Đêm tân hôn, chồng thật thà nói ra thân thế khiến tôi xót xa

Khi biết được bí mật mà chồng giấu bấy lâu nay, tôi thấy thương anh nhiều hơn.

Trong đám cưới, nhà gái lần lượt lên trao tiền vàng, thế nhưng nhà trai lại không có một ai tặng quà cho chúng tôi. Xét về điều kiện kinh tế thì nhà trai còn giàu hơn gia đình tôi.

Tôi không phải là tham tiền vàng nhưng tự nhiên trong lòng có một nỗi buồn mà không dám thổ lộ cùng ai.

Trong đêm tân hôn, tôi mang hết tiền vàng đưa cho chồng giữ. Tôi bảo không biết giữ tiền, tiền vào tay lại tiêu hết, chồng cầm lấy để khi nào bố mẹ chia đất sẽ xây nhà.

Thế nhưng chồng không cầm tiền và bảo tôi mang gửi ngân hàng, đợi kiếm được nhiều chút sẽ mua mảnh đất khác. Nghe chồng nói mà tôi ngẩn người ra, bố mẹ chồng đất rộng, chỉ có hai người con trai, tại sao chúng tôi phải đi mua đất?

Chồng tôi bảo anh ấy là con nuôi của bố mẹ, được nuôi lớn, cho học hành và có công việc tốt. Anh chưa báo đáp được bố mẹ, sao có thể tranh giành đất với anh cả.

Mấy hôm trước, bố mẹ nuôi và anh chồng chị dâu cũng muốn trao vàng cho chồng tôi trong đám cưới để anh ấy không bị tủi thân nhưng chồng tôi không đồng ý.

Anh nói cảm thấy xấu hổ vì chưa làm được gì cho gia đình, giờ lại nhận vàng cưới thì không còn mặt mũi nào. Đến lúc này tôi thấy thật thương chồng, giá mà anh ấy nói sớm hơn thì tôi đã không để nhà gái lên trao vàng trước hội trường làm chồng khó xử.

Sáng hôm sau, chồng tôi xin phép bố mẹ cho ra ở riêng. Thế nhưng bố mẹ chồng không đồng ý mà muốn chúng tôi ở lại ngôi nhà. Bố chồng nói anh cả đã có nhà riêng lại ở xa, tuổi già của bố mẹ chỉ biết trông cậy vào vợ chồng tôi.

Mẹ chồng bảo nếu không muốn sống chung với bố mẹ thì sẽ cắt mảnh đất bên cạnh cho chúng tôi xây nhà. Nghe bố mẹ nói rất hợp lý nhưng chồng tôi vẫn không chịu.

Anh ấy nói tài sản của bố mẹ nuôi là của anh cả, chồng tôi không thể lấy được. Chồng tôi bảo sẽ mua đất ở gần nhà bố mẹ, để tiện chăm sóc lúc ông bà về già.

Tôi thấy bố mẹ chồng nói có lý, nhưng chồng tôi thì lúc nào cũng tự ti vì thân phận con nuôi. Tôi chẳng biết phải làm sao nữa mọi người ạ?

Vừa bước vào phòng tân hôn, chồng lao đến xé váy vợ lôi về trả thù

Đêm tân hôn, nghĩ kế hoạch, mục tiêu mình đề ra đã thành công, em hạnh phúc đến bên chú rể những mong có thể cùng anh tận hưởng cảm xúc ngọt ngào bao lâu chờ đợi.

Vậy mà khi cửa phòng tân hôn khép lại, em lại đau đớn nhận ra, mình chẳng qua cũng chỉ là người đàn bà bất hạnh.

Chính xác thì em có được anh là do giành giật từ tay người bạn thân của em. Chẳng là em với Hương học cùng lớp đại học, trọ cùng phòng, ngủ chung giường luôn. Về nhan sắc nó không hơn gì em nhưng chẳng hiểu sao đàn ông cứ chết mê chết mệt nó.

Đêm tân hôn nghe chồng nói 1 câu, tôi không kìm được căm phẫn

Giữa lúc cả hai đang nồng nàn, chồng tôi bỗng nhăn mặt lại rồi thốt ra một câu khiến tôi tức giận, cho anh ta một cái tát.

28 tuổi tôi lấy chồng, anh hơn tôi 4 tuổi và từng trải qua một lần đổ vỡ hôn nhân. Anh kể, anh ly hôn với vợ cũ vì chị quyết tâm ra nước ngoài học nâng cao 3 năm nhưng anh không đồng ý, bởi lúc đó chị đã 29 tuổi rồi, còn anh muốn vợ ở nhà sinh con. Vì bất đồng quan điểm nên vợ chồng mới chia tay.

Xét thấy anh là người đàn ông tốt, lý do ly hôn là do hai người không có chung tiếng nói nên việc này có thể chấp nhận được. Trong thời gian tìm hiểu, anh đối với tôi rất tốt, hết mực ân cần chu đáo, bố mẹ anh cũng có cảm tình với tôi nên tôi gật đầu đồng ý làm đám cưới.