn lại thì lo việc trong công ty. Tôi ngạc nhiên quá đỗi, vậy nợ nần lúc đầu anh vay để góp vốn với bạn thì sao? Anh bảo trả hết rồi.

Tôi chẳng có tiền, không giúp được gì cho anh, chỉ biết đi làm tự lo cho gia đình. (Ảnh minh họa)

“Anh biết ước mơ của bố lâu nay vẫn là có một chiếc ô tô để đi lại cho đỡ mưa nắng và được nở mày nở mặt với hội chiến hữu. Chiếc xe 700 triệu không phải xịn nhưng người già đi vậy cũng được rồi. Ông bà có công sinh thành, nuôi dưỡng để anh có được một cô vợ tuyệt vời, luôn là hậu phương vững chắc cho chồng. Người đầu tiên anh muốn báo đáp chính là bố mẹ vợ. Còn bố mẹ anh và vợ con, sau này sẽ đến lượt”, chồng dịu dàng nói như thế.

 

Sau 3 ngày mua xe cho bố, tôi dọn đồ đi giặt, thấy áo khoác của chồng đã lâu không giặt nên thu thập luôn. Áo khoác ấy là đồ đắt tiền, tôi giặt tay. Kiểm tra xem còn sót thứ gì trong áo không, ở túi áo phía bên trong tôi tìm được một mảnh giấy.

Mở ra xem mà tôi tối tăm mặt mày không thể tin nổi. Đó là giấy vay nợ, số tiền đúng tròn 700 triệu. Tên người cho vay và địa chỉ rất lạ lẫm, tôi nghi ngờ khả năng cao là bên cho vay nặng lãi. Người vay tiền chính là chồng tôi. Số tiền đó bằng giá trị chiếc ô tô chồng mua tặng bố vợ!

Tôi để lại tờ giấy nợ vào túi áo anh, không giặt đồ cho chồng nữa, coi như không biết gì. Quả nhiên tối đó tôi đã biết được động cơ sâu xa thật sự của chồng mình. Cố tình theo dõi, tôi nghe được cuộc nói chuyện của anh với người bạn mở chung công ty.

Ra là vậy, anh ta muốn thả con săn sắt để bắt con cá rô. (Ảnh minh họa)

Họ nói về tình trạng khó khăn rồi nợ nần mà công ty đang mắc phải. Người kia hỏi anh đã xoay xở được tiền chưa thì chồng đáp: “Yên tâm, đã thả mồi câu rồi, chẳng mấy chốc sẽ câu được con cá lớn. Đợi thêm một thời gian ngắn nữa thôi… Chắc chắn mà, bố vợ tao có mảnh đất theo giá thị trường phải được 2 tỷ là ít. Lúc đó mượn sổ đỏ của ông đi cầm cố vay ngân hàng, ông sẽ đồng ý, vì mình chỉ mượn tạm thôi chứ không xin hẳn”.

Ra là vậy, anh ta muốn thả con săn sắt để bắt con cá rô. Cắm sổ đỏ vay ngân hàng được 2 tỷ, trả nợ 700 triệu thì vẫn còn 1, 3 tỷ lấy vốn kinh doanh. Tự dưng đến mượn chắc chắn bố tôi không đồng ý. Nhưng bây giờ ông thấy con rể làm ăn ra lợi nhuận cao, lại hào phóng tặng ông hẳn món quà to như thế, ông sẽ vừa ham vừa ngại mà đồng ý ngay.

Chuyện này tôi chắc chắn sẽ nói với bố, không hiểu khi ông từ chối thì chồng tôi sẽ có phản ứng ra sao. Nhưng điều đó tính sau. Bây giờ tôi đang băn khoăn chẳng biết có nên sống tiếp với người chồng mưu mô tính toán thế này hay không? Sợ có ngày đến mình cũng bị anh ta đâm sau lưng mất!

Uống nước chanh mỗi ngày, cơ thể người đàn ông thay đổi gây sốc

Uống nước chanh mỗi ngày để giải nhiệt, người đàn ông khiến bác sĩ hốt hoảng vì điều này.

Nhiều người lo lắng ăn cay sẽ bị viêm loét dạ dày nhưng trên thực tế, ăn chua lại hại dạ dày nhiều hơn gấp bội lần ăn cay. Mới đây, bác sĩ Tiền Chính Hoằng, bác sĩ chuyên khoa gan mật và tiêu hóa người Trung Quốc, đã chia sẻ một trường hợp bệnh, cảnh báo mọi người không nên lạm dụng nước chanh.