Con dâu sốc khi biết sự thật về 'lá bùa bình an' của mẹ chồng

Mẹ chồng đưa cho chồng tôi một lá bùa và bảo đấy là bùa bình an, tránh xui xẻo trong tháng cô hồn. Thế nhưng, tôi lại vô tình nghe thấy bà tiết lộ sự thật khác.

Hai năm qua, tôi nghỉ làm, chỉ ở nhà chăm con. Chồng tôi giỏi giang, kiếm mỗi tháng cũng hơn 40 triệu đồng.

Gia cảnh nhà chồng tôi cũng thuộc tầm khá giả, có của ăn của để. Nhà mẹ của tôi ở nông thôn, quanh năm chỉ chăn nuôi gia súc, gia cầm.

Từ đầu, mẹ của chồng tôi đã không mấy hài lòng khi con trai đòi cưới vợ tỉnh lẻ, lại có gia cảnh nghèo khó. Bà nói việc không môn đăng hộ đối sẽ dẫn đến lệch pha, hôn nhân không hạnh phúc.

Quả thật, tôi thấy bà nói cũng có phần hợp lý. Việc chênh lệch gia thế khiến cho tôi có nhiều áp lực. Những ngày đầu về làm dâu, tôi vô cùng bỡ ngỡ, sợ sệt. Dù nhà có người giúp việc nhưng con dâu phải lo cơm cho cả nhà. Gia đình anh toàn ăn các món ngon, chuẩn vị, có lúc phải làm món Tây mà tôi lại chẳng biết nấu. Bởi vậy, mẹ chồng vốn đã không ưa, nay còn có lý do để ghét bỏ tôi.

Con dau soc khi biet su that ve 'la bua binh an' cua me chong

Mẹ chồng muốn con trai ly hôn với con dâu. (Ảnh minh họa: Sohu).

Trong nhà, từ mẹ chồng cho đến em chồng đều mặc hàng hiệu, cả đồ ngủ cũng toàn đồ đắt tiền. Còn tôi chỉ mặc hàng chợ, vừa rẻ vừa luộm thuộm.

Mỗi lần thấy tôi, mẹ chồng đều đổi sắc mặt không vui. Từ lúc sinh con, tôi nghỉ việc ở nhà thì bà càng ra lời nặng nhẹ. Bà bảo tôi ăn bám nhà chồng, mỉa mai tôi ăn chặn tiền chợ mang về cho mẹ đẻ...

Tôi đau lắm nhưng không dám cãi, bởi chỉ cần tôi lên tiếng bà lại lu loa rằng con dâu hỗn hào. Những lúc như thế, dù tôi đúng hay sai thì chồng tôi vẫn phải đứng về phía mẹ ruột.

Anh dặn dò tôi phải nhịn mẹ. Nếu không nhịn mẹ lại làm ầm lên bắt anh bỏ vợ hoặc đuổi cả hai ra khỏi nhà. Từ nhỏ, anh đã sống cảnh đầy đủ nên nếu ra ở trọ, chắc chắn anh không chịu nổi.

Thế nhưng, tôi càng cố nhẫn nhịn, mẹ chồng càng quá quắt. Đầu tháng 7 Âm lịch vừa rồi, mẹ đưa cho chồng tôi một lá bùa. Bà bảo đó là bùa bình an, dặn anh phải bỏ trong túi thường xuyên, tránh gặp điều xui rủi.

Nghe bà nói thế, tôi chẳng quan tâm, cứ kệ chồng muốn làm gì thì làm, bởi vốn dĩ tôi cũng không tìm hiểu nhiều về bùa chú. Cho đến cách đây một tuần lễ, trong lúc đi vệ sinh, tôi bất ngờ biết được sự thật về lá bùa từ miệng của mẹ chồng.

Bà kể với con gái rằng lá bùa bà thỉnh về không phải bùa bình an mà là lá bùa chia rẽ tình cảm vợ chồng. Chồng tôi chỉ cần mang bên mình thì thể nào cũng quen được người phụ nữ khác có gia cảnh giàu có.

Chỉ khi yêu người phụ nữ khác, anh mới có thể rời bỏ mẹ con tôi, có cuộc sống ngồi mát ăn bát vàng.

Biết sự thật phía sau lá bùa, tôi khóc nghẹn và vô cùng bối rối. Tôi không mê tín dị đoan, không tin bùa ngải có thể chia rẽ tình cảm vợ chồng. Thế nhưng, điều khiến tôi đau đớn chính là lòng dạ hiểm độc của mẹ. Tôi tự hỏi bà có phải là mẹ ruột của anh không, mà lại làm điều tàn nhẫn như thế. Cháu nội chỉ mới 2 tuổi mà bà đã muốn vợ chồng con trai mình chia tay.

Tôi cũng không biết mình có nên nói chuyện này cho chồng nghe hay không. Nếu anh chất vấn mẹ chồng thì bà sẽ cố cãi đó chỉ là bùa bình an và tất nhiên tôi không có cách nào chứng minh điều ngược lại.

Lúc đó, mẹ chồng lại có cơ hội ỉ ôi, chửi bới tôi đổ oan cho bà. Chồng tôi sẽ rơi vào hoàn cảnh khó xử. Bây giờ, tôi vô cùng bối rối và không biết phải làm như thế nào cho đúng.

Định về nhà nội nghỉ lễ 2/9, tôi đổi ý khi nghe điều này

Sắp tới kỳ nghỉ lễ mừng Quốc khánh 2/9, tôi đã lên kế hoạch, chuẩn bị quà cáp để cùng chồng và 2 con về quê nội.

Vợ chồng tôi lập nghiệp xa quê, một năm chỉ về thăm nhà nội, nhà ngoại được 2 lần vào dịp lễ tết. Còn lại thường thì ông bà hai bên nhớ con cháu sẽ chủ động lên thành phố chơi ít ngày.

Năm nay, vợ chồng tôi bận rộn công việc, các con lại không may ốm o mấy trận nên kế hoạch về quê như hằng năm bị thay đổi. Hệ quả là từ tết tới giờ chúng tôi chưa về quê nội.

Mẹ chồng tối ngày đày đọa chuyện cháu dị tật, tôi tức nước vỡ bờ

Như giọt nước tràn ly, tôi gào lên: "Mẹ ơi, mẹ hãy nhìn lại mình đi...".

Lần đầu tiên chia sẻ với mọi người câu chuyện của mình, tôi rất tiếc vì đó là một chuyện chẳng mấy vui vẻ. Mấy năm nay tôi và mẹ chồng đã có xích mích, tôi cũng biết mẹ chồng không ưa gì mình. Nhưng đến hôm nay, bao bức xúc trong tôi dâng trào dẫn đến việc tôi đã bộc phát và nói ra những lời không hay.

Sống với nhau một thời gian lâu, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu rõ mẹ chồng mình là người như thế nào. Lúc tôi mang bầu, hay bị động thai và mệt mỏi. Miệng thì bà chửi rủa nhưng vẫn đi chợ mua đồ ngon về nấu cho con dâu tẩm bổ dưỡng thai.

Như chồng tôi nói, mẹ anh là người trực tính và thương con cháu. Duy chỉ có một điều mà đến tận bây giờ bà vẫn chưa sửa được, đó là bà độc miệng lắm. Tôi không biết những người có tuổi khác có giống mẹ chồng mình không. Nhưng mẹ chồng tôi ngoa ngoắt và thường nói ra những lời nói làm người khác tổn thương rất nhiều.

Thương con, vợ chồng tôi quyết giữ lại đợi khi nào con ra sẽ làm phẫu thuật. (Ảnh minh họa)

Trước khi tôi về làm dâu, mẹ chồng tôi và hàng xóm đã xích mích. Vì chẳng ưa gì nhau nên mỗi khi gặp nhà họ ở trước sân, mẹ chồng tôi lại đá đểu vài câu cho bõ tức. Thôi thì chuyện người lớn nói với nhau, đằng này mẹ chồng tôi còn lôi cháu nhà họ ra để nói. Ngày ấy thằng bé hơi chậm nói, thế mà suốt ngày mẹ chồng tôi nói đổng rằng nhà mình đang sống cạnh gia đình có thằng câm. Tôi nghe còn thấy chướng tai, huống hồ người ta mà nghe thì sẽ thế nào? May mà đứa bé ấy giờ thông minh lanh lợi, lại chẳng ngọng nghịu gì.

Việc mẹ chồng hay khẩu nghiệp, chồng tôi khuyên mãi chẳng được. Ngay cả tôi cũng suốt ngày bị mẹ chồng móc mỉa. Nguyên nhân là hồi bầu bí, tôi hay bị ốm và mệt mỏi. Chuyện này xảy ra, tôi có mong muốn gì đâu. Nhưng mẹ chồng tôi cứ bảo do tôi không biết giữ, không biết làm mẹ. Thậm chí có hôm, bà thở dài sườn sượt: "Mới bầu mà đã ốm đau thế này, sau đẻ ra chẳng biết có nuôi được không". Hôm ấy uất quá, tôi khóc nấc lên đòi về nhà mẹ đẻ.

Khi được 22 tuần, chúng tôi đi siêu âm và biết con bị hở hàm ếch. Thương con, vợ chồng tôi quyết giữ lại đợi khi nào con ra sẽ làm phẫu thuật. Lúc về nhà nói chuyện với mẹ chồng, tôi run sợ không nói nên lời. Còn mẹ chồng tôi nghe xong thì đập bàn quát: "Gen nhà này không ai bị thế cả, có phải do cô rước bệnh về cái nhà này không? Tôi biết ngay mà".

Từ lúc ấy đến khi sinh, tôi khóc không biết bao nhiêu lần vì bị mẹ chồng đay nghiến. Tôi sinh con ra, mẹ chồng chẳng bế vì bà bảo nhìn xấu hết phần thiên hạ. Nhiều bữa tôi cứ ôm chặt con vào lòng và khóc vì quá thương con.

Mấy hôm nay em chồng tôi vừa sinh con, mẹ chồng càng được thể chửi rủa tôi. Đi ra thì bà thở dài, đi vào bà lại nói: "Nhà bên ấy có phúc thật, được con gái tôi đẻ cho đứa cháu trắng trẻo bụ bẫm. Còn dâu nhà này, đến một người lành lặn cũng không đẻ nổi".

Như giọt nước tràn ly, tôi gào lên với mẹ chồng: "Mẹ ơi, mẹ nhìn lại mình đi ạ. Hàng ngày mẹ vẫn hay soi mói người khác, mẹ rủa nhà họ có cháu bị câm, mẹ rủa cả cháu mình không khỏe mạnh. Đấy là tại mẹ khẩu nghiệp nhiều quá mà ra đừng đổ lỗi cho ai khác nữa".

Tôi tức quá nên nói vậy, còn mẹ chồng thì chửi bới, mắng mỏ tôi hỗn láo xong lại dọa tự tử. Nếu là lúc trước, tôi sẽ xin lỗi cho qua chuyện. Thế nhưng giờ phút này, tôi muốn bung bét tất cả. Những gì tôi nói cũng đâu có sai, mẹ chồng tôi ăn ở phải tích phúc cho con cháu. Đằng này suốt ngày khẩu nghiệp như thế, làm sao con cháu có thể khỏe mạnh, hạnh phúc được? 

Chị dâu sinh con khi anh trai đi công tác, tôi tới thăm thì rụng rời

Mẹ tôi ở quê hay đau ốm nên không lên chăm cháu nội được. Vợ chồng tôi đang sinh sống ở thành phố cùng anh chị, tôi cũng cố gắng thường xuyên sang thăm chị và cháu cho chị đỡ tủi thân.

Chị dâu tôi sinh con đúng lúc anh trai đi công tác. Cũng may có mẹ đẻ chị ấy từ quê lên thăm con gái ở cữ. Anh tôi đi công tác được mấy ngày thì chị dâu mới trở dạ sinh bé. Anh không biết trước tuy nhiên tôi hiểu đây là sai sót của anh mình, anh quá ham mê công việc, vợ gần đến ngày sinh rồi cũng không ở nhà.

Mẹ tôi ở quê hay đau ốm nên không lên chăm cháu nội được. Vợ chồng tôi đang sinh sống ở thành phố cùng anh chị, tôi cũng cố gắng thường xuyên sang thăm chị và cháu cho chị đỡ tủi thân.